Chương 33 Đánh bại một kẻ thù mạnh mẽ một lần nữa
Kỵ binh của quân Thanh còn chưa chuẩn bị phát động tấn công, Viên Tiếu đã dẫn đầu một nghìn kỵ binh vọt tới trước mặt quân Thanh, nhanh chóng phát động tấn công về phía quân Thanh!
Từ rất xa, Viên Tiếu cầm súng trường trong tay, phát hiện rằng chỉ cần hạ gục một trong hai tướng lĩnh của quân Thanh, quân tâm của họ sẽ hoàn toàn sụp đổ!
Dưới bầu trời mờ mịt, Viên Tiếu nhắm mục tiêu, nhưng muốn bắn tướng địch một phát trí mạng khi đang ngồi trên lưng chiến mã cũng không phải là dễ!
Ầm!
Khi Viên Tiếu thấy mình chỉ còn cách Trác Bố Thái khoảng ba trăm mét mới bóp cò.
Trác Bố Thái mạng lớn, hắn đang thúc ngựa chạy tới, thân thể lắc lư, viên đạn sượt qua, không bắn trúng ngực nhưng cũng đã găm lên cánh tay phải của hắn!
Khoảng cách chỉ có ba trăm mét, viên đạn xoay tròn cuốn theo động năng mạnh mẽ, hoàn toàn bắn nát cánh tay phải của Trác Bố Thái!
Trác Bố Thái kêu lên một tiếng thảm thiết, không còn ngồi vững trên chiến mã, xoay người ngã xuống, Tô Khắc Cáp ở một bên cực kỳ sợ hãi, duỗi tay ra chộp lấy Trác Bố Thái, chỉ dùng sức của một tay đã xách Trác Bố Thái từ trên chiến mã của hắn tới chiến mã của mình.
Vào lúc này, Trác Bố Thái đã đau đến toàn thân đổ mồ hôi, một cánh tay bị gãy, đau đớn quá lớn thế này chắc chắn không phải là thứ người thường có thể chịu được!
Trác Bố Thái mạnh mẽ chống đỡ nói: "Tô Khắc Cáp, lui binh, mau lui binh lại! Không biết quân Minh sử dụng vũ khí gì mà có uy lực như vậy, nếu không lui binh, chúng ta sẽ tổn thất lớn!"
Nhưng muốn lui quân vào lúc này cũng không dễ dàng.
Khoảng cách hai ba trăm mét nháy mắt là đến.
Kỵ binh của Tô Khắc Cáp đụng độ dữ dội với quân Minh, Viên Tiếu cầm phác đao trong tay, vung về phía kỵ binh của quân Thanh! Gặp người là chém ngay, mặc dù Viên Tiếu không am hiểu kỵ chiến nhưng bản lĩnh này cũng không phải là thứ kỵ binh bình thường có thể ngăn cản được.
Đao lớn trong tay múa như bay, đặc biệt đánh vào những vị trí quan trọng của quân Thanh, mỗi một đao hạ xuống, kỵ binh của quân Thanh không chết cũng bị thương! Dồn dập tháo chạy sang hai bên, quân Minh theo phía sau nhìn thấy Viên Tiếu hung mãnh không gì sánh được, càng thêm có dũng khí tung hoành, lao vào đội hình chiến đấu!
Tô Khắc Cáp khẽ cắn môi, đặt Trác Bố Thái lên một con chiến mã khác, sai người bảo vệ, tự mình thúc ngựa vọt lên, bất kể như thế nào cũng phải đánh lui thế tấn công của quân Minh, may mắn thay quân số của quân Minh không nhiều lắm, vẫn có thể đẩy lui.
Chiến mã của Tô Khắc Cáp lao như tên bắn về phía Viên Tiếu, Viên Tiếu thấy rõ ràng, thúc chiến mã, nghênh đón nhanh như chớp!
Tô Khắc Cáp đập mạnh chùy trong tay về phía Viên Tiếu, tay Viên Tiếu dùng sức, phác đao vừa lúc chạm phía trên chùy, đẩy chùy nặng qua một bên, hai con chiến mã lướt qua nhau.
Một tay Viên Tiếu cầm đao, tay phải cầm súng, đột nhiên quay lại, nâng tay bắn một phát!
Chết tiệt, Tô Khắc Cáp không dự đoán được người kia còn một chiêu này, đương nhiên không phản ứng kịp, lập tức bị một viên đạn bắn trúng tim, chỉ cách mấy thước, toàn bộ ba phát đạn đều xuyên qua người hắn, trước ngực Tô Khắc Cáp xuất hiện một lỗ lớn.
Cổ họng Tô Khắc Cáp không phát ra được một tiếng nào, té từ trên ngựa xuống, Lại thêm một người mất mạng dưới thành Cao Dương!
Chỉ trong thời gian ngắn như vậy, quân Thanh đã chết mất ba tướng lĩnh quan trọng, một người bị thương, quân Thanh hoàn toàn đánh mất dũng khí tái chiến, trong hoàn cảnh đó, quân Thanh còn muốn tiếp tục ngăn cản thế tấn công quân của Minh ư, sao có thể?
Dưới sự tấn công của quân Minh, quân tiên phong đại loạn! Quân Minh thừa thắng xông lên, khí thế như cầu vồng, hơn nữa quân Thanh còn tâm hoảng ý loạn, lúc này, quân Minh tấn công như bão táp, quân tiên phong của quân Thanh bị đánh tan tác.
Trác Bố Thái thấy vậy, trong lòng lại hoảng loạn, nhưng thấy quân số của quân Minh cũng không quá nhiều, bắt đầu tập hợp binh lực dưới tay, triển khai phản công, ngày càng nhiều quân Thanh tập hợp lại.
Đây chính là thời khắc Viên Tiếu chờ đợi, nhìn lượng lớn quân Thanh đã tới gần, mấy người Tôn Lão Bát đã chờ sẵn, ném lựu đạn có sức nổ mạnh trong tay về những nơi có nhiều binh lính nhất!
Ầm ầm ầm!
Một tiếng tiếng nổ mạnh vang lên giữa đội ngũ của quân Thanh, khói đặc cuồn cuộn, một đám kỵ binh của quân Thanh bị sức nổ mạnh hất bay ra ngoài, đừng thấy loại lựu đạn này nhỏ mà coi thường, uy lực của cục sắt này còn lớn hơn đại bác của thời đại này đấy!
Quân Thanh ở phía sau thấy màn này đã hoàn toàn mất hết can đảm, đây là vũ khí gì, uy lực còn lớn hơn đạn pháo, hơn nữa còn ném từ trong tay người ra! Thật khủng khiếp, chỉ vỏn vẹn hơn mười tiếng nổ mạnh đã có trên trăm kỵ binh bị nổ chết, còn rất nhiều người bị thương!
Mấy tướng lĩnh cũng hoảng sợ, đánh chết cũng không muốn xông lên, một thành Cao Dương nho nhỏ mà lại mạnh mẽ như vậy.
Một đội quân hùng mạnh, ngay cả kỵ binh Quan Ninh vùng quan ngoại hay đội binh Huyền Đại hùng mạnh của Lư Tượng Thăng cũng không dũng mãnh như vậy, một bối lặc, một nguyên soái, hai phó tướng, toàn bộ đều bỏ mạng ở nơi này! Thành Cao Dương nhỏ bé này đã trở thành ác mộng của quân Thanh!
Đối mặt với vụ nổ mạnh bất ngờ xảy ra, quân Thanh cũng không dám tùy tiện tiến lên phía trước nữa, lần lượt lui về đằng sau! Dũng khí của quân Minh càng thêm mạnh mẽ, tiếp tục xông lên phía trước!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!