"Thiên Địa Chính Nghĩa Tông, Triệu Đức Trụ!"
Đồng tử bỗng nhiên co rụt lại, Trác Uyên chậm rãi quay đầu, lại thấy được khuôn mặt làm cho người người chán ghét kia. Mấy người Sở Khuynh Thành cũng bị giật mình, sau đó sắc mặt cứng lại.
Bọn họ tuyệt đối không ngờ rằng, lần này ra tay phục kích bọn họ lại vốn là người của thượng tam tông, Thiên Địa Chính Nghĩa Tông!
Khó trách bọn hắn lại có thể dễ dàng điều động cao thủ Dung Hồn cảnh. Với nội tình của thượng tam tông, quả thật là có thực lực này!
Triệu Đức Trụ nghênh ngang tiến lên, đằng sau có mấy chục tên cao thủ Hóa Hư tản ra khí tức dũng mãnh đi theo, không khỏi cười tà một tiếng, nói: "Thế nào Trác Uyên, không ngờ tới chúng ta lại ở chỗ này chờ các ngươi phải không!"
"Đúng vậy, quả thực là không nghĩ tới!"
Đôi mắt Trác Uyên khẽ híp một cái, sắc mặt lạnh lùng, sâu xa lên tiếng: "Ta biết ta chọc phải không ít kẻ thù, thế nhưng trăm triệu lần không nghĩ tới mấy kẻ đụng phải dạo gần đây sẽ là các ngươi. Vốn theo lý thuyết mà nói, người hận chúng ta nhất chính là Huyền Thiên Tông, nhưng bây giờ bọn hắn đã bị ta đánh cho tàn phế, không có năng lực trả thù này; kế tiếp là bọn Thạch Cung phụng, nhưng có Đại Cung phụng nhìn chằm chằm, bọn hắn cũng không có khả năng dễ dàng rời khỏi tông môn để đánh lén chúng ta; sát sau đó hẳn là Thiên Hành Tông, có điều chỉ là một trung tam tông mà thôi, cho dù có hành động ta vẫn có biện pháp ứng đối. Nhưng đúng là không ngờ tới, lần này gặp phải trên đường sẽ là Thiên Địa Chính Nghĩa Tông các ngươi!"
"Ha ha ha... Theo lý thuyết, thời gian xuất phát và đường đi của chúng ta đều là quyết định lâm thời, tông của ngươi cách Ma Sách Tông chúng ta rất xa, bình thường lại không có liên hệ gì, sao có thể nắm rõ hành vi của chúng ta như thế? Chỉ có thể là thứ nhất, các ngươi đã sớm chuẩn bị, mai phục ở chỗ này, thứ hai, trong Ma Sách Tông có nội ứng của các ngươi. Thế nhưng ta và mấy người trong tông môn trở mặt cũng là chuyện mới đây, các ngươi cấu kết với nhau từ lúc nào vậy?"
Lông mày Trác Uyên nhíu chặt lại, trầm ngâm một chút, cuối cùng như nghĩ tới điều gì, bật cười ra tiếng: "Đúng rồi, Song Long Hội, Lục Hạt, Thạch Cung phụng, hẳn là từ lúc đó các ngươi đã thông đồng với nhau rồi!"
Triệu Đức Trụ bất giác rùng mình, nhìn kỹ Trác Uyên một lát rồi đột nhiên cười to: "Ha ha ha... Ai ai cũng nói ngươi gian trá giảo hoạt, khó đối phó, hôm nay gặp mặt quả nhiên không sai. Nếu không sớm trừ khử ma đầu như ngươi, sớm muộn gì cũng gây hại lớn cho thiên hạ. Hôm nay Thiên Địa Chính Nghĩa Tông ta đây phải trảm yêu trừ ma, thay trời hành đạo!"
"Haiz, tính sai, tính sai rồi!"
Trác Uyên vỗ đầu bồm bộp, dường như hoàn toàn không nghe thấy lời nói nhảm của Triệu Đức Trụ mà chỉ ảo não một trận, thở dài thốt lên: "Ban đầu quả thật là ta không quá để bụng với Ma Sách Tông này, không giống như khi điều hành Lạc gia, thận trọng từng bước, cho nên nhiều tai hoạ ngầm như vậy cũng làm lơ mặc kệ. Vốn còn nghĩ là làm xong vụ này thì lập tức quay về Lạc gia, người không ở đây không lo việc đấy. Nhưng ai mà ngờ, cuối cùng cái ân oán này vẫn phải tự mình giải quyết..."
Trác Uyên bật cười lắc đầu, ngón tay chỉ vào mấy người Sở Khuynh Thành, nhìn về phía Triệu Đức Trụ nghiêm túc nói: "Lão huynh, ngươi phải trừ ma vệ đạo thì tìm ta là được rồi. Các nàng đều là tông môn chính đạo, có thể để các nàng rời đi trước được không!"
Trong lòng Sở Khuynh Thành bất giác căng thẳng, siết chặt tay Trác Uyên, trong mắt đều là chân thành tha thiết, hơi lắc đầu. Vẻ mặt hai người Thủy Nhược Hoa, Đan Nhi cũng vô cùng kiên định, thề sống chết không rời. Nhưng Trác Uyên hoàn toàn không liếc đến các nàng chút nào, chỉ nhìn Triệu Đức Trụ không rời mắt, sắc mặt lạnh lùng.
"Hừ hừ hừ... Lăn lộn cùng một chỗ với tên đại ma đầu như ngươi thì làm gì còn ai lương thiện, toàn mẹ nó là ma đạo, đều phải chết không có chỗ chôn thây..."
Vù!
Triệu Đức Trụ lạnh lùng cười, điên cuồng kêu gào, thế nhưng không đợi hắn ta nói xong, một làn sóng vô hình đã đột nhiên phóng tới mặt hắn ta. Thân thể Triệu Đức Trụ bất giác run lên, trong lòng cả kinh, theo bản năng nghiêng đầu tránh khỏi!
Vụt!
Làn sóng vô hình kia xẹt qua bên mặt hắn ta, mạnh mẽ làm chấn động không gian, đâm đến nỗi mỗi sợi lông tơ trên người hắn ta cũng đau đớn thấu xương. Thế nhưng tiếp theo đó, chỉ nghe thấy từng tiếng kêu gào vang lên, phía sau hắn ta đã là một bầu trời máu tươi bay tán loạn. Chỉ trong chớp mắt, ba năm tên cao thủ Hóa Hư đều mất đầu, thân thể lắc lư rồi ngã xuống.
Không đến vài giây sau, thần hồn của bọn hắn bay ra từ trong cơ thể, nhìn thân xác đã bị hủy diệt, phẫn nộ kêu gào một trận.
Tầng thứ hai của Không Minh Thần Đồng, Phá Không!
"Trác Uyên!"
Gương mặt Triệu Đức Trụ không nhịn được co rút lại, trong lòng đầy lửa giận, tê tâm liệt phế rống to. Hắn ta thực sự không nghĩ tới Trác Uyên lại tàn nhẫn quả quyết như thế, không nói hai lời đã động thủ, xử lý bốn năm huynh đệ của hắn ta trong chốc lát, ngay cả hắn ta cũng thiếu chút nữa lĩnh cơm hộp tại chỗ. Chuyện này khiến mặt mũi hắn ta không biết để vào đâu.
Ngay lúc hắn ta quay đầu trợn mắt trừng Trác Uyên, Trác Uyên đã sớm kéo bàn tay trắng nõn của Sở Khuynh Thành và mấy nữ nhân, chọn một phương hướng, hết sức tự nhiên mà vắt chân lên cổ mà chạy, hoàn toàn không muốn tiếp tục nói nhảm với hắn ta!
Coi thường, coi thường không hề che giấu!
Triệu Đức Trụ tức giận đến mức run rẩy cả người, gầm lên: "Người đâu, mở kết giới!"
"Rõ!"
Hét lớn một tiếng, xung quanh đột nhiên hiện ra gợn sóng vô hình như sóng biển, bốn phương tám hướng như một cái lưới lớn bao phủ toàn bộ thị trấn ở bên trong. Mà ở vùng ranh giới xung quanh nơi này, bọn Trác Uyên có thể thấy rõ khoảng chừng hơn năm trăm cao thủ Hóa Hư đang khoanh chân ngồi trên đất, trong tay bấm niệm pháp quyết duy trì hiệu lực của kết giới.
Mí mắt Thủy Nhược Hoa không nhịn được run lên, bất giác kinh hãi: "Không hổ là Thiên Địa Chính Nghĩa Tông, có thể xuất ra chiến lực lớn như vậy, điều động năm trăm cường giả Hóa Hư cùng một lúc. Cái này phải tương đương với chiến lực toàn tông của hạ tam tông mất!"
"Hừ... Cho nên ta mới nói gặp phải Thiên Địa Chính Nghĩa Tông là phiền toái lớn nhất. Ngoại trừ cao thủ trấn tông một tấc cũng không rời khỏi tông môn, chiến lực bọn hắn tùy tiện phái ra đều có thể dễ dàng nghiền ép bất kỳ tông môn nào trong hạ tam tông. Hiện tại bốn người chúng ta không khác gì đang đối mặt với truy sát của toàn bộ tông môn!" Đồng tử Trác Uyên hung hăng co rụt lại, nghiến răng nghiến lợi, hai nắm đấm bất giác siết chặt, trên đầu đã lấm tấm mồ hôi.
Đan Nhi nghe thấy vậy, nét mặt sợ hãi: "Vậy Trác đại ca, chúng ta... Chúng ta nên làm thế nào cho phải?"
"Yên tâm đi, có ta ở đây, các ngươi nhất định không có việc gì!"
Khóe miệng cố hết sức nở một nụ cười trấn an, Trác Uyên trừng mắt một cái, trong đồng tử bên phải loé lên hai vầng sáng vàng, lớn tiếng hét: "Tầng thứ hai của Không Minh Thần Đồng, Phá Không!"
Vù!
Lại thêm một trận không gian rung động phát ra, giống như một ngôi sao chổi phóng thẳng tới kết giới trước mặt, vụt một cái liền xuyên qua.
Phốc phốc phốc...
Chỉ trong thoáng chốc, âm thanh hộc máu liên tiếp truyền ra. Sắc mặt mấy chục cao thủ Hóa Hư đã trắng bệch, uể oải ngã xuống, hiển nhiên là bị thương nặng!
Đúng vào lúc này, Trác Uyên cũng nhanh chân đi tới chỗ kết giới kia, nhìn trên nóc đã bị đánh ra một vết nứt thì lập tức vung cánh tay phải lên, hồng quang tàn bạo lóe sáng, hung hăng đánh vào chỗ đó.
Rầm!
Chỉ trong tích tắc, dưới trùng kích mạnh mẽ của cánh tay Kỳ Lân, kết giới kia răng rắc một tiếng, xuất hiện đường rạn nứt. Tiếp theo là một tiếng ầm vang, nổ ra một cái lỗ hổng. Ngay lập tức lại có thêm mười mấy tên cao thủ Hóa Hư phun ra máu tươi, hét lên rồi ngã gục xuống. Mấy tu giả còn lại đang một mực duy trì kết giới cũng không nhịn được run rẩy cả người, sắc mặt cực kì nặng nề, nhưng ấn quyết trên tay không thay đổi chút nào.
Đáng tiếc đã không còn tác dụng khỉ gì. Lần này Trác Uyên đã mở ra cho mọi người một con đường trốn chạy tự do.
"Đi mau!"
Trác Uyên kéo tay Sở Khuynh Thành, hét lớn một tiếng, bốn người vội vã thông qua lỗ hổng này bay ra bên ngoài.
Triệu Đức Trụ thấy vậy thì tức giận tới mức giậm chân mắng to: "Đáng chết, tiểu tử này lại có thể có bản lĩnh đặc biệt nhằm vào kết giới! Kết giới này không có bất kỳ tác dụng gì với hắn! Mấy người các ngươi bị đần sao, người cũng đã chạy rồi còn duy trì kết giới làm gì? Còn không mau hủy bỏ, đuổi theo cho ta?"
Nghe thấy lời này, dường như những người kia mới phản ứng được, vội vàng hủy bỏ kết giới, đuổi theo bốn người Trác Uyên.
Bỗng dưng, gần năm trăm cao thủ Hóa Hư người sau nối tiếp người trước truy đuổi sau lưng bốn người, uy thế cường đại kia giống như sóng lớn vỗ bờ, tàn nhẫn đánh thẳng vào bốn người phía trước, làm trong lòng bọn họ không nhịn được lo sợ.
"Trác đại ca, bọn chúng sắp đuổi tới rồi, làm sao bây giờ?" Đan Nhi quay đầu nhìn một chút, thấy từng khuôn mặt hung thần ác sát sau lưng kia, gấp đến mức sắp khóc ra.
Sắc mặt Trác Uyên lạnh lùng, thản nhiên nói: "Liên tục chạy về phía trước, không nên quay đầu lại, chỉ cần ngươi hơi chậm một chút là ngươi xong rồi. Nhớ kỹ, đây là tốc độ sống chết, không nên quay đầu lại!"
"Ừm!"
Đan Nhi sợ đến phát run, cuống họng nghẹn ngào nhưng vẫn cố lên tinh thần, gắng sức bay về phía trước. Sắc mặt Sở Khuynh Thành cũng cực kỳ nghiêm túc, một bên kéo tay Đan Nhi, một bên kéo tay Trác Uyên, toàn lực tăng tốc.
Đột nhiên trong lòng bàn tay nàng trống rỗng. Bóng dáng Trác Uyên nhất thời biến mất trước mắt nàng.
Sở Khuynh Thành không khỏi sững sờ quay đầu nhìn. Chỉ thấy chẳng biết từ lúc nào, cơ thể Trác Uyên đã dừng lại, tụt lại sau lưng các nàng rất xa.
"Trác Uyên, chàng..."
Đồng tử Sở Khuynh Thành không nhịn được co rụt, thân thể hơi ngừng lại, kêu to một tiếng.
Thế nhưng còn chưa đợi thân hình nàng dừng lại, Trác Uyên đã hét lớn một tiếng vang vọng bên tai ba người: "Nhớ kỹ, không nên quay đầu lại, toàn lực tăng tốc, bay ra ngoài!"
"Khuynh Thành, hắn..." Thủy Nhược Hoa cũng cả kinh, nhìn ra sau một chút, hình như đã biết tính toán trong lòng hắn.
Trong mắt Sở Khuynh Thành ngân ngấn nước, không rời mắt khỏi người Trác Uyên. Nàng nhìn thẳng vào ánh mắt kiên định kia một lát, cuối cùng trong lòng quyết tâm, khẽ cắn môi kéo tay Thủy Nhược Hoa và Đan Nhi, tốc độ không giảm chút nào mà bay đi, chớp mắt đã không thấy bóng dáng.
Thủy Nhược Hoa giật mình hét lớn: "Khuynh Thành, ngươi thật sự mặc kệ hắn sao? Nhưng hắn sẽ phải đối mặt với năm trăm cao thủ Hóa Hư, còn có cao thủ Dung Hồn nữa!"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!