Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)

Khẽ liếc Trác Uyên vốn đang ngây ngốc một cái, Long Tổ không để ý đến hắn nữa mà quay đầu nhìn về phía Diệp Lân đang đứng ở bên cạnh, nhàn nhạt nói: “Ngươi đi ra ngoài trước đi, lão phu có vài lời muốn nói riêng với tên tiểu tử này!”  

             Nói rồi, Long Tổ vừa gầm lên một tiếng, móng vuốt khổng lồ quét vào hư không một cái!  

             Cùng với sức nóng tỏa ra hừng hực, ngay lập tức trong hư không đã đốt ra một cái lỗ hổng, phản chiếu cảnh đẹp sông núi ở bên ngoài.  

             Thâm sâu nhìn Trác Uyên còn đang hơi ngơ ngác kia, Diệp Lân cúi đầu bái lạy Long Tổ sau đó chậm rãi lui ra ngoài. Lỗ hổng kia từ từ khép lại, nơi đây vẫn là một không gian khép kín với biển lửa đang cháy hừng hực.  

             “Cái này…rốt cuộc là có chuyện gì? Lời ngươi vừa nói là có ý gì?” Mí mắt không nhịn được mà hơi run lên, trong lòng Trác Uyên cảm thấy có hơi bất an, giọng nói run rẩy, hoàn toàn mất đi khí thế thường ngày.  

             Có lẽ câu nói vừa nãy của Long Tổ, đã chạm vào nỗi sợ hãi sâu kín nhất trong lòng hắn!  

             Nhìn chằm chằm vẻ mặt cứng ngắc của hắn, trong lòng Long Tổ biết rõ, không khỏi trừng mắt quát lớn: “Trước khi lão phu trả lời câu hỏi của ngươi thì ngươi phải thành thật trả lời câu hỏi của lão phu đã. Rốt cuộc ngươi là người nào, tại sao tuổi còn trẻ mà lại có được nhiều truyền thừa của các nhân vật lớn như vậy?”  

             Trong lòng bất giác rùng mình, Trác Uyên có hơi chần chừ nhưng vẫn không hề lên tiếng. Đây là bí mật lớn nhất trong lòng hắn, không thể dễ dàng tiết lộ cho người khác được, vậy nên hắn có hơi do dự!  

             “Nói mau, còn không thì đến lúc đó ngươi có hối hận cũng không kịp, đừng trách lão phu không chỉ điểm cho ngươi!” Rống lên một tiếng đánh thẳng vào tim, dường như Long Tổ đã nắm được nhược điểm của hắn, lạnh lùng cảnh cáo!  

             Không khỏi thở dài bất lực, trong lòng Trác Uyên cười khổ một tiếng, cuộc đàm phán lần này đúng thật là rơi vào thế hạ phong mà, không ra chiêu thì không được rồi. Có điều cũng không sao cả, dù sao ở cái nơi Kình Thiên Côn Bằng hắn cũng đã gần như nói xong hết rồi, có nói thêm một chút cũng không có gì to tát.  

             Bây giờ hắn chỉ muốn biết, tại sao Long Tổ lại muốn hắn tránh xa tất cả mọi người, kể cả Khuynh Thành…  

             Kết quả là hắn nói ra chuyện mình đã trải qua hai đời từ đầu đến cuối, đến cả Côn Bằng cũng phải nhờ vả hắn, vẫn đang luôn tìm kiếm chuyện liên quan đến những Thánh thú khác!  

             Nghe được ngọn nguồn trước sau mọi chuyện, Long Tổ không khỏi hơi sững sờ, nhìn Trác Uyên thật lâu, lên tiếng cảm thán: “Tiểu tử, ngươi cũng xem như là một kỳ nhân rồi. Sao lại có cảnh ngộ khó mà tưởng tượng được như vậy chứ? Ngươi phải biết rằng, truyền thừa của những cao thủ này, cho dù là ai thì cũng là chuyện tốt mà những kẻ tu luyện bình thường có mơ cũng không mơ được, vậy mà ngươi lại chiếm hết…hahaha, chúc mừng chúc mừng, đặc biệt là lão già Cửu U bàng môn tà đạo kia, vậy mà lại có thể dựa vào tàn niệm để chuyển sinh, đến lão phu cũng không khỏi phải viết một chữ phục thật lớn đó nha!”  

             Phì cười một tiếng, Trác Uyên cũng gật gật đầu, trong lòng đối với sự thần thông của Cửu U Ma Đế tán thưởng không ngừng.  

             “Có điều…”  

             Tuy nhiên, lúc này Long Tổ lại đột nhiên thay đổi chủ đề, khóe miệng nhếch lên lóe qua tia tà dị, cười nói: “Tiểu tử, mặc dù ngươi may mắn, nhưng đáng tiếc chung quy vẫn là số phận xui xẻo, gặp được lão già Côn Bằng này, bị lão ta lừa mà đi lên thuyền tặc của chúng ta. Vậy thì đời này của ngươi đã định sẽ phải sống những ngày tháng hoang mang lo sợ, chịu nguy hiểm có họa ngập đầu bất cứ lúc nào!”  

             Cơ thể không nhịn được chấn động một cái, Trác Uyên không khỏi cảm thấy vô cùng sợ hãi: “Những…những lời này từ đâu mà nói được vậy chứ?”  

             “Từ…thời kỳ Thượng cổ mà nói đó, haiz!”  

             Phun ra một làn sóng lửa nóng rực thật dài, Long Tổ khẽ lay động thân thể to lớn, ngửa mặt nhìn lên bầu trời, vậy mà lại có cảm giác hơi cô đơn: “Nhớ những năm sơ khai còn hỗn độn, trời đất mới bắt đầu hình thành, bọn ta sinh ra trong thời kỳ hỗn độn đó, có được năm sức mạnh nguyên thủy nhất. Thong dong tự tại ở Đại Lục, không ai có thể bì được, trở thành vương của vạn thú, thiên hạ bái phục. Khi đó trong mắt năm đại thánh thú bọn ta chỉ có lẫn nhau, vì tranh giành ai mới là chúa tể đứng đầu thế giới mà chém giết không ngừng, còn những nhân loại yếu ớt kia, chẳng qua cũng chỉ là thức ăn của bọn ta mà thôi, trước giờ chưa từng để trong mắt.”  

             “Cứ như vậy, trải qua hàng ngàn vạn năm sau, năm địa thánh thú bọn ta giao chiến không dưới trăm vạn lần nhưng đều là bất phân thắng bại, vẫn như cũ không ai mới là chúa tể thật sự của thiên hạ, vua của muôn thú. Mà lão già Côn Bằng kia, có lẽ vì sức mạnh của lão ta chính là Hỗn Độn Thanh Viêm, điều hòa âm dương cho nên tính tình cũng khôn khéo hơn nhiều, thậm chí là cáo già mưu mô xảo quyệt. Vậy nên lão ta vẫn luôn có mối quan hệ hòa thuận với bốn thú còn lại, thường đứng ra hòa giải những mâu thuẫn không cần thiết, nhưng lão ta vẫn chưa đủ để trở thành người đứng đầu năm thánh thú được. Chung quy xét về thực lực, hừ hừ, trong bọn ta không ai có thể phục lẫn nhau được!”  

             Trác Uyên hiểu rõ gật đầu, tính khí của thánh thú cũng không khác gì dã thú, ngươi không hoàn toàn đánh bại được nó thì không thể nào thuần phục được. Dựa vào miệng để trốn tránh hay giảng đạo lý thì hoàn toàn không có tác dụng gì.  

             “Nhưng mà…”  

             Ngay sau đó, Long Tổ cau mày nói tiếp: “Có một ngày, chuỗi ngày nhàn nhã của bọn ta đã kết thúc khi mà bọn ta không hề hay biết. Trong đám nhân loại mà bọn ta chưa từng để vào trong mắt kia lại xuất hiện mười vị cường giả. Mười người này thông qua việc cảm ngộ Thiên đạo mà sáng tạo ra võ kỹ công pháp, đạt được sức mạnh có thể chống chọi lại thánh thú linh thú. Thậm chí là sức mạnh của ba người mạnh nhất trong đó đã có thể hoàn toàn trấn áp được bọn ta. Sau đó mười người này được xưng là Thập Đế Thượng Cổ, còn sức mạnh của bọn họ được tôn xưng là Chư Thiên Thập Đạo, phá hủy trời đất, đoạt lấy tạo hóa của tự nhiên!”  

             “Dưới sự dẫn dắt của họ, nhân loại cũng đã bắt đầu cảm ngộ được Thiên Đạo, tu luyện võ kỹ công pháp, dần dần trở nên mạnh mẽ hơn. Vô số cường giả xuất hiện, địa vị của linh thú từ bá chủ Đại Lục liền rơi xuống, dần dần bị xua đuổi vào trong rừng núi. Đến lúc này, bọn ta mới tỉnh ngộ, thì ra Thiên Đạo công bằng. Mặc dù chúng ta trời sinh cường hãn nhưng linh tính không đủ, cho dù là thánh thú hay là linh thú đều không có tâm cảm ngộ, khó mà bước lên đỉnh cao. Còn nhân loại tuy yếu đuối, nhưng linh tính lại khá cao, có cơ hội chạm tới đỉnh cao sức mạnh, đặc biệt là mười người kia đã đạt đến vị trí đỉnh cao mạnh nhất thế gian!”   

             Nói tới đây, Long Tổ không khỏi lại thở dài một tiếng, nhìn về phía Trác Uyên nói: “Phải rồi tiểu tử, không phải trong người của ngươi vẫn có truyền thừa Huyết Anh của Huyết Ma lão tổ sao? Cái đó chẳng qua chỉ là chút thủ đoạn ngoại lực mà thôi, nếu như ngươi muốn đặt chân lên đỉnh cao thì lại không có tác dụng gì. Có biết tại sao khi đó mặc dù Huyết Ma lão tổ mạnh đến mức cao thủ Đế cảnh cũng không dám chọc vào nhưng vẫn luôn thuộc bậc thánh không?”  

             “Ách, không phải vì lão ta quá huênh hoang, chưa kịp tiến vào Đế Cảnh đã bị giết chết sao?”  Trác Uyên không khỏi giật mình một cái, lẩm bẩm nói.  

             Nghe được lời này, Long Tổ ngay lập tức cười lớn rồi chế nhạo: “Tên tiểu tử nhà ngươi đúng thật là toàn nghe mấy cái lời đồn nhảm nhí, chỉ cần là cường giả thì địa vị càng cao bọn họ càng quý trọng mạng sống của mình, dù sao việc tu luyện cũng không dễ dàng. Làm gì có ai huênh hoang như vậy, biết rõ bản thân ở bậc thánh lại cứ phải thử thách bậc đế, cho dù có là kẻ mạnh cũng là đang tìm chết!”  

             Trác Uyên giật mình, suy nghĩ một chút rồi gật gật đầu.  

             Cũng đúng, nếu như ta là Huyết Ma lão tổ năm đó, rõ ràng có thể đợi đến khi đột phá bậc đế mới huênh hoang, vậy thì vững vàng hơn!  

             “Đó là bởi vì…”  

             Lúc này ánh mắt Long Tổ ngưng tụ lại, bình tĩnh lên tiếng: “Chư Thiên Thập Đạo có số lượng, danh vị đã bị mười đế chiếm rồi, những người khác muốn thượng vị thì nhất định phải kéo một vị đế xuống mới được! Đây là lý do tại sao mà Huyết Ma lão Tổ vẫn luôn tìm chết, muốn khiêu chiến cao thủ Đế Cảnh chính là nguyên nhân tìm chết thành công. Ngươi từng là Ma Hoàng Thánh Vực, hẳn là phải hiểu sâu biết rộng mới đúng chứ. Chẳng lẽ ngươi không phát hiện ra, tất cả võ kỹ công pháp trên thế gian đều là trong mười đạo kia, không thể nào thoát khỏi liên quan sao?”  

             Cơ thể không khỏi chấn động, Trác Uyên hoảng hốt, nói như vậy… chẳng phải…  

             “Không sai!”  

             Trong mắt lóe qua một tia sáng, Long Tổ bình tĩnh nói: “Mười đế không diệt vong, cho dù là tu giả nhân loại, cũng không bao giờ có ngày xuất đầu lộ diện được, đây là số trời đã định. Thiên địa âm dương cân bằng, giữa đất trời này cường giả cũng tuyệt đối không thể có quá nhiều, bằng không liền sẽ đánh vỡ sự cân bằng này. Chư Thiên Thập Đạo rất cân bằng, có một đạo ngã xuống thì mới có một đạo lên, bằng không vận mệnh của tất cả mọi người trên thế gian này đều phải xoay chuyển bên trong Chư Thiên Thập Đạo, không có cách nào thoát ra được!”  

             Trác Uyên sững sờ, có hơi không cam tâm mà siết chặt nắm tay: “Vậy chẳng phải nói…tất cả tu giả, cao nhất cũng chỉ có thể lên đến Thánh Cảnh sao?”  

             “Cái đó cũng chưa chắc!”  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!