Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)

Bộp bộp bộp!  

             Từng tiếng động như xé gió vang lên, bên ngoài kết giới của Ma Sách Tông, từng cái bóng màu đen từ từ đáp xuống đất, nhìn kỹ hơn nữa thì đó chính là đám người Trác Uyên.  

             Trong lòng đã có ý định làm phản, trong mắt mọi người không hề có sự do dự hay sợ sệt nào, mà là ý chí kiên định và ý muốn giết người!  

             Trác Uyên liếc mắt nhìn vào kết giới quen thuộc đó, hắn khẽ cong môi âm thầm nở nụ cười lạnh lùng trong lòng.  

             Tà Vô Nguyệt, lão tử ta đâu phải đồ chơi của ngươi, mà để cho ngươi lợi dụng xong thì vứt đi chứ.   

             Vốn dĩ lão tử ta cũng không còn lạ lẫm gì với Ma Sách Tông này nữa, nhưng nếu như đã phải làm mất mặt nhau, thì lão tử ta phải ra tay trước để chứng tỏ ta mạnh, mà ta cũng tiện tay lấy môn phái này luôn.  

             Suy cho cùng, chuyện này liên quan đến tính mạng của lão tử ta và Khuynh Thành, lão tử ta sẽ không nương tay chút nào đâu!  

             Trác Uyên khẽ khép hờ mắt lại, hắn nhìn sang hướng Lạc Minh Viễn rồi dặn dò nói: “Minh Viễn à, đệ dắt theo người ngựa của Lạc gia và Tiểu Tam Tử đi canh giữ ở đây đi, nếu như có chiến đấu với nhau thì tự động có người mở kết giới cho các người đi vào trong mà!”  

             “Dạ, Trác đại ca!” Lạc Minh Viễn chắp tay bái lạy rồi kiên định nói.  

             Tiểu Tam Tử cũng khe khẽ gật đầu, hắn ta giơ ngón tay trái lên rồi vỗ tay vào ngực mình nói: “Yên tâm đi, cha à, Tiểu Tam Tử con sẽ ở đây đợi lệnh cha, Tiểu Tam Tử sẽ giúp cha san bằng nó!”  

             “Ợ, tiểu công tử à, nơi đây không phải Huyền Thiên Tông đâu, sau này chúng ta còn phải tu luyện, sinh sống ở đây nữa, ngươi phải nhẹ tay một chút, có thể không ra tay thì xin đừng ra tay, khà khà khà…” Thích cung phụng giơ tay lau mồ hôi lạnh trên trán, lão ta nhìn sang Tiểu Tam Tử rồi cười khổ nói.  

             Mấy người khác thấy vậy thì liền bất giác bật cười lớn.  

             Tuy rằng sức mạnh to lớn của tên Tiểu Tam Tử này khiến bọn họ thấy lo lắng, nhưng nó cũng cho họ một niềm tin vô bờ bến. Chỉ cần có tên tiểu quái vật này ở đây, trận chiến này họ không thắng mới lạ ấy.  

             Cho dù là đại cung phụng trong truyền thuyết của môn phái có xuất hiện đi nữa thì cũng chẳng có tác dụng gì, suy cho cùng thì vị tiểu thiếu gia này cũng là người giết chết Chu Thiên Tứ Lão trong nháy mắt đó!  

             Trác Uyên liếc mắt nhìn mọi người một cái rồi ho khan vài tiếng hét lớn nói: “Được rồi, chúng ta đi thôi, thiên hạ này nên được thay đổi rồi, hừ!”  

             Nói xong Trác Uyên liền dẫn đầu cất bước tiến về phía trước, Sở Khuynh Thành cũng đi cùng với hắn, mấy người khác cũng mau chóng đi theo sau lưng hắn. Một đoàn người ngựa dữ tợn xông vào trong chính môn phái của mình!  

             Đây chính là phòng ngày phòng đêm, cũng khó phòng trộm trong nhà, vù một cái, kết giới của môn phái từ từ mở ra nhè nhẹ, chưa được bao lâu thì đám sư trò lang sói này đã đi vào đến bên trong rồi.  

             Vù vù vù vù!  

             Đột nhiên, có bốn bóng người lướt ngang qua mọi người liền giật mình đưa mắt nhìn theo, thì liền nhìn thấy bóng người của Ma Sách Tứ Quỷ xuất hiện.  

             “Yên tâm đi, đây là người phe ta, ta bảo họ nghe ngóng động tĩnh trong môn phái.”  

             Trác Uyên khẽ vẫy tay bảo mọi người yên tâm, sau đó hắn lại nhìn sang tứ quỷ nói: “Ta hỏi mấy tên tiểu quỷ các ngươi, Tà Vô Nguyệt đã trở về môn phái hay chưa?”  

             Quỷ Hung Ác nhanh chóng gật đầu, hắn ta chắp tay báo cáo nói: “Khởi bẩm Trác quản gia, một tháng trước thì tông chủ đã trở về môn phái rồi. Chỉ có điều khi lão ta nghe thấy ngươi đã dẫn hết hai phần ba người trong môn phái đi thì lão ta vô cùng tức giận. Gần đây có mấy người đệ tử bị lão ta giận lây sang luôn, thế là lão ta liền hồ đồ xử chết hết bọn họ!”  

             “Khà khà khà… quả nhiên là như thế, xem ra lần này phải lật bài rồi!”  

             Trác Uyên khẽ mỉm cười, hắn vẫy vẫy tay rồi tiếp tục đi về phía trước, hắn vừa đi vừa hỏi: “Đám người Thạch cung phụng có động tĩnh gì không, dạo gần đây trong môn phái có người nào khả nghi hoặc có cao thủ nào xuất hiện hay không…”  

             “Khởi bẩm Trác quản gia, đám người Thạch cung phụng ngoài việc làm điên đảo thị phi ra thì cũng chả có động tĩnh gì nữa cả…” Ma Sách Tứ Quỷ cũng vừa đi bên cạnh Trác Uyên vừa báo cáo lại!  

             Mọi người thấy vậy thì vô cùng bất ngờ, âm thầm khen ngợi trong lòng. Thì ra từ sớm thì Trác quản gia đã chuẩn bị tạo phản rồi, lại thiết lập sẵn tai mắt trong môn phái như thế, để tiện quay về hành động đây mà!  

             Lúc còn chưa đánh Huyền Thiên Tông thì hắn đã chuẩn bị cho việc phản công Ma Sách Tông, hắn là người có suy nghĩ sâu xa, người thường thật sự khó lòng sánh kịp, Ma Sách Tông nằm trong tay hắn có lẽ sẽ mạnh mẽ nhiều hơn Ma Sách Tông nằm trong tay lão già Tà Vô Nguyệt đó!  

             Như vậy thì xem ra, tuy rằng lần này chúng ta tạo phản với Ma Sách Tông là không hay lắm, nhưng có thể chọn ra một vị tông chủ có năng lực hơn, như vậy thì cũng không có lỗi gì với liệt tổ liệt tông Ma Sách Tông nha.  

             Đám người Bạch cung phụng và Thích cung phụng nhìn nhau một cái rồi khẽ gật gật đầu, trong lòng họ đã tìm được lý do chính đáng rồi!  

             Rất nhanh sau đó, đám người Trác Uyên đã đi đến trước đại điện của tông chủ, đám người ngựa hoành tráng đó hệt như một đám mây đen che khuất trước đại điện, khiến cho Tà Vô Nguyệt đang ngồi trong điện cau mày, trong lòng lão ta có chút do dắn. Sau đó đồng tử lão ta khẽ thu nhỏ lại, lão ta giẫm chân một cái thì liền bay ra khỏi đại điện!  

             “Ai vậy, sao lại dám bày binh bố trận hùng mạnh thế trước đại điện của tông chủ, bộ muốn tạo phản hay sao?”  

             Vù một tiếng, Tà Vô Nguyệt đã bay đến của chính của đại điện, lão ta nhìn thấy đám người ngựa hoành tráng đó, rồi lại quay người nhìn sang Trác Uyên đang đứng đầu hàng, trong phút chốc đồng tử lão ta co rút lại, lão ta nghiến răng tức giận nói: “Trác Uyên, ngươi vẫn còn dám quay về đây sao?”  

             Trác Uyên khẽ nhướng mày, hắn thản nhiên cười nhẹ lên tiếng nói: “Sao lại không dám chứ? Ta là đệ tử của Ma Sách Tông mà, Ma Sách Tông chính là nhà của ta, sao ta lại không thể quay về đây chứ?”   

             “Hứ, đúng là một tên đồ đệ xảo trá vô liêm sỉ!”  

             Tà Vô Nguyệt tức giận nghiến răng rồi lên tiếng chửi mắng nói: “Đầu tiên là ngươi lừa gạt ta để rời khỏi môn phái, sau đó khi ta đi bàn bạc chuyện nơi cư trú của Ma Sách Tông ở trong các đế quốc, ta còn mới đi chưa được bao lâu, thì ngươi lại quay về, mà lại còn giả truyền ý chỉ của ta, dẫn hết cao thủ của phòng tạp dịch đi, ngươi dám vượt quá quyền hành, ngươi to gan lắm! Theo quy định của Ma Sách Tông, ngươi có chết cũng không đáng tiếc đó!”  

             Cũng chính vào lúc này, không biết là trùng hợp hay cố tình, Thạch cung phụng dẫn theo một trăm người cao thủ trong môn phái đuổi đến, họ lập tức đứng sau lưng Tà Vô Nguyệt, như thể họ đã trở thành người của tông chủ rồi vậy.  

             Lúc này, mọi người nhìn thấy vậy thì liền thấy thấp thỏm, nhưng trong lòng Trác Uyên cứ âm thầm nở nụ cười, hắn đã hiểu rõ, thì ra Thạch cung phụng im lặng nhiều ngày như thế là để chờ đợi thời khắc này đây!  

             Nhưng mà, đây là kế hoạch chuyển đổi âm dương đạo, có lẽ người khác không hiểu, nhưng sao Trác Uyên lại có thể không hiểu chứ?  

             Thay đổi lợi ích, đồng minh biến thành kẻ thù, kẻ thù biến thành đồng minh, đây chính là âm dương đạo. Chỉ cần có một thay đổi nhỏ, thì âm có thể chuyển thành dương, dương có thể chuyển thành âm, lợi biến thành hại, hại biến thành lợi, đây chính là kế sách hay nhất!  

             Lúc trước, Thạch cung phụng nắm giữ hết lợi ích trong môn phái, Tà Vô Nguyệt làm việc thấy vướng tay vướng chân, không còn cách nào khác, Tà Vô Nguyệt đành để người của mình gia nhập vào môn phái, hai người liên kết với nhau, hợp tác với nhau, một người hát một kẻ hò, thổi bay hết lợi ích trong môn phái của Thạch cung phụng.  

             Lúc này, Thạch cung phụng buồn bã rút lui, chuyện này cũng khiến cho hai đồng minh tốt đẹp của nhau phát sinh mâu thuẫn về chuyện tranh đoạt quyền lực.  

             Có thể nói, quyền uy của Trác Uyên lúc đầu là do Tà Vô Nguyệt giúp hắn tranh giành lấy, mục đích là để khống chế nội bộ bên trong môn phái. Nhưng mà cũng chính vào lúc này, lúc tranh chấp quyền lợi với nhau, Tà Vô Nguyệt đã phát hiện quyền uy của Trác Uyên đã uy hiếp đến lão ta, bởi vậy nên hai người họ liền tranh đoạt quyền lợi, đây chính là sự chuyển đổi sức mạnh âm dương.  

             Khi hai người tranh đoạt với nhau, Thạch cung phụng sẽ ra sức giúp đỡ một bên để tiêu diệt bên còn lại, vậy thì lão ta có thể lật đổ đồng minh của đối phương một cách dễ như trở bàn tay, đây chính là thủ đoạn tối cao nhất của âm mưu.  

             Cho dù trong lòng hai người họ hiểu rõ, nhưng đối mặt với sự uy hiếp của nhau, hai người họ lại không nhịn được mà muốn tranh giành một phen, họ muốn trốn cũng không trốn được, Thạch cung phụng ngồi một bên coi hai con hổ đấu với nhau rồi hưởng lợi.  

             Nhưng mà Thạch cung phụng có một bước đi trước, chính là Trác Uyên cũng rất giỏi trong việc bày mưu cướp quyền này. Bởi vậy nên, trước tiên lão ta sẽ tránh xảy ra xung đột với Tà Vô Nguyệt, và sẽ chọn cách phủi tay áo bỏ đi, lão ta sẽ giữ thái độ không quan tâm đến đời và chiến tích danh vọng, để cho Tà Vô Nguyệt không cảnh giác, dù sao thì tên tiểu tử này sớm muộn cũng sẽ rời đi, lão ta cũng không cần nhanh chóng ra tay diệt trừ hắn.  

             Mà trong tình huống này, là Trác Uyên một nửa muốn như thế, nhưng cũng vì một nửa là sức mạnh của hắn không đủ, đây chỉ là một thủ đoạn tự bảo vệ bản thân mà thôi.  

             Nhưng mà sao đó, khi biết Sở Khuynh Thành xảy ra chuyện, Trác Uyên cũng không thể im hơi lặng tiếng nữa. Thế là, hắn liền trở thành kẻ lù đù vác cái lu mà chạy, hắn huy động hết người ngựa mà hắn có thể huy động được.  

             Mà nếu như hắn đã phạm phải điều cấm kị của những người cấp cao, lạm dụng chức quyền, vậy thì hắn sẽ phạm sai đến cùng, hắn đã chuẩn bị để tạo phản với môn phái rồi.  

             Suy cho cùng, đứng trước một thế lực mạnh mẽ thì mọi âm mưu đều sẽ trở nên vô dụng, khi ngươi có sức lực hùng mạnh, thì mọi âm mưu đều không đáng được nhắc đến nữa. Mà chuyện này cũng là chuyện Thạch cung phụng có sơ sót, bây giờ hai phần ba người trong môn phái đứng sau lưng Trác Uyên đều nghe theo sự điều động của hắn, bên ngoài còn có Lạc gia và Tiểu Tam Tử bảo vệ nữa, đã mạnh càng thêm mạnh.  

             Cho dù Thạch cung phụng và Tà Vô Nguyệt có hợp tác với nhau thì cũng rất khó đánh bại hắn.  

             Nhưng mà, hình như hai người đó không hề cảm nhận thấy điều này, Thế là Tà Vô Nguyệt vẫy tay áo một cái, lão ta vẫn giữ cho mình bộ dạng tông chủ quyền uy lạnh lùng, lão ta hét lớn nói: “Người đâu, đánh bại Trác Uyên cho ta!”  

             Yên lặng, yên lặng như chết vậy!  

             Lời nói của Tà Vô Nguyệt truyền đến bên tai của mọi người hồi lâu, họ như thể không nghe thấy vậy, như kiểu họ bị điếc, không hề có hành động gì. Tất cả mọi người trợn tròng mắt, khinh thường bĩu môi, xem thường lệnh của lão ta!  

             Tà Vô Nguyệt khẽ cau mày lão ta nhìn đám người này hồi lâu, tim lão ta đập mạnh, lão ta lớn tiếng mắng nói: “Các ngươi đang làm gì vậy, không nghe thấy lời bổn tông chủ ta nói hay sao?”  

             “Khà khà khà… tông chủ bớt giận đi, xem ra thì đám trưởng lão cung phụng ở phòng tạp dịch đều thân thiết với Trác Uyên, không tiện ra tay đâu, vậy thì để lão phu ta dẫn người ra tay, lập công cho tông chủ đi!”  

             Thạch cung phụng khẽ bật cười, lão già đang mê muội đó vẫn không quên bôi nhọ đám người trong phòng tạp dịch, lão ta vu oan bọn họ là người tiếp tay cho Trác Uyên làm bậy, không đáng để cho Tà Vô Nguyệt tin tưởng nữa.  

             Nhưng mà có lẽ lão ta cũng không ngờ đến, lần này lão ta bôi nhọ họ là đã bôi nhọ đúng rồi đó, đám cao thủ trong phòng tạp dịch đúng là tạo phản rồi, họ đã lên chung thuyền với Trác Uyên rồi.  

             Chỉ có điều lão ta thật tình không dám nghĩ như thế, không dám tin đám người này thật sự có lá gan như thế…  

             Thạch cung phụng chầm chậm vẫy tay rồi lạnh lùng nói: “Người đâu, mau giúp tông chủ đánh bại tên Trác Uyên, tên nghịch tặc giả truyền mệnh lệnh của tông chủ đi!”  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!