Lông mày của Tuyên tông chủ khẽ run lên, lão ta ngước mắt lên nhìn Trác Uyên, rồi lại nghiến chặt răng không nói lời nào. Trong lòng lão ta cảm thấy vô cùng nhục nhã, lão ta nắm chặt hai tay thành nắm đấm.
Trác Uyên thản nhiên nở nụ cười chế nhạo rồi từ từ cúi người xuống, một cái móng vuốt đột nhiên bắn ra hệt như một con rắn, lập tức bóp lấy cổ của Tuyên Thiếu Vũ, hắn cười xảo trá rồi nói: “Nếu như đã thế rồi thì chúng ta cũng không còn gì để nói nữa ha!”
“Đợi đã, ngươi muốn làm gì, mau dừng tay lại!” Đồng tử của Tuyên tông chủ khẽ co rút lại, lão ta ngạc nhiên đến mức thất thần, lão ta muốn nhanh chóng ngăn cản, nhưng lại thở dốc rồi nhổ ra một ngụm máu tươi, lão ta đúng là lực bất tòng tâm mà!
Trác Uyên nở nụ cười xảo quyệt rồi lại hét lớn nói: “Nói, các ngươi muốn sống hay là muốn chết?”
“Ta…”
Khóe môi của Tuyên tông chủ không ngừng mấp máy, khóe mắt già nua của lão ta cũng giật giật, lão ta có làm thế nào cũng không nói ra được lời nào. Bởi vì khi lão ta nói ra thật, thì lão ta đã chịu khuất phục rồi.
Bởi vậy lão ta cứ chết đứng ở đó, tuyệt đối không chịu ham sống sợ chết, chuyện này rất ít người tu luyện tầm thường có thể làm được, lão ta đường đường là tông chủ của một môn phái, sao lại có thể không kiên quyết như vậy chứ?
Nhưng mà khi lão ta lại quay người sang nhìn đứa con trai đang bị bóp cổ đó, gò má hắn ta đang đỏ bừng, hắn ta đang phát ra những âm thanh bị bóp nghẹt, thế là Tuyên tông chủ đành bất lực thở dài một hơi rồi lắc lắc đầu thất vọng nói: “Đến con kiến còn tham sống sợ chết, huống chi là con người? Trác Uyên, ngươi muốn thế nào đây?”
“Tuyên tông chủ, kẻ thức thời là trang tuấn kiệt (người biết nhìn thời thế mới là anh hùng thật sự), ngươi làm thế là đúng rồi đó, khà khà khà…”
Trác Uyên khẽ cong môi nở nụ cười mãn nguyện, hắn khẽ nới lỏng tay ra, hắn buông cái cổ đang bị những nanh sắt đó nắm lấy của Tuyên Thiếu Vũ ra, Tuyên Thiếu Vũ rớt xuống đất cái đùng, hắn ta thở dốc từng hơi, ánh mắt của hắn ta lúc nhìn sang Trác Uyên thì tràn ngập sự sợ hãi, hắn ta đã không còn dám nói khoác và ngông cuồng nữa rồi!
Trác Uyên cũng không thèm nhìn hắn ta thêm cái nào nữa, hắn ngẩng đầu nhìn sang Thích cung phụng, rồi nháy mắt với lão ta một cái, Thích cung phụng liền hiểu ý, lão ta lấy một miếng ngọc bội truyền tin quăng qua cho Tuyên tông chủ.
Tuyên tông chủ cầm lấy miếng ngọc bội này rồi ngắm nhìn nó hồi lâu, lão ta vẫn không hiểu được ý nghĩa của nó, lão ta thắc mắc hỏi: “Đây là có ý gì vậy?”
“Khà khà khà… cũng không có gì, chỉ là mong Tuyên tông chủ có thể giúp ta ghi chú lại chút chuyện ấy mà, ta nói gì thì ngươi ghi chú vào trong miếng ngọc bội này!” Trác Uyên nhếch môi nở nụ cười tươi rói rồi lạnh lùng lên tiếng nói.
Nhưng mà khi Tuyên tông chủ nghe thấy lời này, lão ta nắm chặt nắm đấm, nhíu chặt hai hàng lông mày rồi nghiến răng nói: “Trác Uyên, không phải ngươi muốn đảo lộn trắng đen, bảo Huyền Thiên Tông bọn ta chịu trách nhiệm cho trận đại chiến giữa hai môn phái lần này đó chứ!”
Trong lòng của Tuyên tông chủ hiểu rất rõ, một khi lão ta ghi lại điều gì vào trong miếng ngọc bội này, phía trên miếng ngọc bội này sẽ có vết tích của áp lực nguyên thần của lão ta, thì sau khi mọi chuyện kết thúc, cho dù bọn họ có đi đến Song Long Viên để đòi lại công bằng đi nữa thì cũng vô dụng mà thôi, ai bảo ngươi đi nhận tội chứ?
Nếu như mà như thế, vậy thì họ chả khác nào người câm ăn nhầm hoàng liên (không còn cách nào khác ngoài im lặng), có cớ nhưng lại nói không được, uổng công đánh trận này mất rồi!
Hai tay lão ta khẽ run lên, Tuyên tông chủ tức giận nghiến răng, trong mắt lão ta lóe lên một tia hận thù. Mấy người còn lại của Ma Sách Tông đang đứng xung quanh lão ta liên tục cười nhạo.
Không sai, chúng ta đúng là đã đánh ngươi đó, nhưng lại còn không cho ngươi có cớ để đi kêu oan, ngươi làm gì được bọn ta. Ai bảo bây giờ ngươi thảm hại như thế, không còn sức để phản kháng cơ chứ, ha ha ha…
Xung quanh đều là những đống đổ nát, những cao thủ của môn phái đa số không chết thì đều đã bị thương cả rồi, cho dù họ có muốn chạy cũng chạy không thoát nữa, bây giờ họ chỉ là con cá nằm trên tấm thớt mặc cho người ta chém giết mà thôi, họ thật sự đã không còn cách nào khác nữa!
Tuyên tông chủ bất lực thở dài mấy hơi, cái tay đang cầm miếng ngọc bội của lão ta cũng có chút co quắp lại, nó bắt đầu run lên!
“Tuyên tông chủ à, nếu như ngươi không làm chuyện như thế, thì bọn ta cũng sẽ không yên tâm để cho các ngươi được sống sót đâu!” Như thể đã nhìn ra được tâm sự của lão ta, Trác Uyên nở nụ cười gian trá rồi từ từ nói: “Nếu như mà như thế, thì có lẽ nơi này sẽ trở thành vùng đất chết rồi…”
“Ngươi dám?”
“Sao lại không dám?”
Tuyên tông chủ hét lớn, Trác Uyên cũng hét lớn lại một tiếng, hắn tức giận trừng mắt nhìn lão ta rồi nói: “Bây giờ Trung Châu đã bắt đầu ra tay với Tây Châu rồi, chuyện Huyền Thiên Tông bị diệt vong có biết bao nhiêu cái cớ để vùi lấp đi chứ. Hơn nữa, đám người của Khuynh Thành lại là đệ tử của môn phái các ngươi, lúc đó họ cứ đến Song Long Viên nói đại mấy câu, thì họa diệt vong của môn phái các ngươi cũng sẽ không có ngày được làm sáng tỏ đâu, ngươi nghĩ trong lúc kẻ địch lớn đang đứng trước mắt, thì ai trong chín môn phái lại đi nghi ngờ chuyện của một môn phái thuộc Hạ Tam Tông như các ngươi chứ, bộ họ muốn tạo thời cơ cho kẻ địch lợi dụng hay sao?”
Cơ thể của Tuyên tông chủ khẽ run lên, sắc mặt lão ta thay đổi rõ ràng, cũng không biết là lão ta đang nghĩ gì nữa!
“Tới bây giờ, thì thứ quy tắc đó chỉ tồn tại trong cảnh thái bình an vui thôi. Lúc phải đối mặt với kẻ địch lớn, cho dù là Song Long Viên có coi trọng chiến lực của Tây Châu đi nữa, nhưng làm gì còn ai rảnh rỗi đi quan tâm mấy nguyên tắc đó chứ?”
Cuối cùng, Trác Uyên lạnh lùng bật cười, rồi lại nhìn sang lão ta, hắn lên giọng khinh thường nói: “Tuyên tông chủ cũng là người giữ chức cao nhiều năm, đáng ra ngươi phải là người hiểu rõ chuyện này nhất mới phải!”
Tuyên tông chủ nắm chặt nắm đấm, rồi cuối cùng cũng buông nắm đấm đó ra, lão ta bất lực thở dài một hơi, gương mặt lão ta tiu nghỉu nói: “Nếu như Trung Châu đã thật sự bắt đầu hành động rồi, thì khà khà… chuyện của Huyền Thiên Tông chẳng đáng để quan tâm rồi…”
“Ta nói cái gì ngươi ghi cái đó!”
Trác Uyên không thèm nhìn lão ta thêm cái nào nữa, mà cũng không thèm trả lời câu hỏi thăm dò cuối cùng của lão ta, hắn trực tiếp lên tiếng lạnh lùng, trông hắn có vẻ rất tự tin, một loại tự tin khó tả bằng lời, như thể hắn đã sớm biết được tất tần tật các hành động của Trung Châu rồi vậy, nhưng mà thật ra hắn cũng chỉ là kẻ thêu dệt mọi chuyện mà thôi chứ chả biết gì. Nhưng mà chính vì hắn không nói rõ, nên mới khiến cho Tuyên tông chủ tin tưởng hắn.
“Đầu tiên, về chuyện của Khuynh Thành, nàng là người ngươi tìm đến để tham gia Song Long Hội, bây giờ Song Long Hội đã kết thúc rồi, thì theo như những gì ngươi đã hứa, nàng đã có lại được sự tự do rồi. Nhưng mà bởi vì ngươi cứ bắt ép nàng ở lại, ta thân là phu quân của nàng nên đến để rước nàng về, nhưng lại bị các ngươi ỷ mạnh hiếp yếu, nên mới gây ra cuộc chiến này!”
Trác Uyên từ từ nói ra, Tuyên tông chủ cũng thờ ơ ghi chú theo, vẻ mặt lão ta không ghề có chút biểu cảm nào!
“Tiếp đó thì một đám người trưởng lão và cung phụng của Huyền Thiên Tông các ngươi thấy đệ tử của ta ít người yếu đuối thì ỷ mạnh hiếp yếu, sau đó thì trưởng lão của Ma Sách Tông bọn ta mới đuổi đến kịp, vậy nên mới gây ra trận chiến lớn thế này, hai bên tàn sát lẫn nhau!”
Lông mày của Tuyên tông chủ khẽ run run, lão ta ngước mắt lên nhìn Trác Uyên, lão ta mím chặt môi rồi chết lặng đi.
Ít người sức yếu hả? Dập tắt chiến lực của cả môn phái chỉ trong nháy mắt mà lại có thể nói đây là ít người sức yếu hay sao? Rõ ràng là các ngươi đã lập mưu kế trước rồi mới đến đây! Tên Trác Uyên này thật sự vô cùng gian trá xảo quyệt, thì ra hắn đã sớm chuẩn bị xong tất cả chuyện này rồi, lần này lão phu ta đã hoàn toàn bị đánh bại rồi!
Tuyên tông chủ nghiến chặt răng, vẻ mặt lão ta tràn ngập sự thù hận, lão ta ghi chú lại theo những gì Trác Uyên nói.
“Cuối cùng, thì khó khăn lắm Ma Sách Tông bọn ta mới giành được chiến thắng, bọn ta niệm tình chín môn phái ở Tây Châu như cây liền cành, nên mới chừa cho môn phái các ngươi chút mặt mũi, chúng ta mới không tiếp tục tàn sát quá độ. Nhưng mà do có quá nhiều người bị chết và bị thương trong cuộc chiến này, mà môn phái bọn ta cũng không hề muốn thế. Mà môn phái các ngươi cũng cảm thấy không nên có cuộc chiến này, thật lòng xin lỗi, và chấp nhận sẽ không truy cứu gì thêm, chuyện này chỉ tới đây mà thôi!”
Trác Uyên hít một hơi thật sâu, hắn suy nghĩ một hồi rồi mới từ từ gật đầu quyết định: “Ta nói nhiều thế rồi, Tuyên tông chủ đã ghi xong cả chưa?”
Bà nó chứ, đây thật sự chẳng khác nào những hiệp ước nhục nước mất chủ quyền, bị người ta đánh mà lại còn chả được kêu oan, uất ức thấu tận trời xanh!
Tuyên tông chủ thở hồng hộc một hồi mới dùng hai tay run run của mình ghi hết mọi thứ vào trong miếng ngọc truyền tin này. Khi nhìn miếng ngọc màu xanh phỉ thúy này, thật sự Tuyên tông chủ chỉ muốn bóp nát nó đi cho xong.
Bởi vì lão ta biết rằng, một khi giao thứ đồ này cho đối phương, thì sau này không được nhắc đến chuyện hôm nay lão ta bị chịu thiệt thòi lớn nữa, xem ra lão ta đã uổng công bị ăn đòn rồi.
Song Long Viên thấy lão ta đã tự mình nhận sai, thì họ cũng không có cớ gì để xử lí chuyện này, cho dù môn phái của bọn họ có đau thương tàn khốc vô cùng, thì Song Long Viên cũng sẽ không truy cứu nữa!
“Ợ… mấy lý do này đã đủ chưa nhỉ?”
Trác Uyên nhìn thấy cơ thể của Tuyên tông chủ đang run run dâng miếng ngọc bội lên, hắn liền nhận lấy rồi liếc mắt nhìn sang mọi người đang đứng xung quanh hỏi: “Các ngươi ở Tây Châu này lâu hơn ta, các ngươi cũng hiểu rõ quy tắc ở Tây Châu hơn ta, chúng ta cần bổ sung thêm gì không nhỉ?”
Phụt!
Khi nghe thấy lời này, cơ thể của Tuyên tông chủ khẽ run lên, lão ta liền lập tức ói ra một ngụm máu.
Bà nó chứ, chuyện này đã đủ nhục nước mất chủ quyền lắm rồi, vậy mà ngươi lại còn bổ sung, không lẽ ngươi lại muốn ta vừa cắt đất cho ngươi vừa đền tiền cho ngươi sao!
Thích cung phụng nhìn hắn một cái rồi bật cười lắc lắc đầu nói: “Trác quản gia à, mấy lý do này là đã đủ rồi đó. Trác quản gia đến môn phái này vì tình yêu, cứu phu nhân về, bây giờ phu nhân có lại được sự tự do, hợp tình hợp lý vô cùng. Sau đó thì bọn ta đến để giúp đỡ Trác quản gia, chữ nghĩa khó quên, nói thế nào thì cũng rất có lý, cho dù có làm loạn đến tai của Song Long Viên, thì cũng chẳng có chuyện gì đâu, khà khà khà…”
“Đợi đã!”
Đột nhiên, khi Thích cung phụng còn chưa nói xong thì Khuê Lang bỗng nhiên hét lớn, sau đó hắn ta cúi người với Thích cung phụng một cái rồi lại nhìn sang Trác Uyên nói: “Trác quản gia à, ta nghĩ mấy lý do chối bỏ trách nhiệm này thì đã đủ cả rồi đó. Nhưng khó làm cho người khác thấy đồng tình với chúng ta, thế này thì có hơi trung lập rồi. Chúng ta có phải là nên… nói tốt, nói tốt một chút về bản thân mình hay không?”
Bốp!
Trác Uyên vỗ tay một cái rồi lại nhìn sangKhuê Lang khen ngợi nói: “Tiểu tử này giỏi thật, không hổ danh là người đã đi theo ta một khoảng thời gian nha, có tiến bộ đó. Tuy rằng chúng ta là Ma Đạo, nhưng mà trận chiến này phải đánh vì chính nghĩa mới được. Như thế này đi, Tuyên tông chủ à, ngươi đem chuyện vì lòng tham vô đáy của ngươi mà ngươi đã giành lấy hai miếng Thánh Linh Thạch của bọn ta, với chuyện con trai của ngươi muốn lấy âm bổ dương ghi vào trong đó hết cho ta, để làm rõ trận chiến này của chúng ta là đánh để thay trời hành đạo, trừ ma vì đạo, đánh vì người trong thiên hạ này, như vậy mới được nha!”
“Cái gì chứ?”
Tuyên tông chủ giật mình, lão ta run lên một hồi rồi mới lên tiếng hét nói: “Các ngươi là Ma Đạo, vậy mà còn muốn thay trời hành đạo hả?”
“Ta bảo ngươi ghi chú thì ngươi cứ ghi đi, sao lại nói nhảm nhiều thế nhỉ?” Gương mặt Trác Uyên bỗng nhiên trở nên u ám, hắn đá Tuyên Thiếu Vũ một cái, rồi lạnh lùng nói: “Muốn sống hay muốn chết thì phải xem ngươi làm như thế nào rồi!”
Hai cánh tay của Tuyên tông chủ khẽ run lên, lão ta bất lực thở dài một hơi, rồi ghi chuyện mờ ám đó vào bên trong miếng ngọc bội.
Nên biết rằng, đây không chỉ là vấn đề mâu thuẫn giữa hai môn phái nữa, mà còn là vấn đề đạo đức của Huyền Thiên Tông lão ta. Một môn phái theo Chính Đạo, mà lại áp dụng thuật lấy âm bổ dương để kéo dài tính mạng, còn đi cướp Thánh Linh Thạch của môn phái khác, vậy thì cũng có khác gì Ma Đạo đâu!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!