Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đại mình tinh và chàng vệ sĩ

Dạ Ngân Tuyết hoàn thành lịch trình của ngày hôm nay cô và Lăng An Vũ bắt đầu đi hẹn hò hai người đi xem phim rồi đi ăn chụp hình với nhau rất vui vẻ. Hơn 11 giờ đêm hai người quay về Dạ viên.

Dạ Ngân Tuyết đi lên phòng của mình, vừa bước vào bật đèn lên cô giật bắn mình khi nhìn thấy Dạ Khải Hiên đang ngồi trên giường của mình nhìn cô chăm chăm, cô vuốt ngực của mình rồi cau mày hỏi anh:

“Anh hai! Tại sao anh lại ở trong phòng của em? Nếu anh đã ở trong phòng của em thì ít ra anh cũng phải bật đèn lên chứ? Làm em giật cả mình có ngày em đứng tim chết là tại anh đó.”

Dạ Khải Hiên nhìn cô em gái của mình rồi chậm rãi cất giọng:

“Anh ở đây chờ em để thông báo cho em là em hãy chuẩn bị tinh thần đối phó với ba và mẹ đi. Lần này em gặp khó khăn rồi đấy.”

Dạ Ngân Tuyết nhìn Dạ Khải Hiên với ánh mắt khó hiểu:

“Anh nói vậy là sao chứ? Em không hiểu khó khăn gì? Tại sao lại phải đối phó với ba mẹ?”

“Hồi trưa anh có thăm dò hỏi ba mẹ về chuyện của em em có biết ba mẹ nói như thế nào không?”

Vừa nghe đến chuyện này, Dạ Ngân Tuyết liền bước nhanh đến ngồi xuống giường cạnh Dạ Khải Hiên:”Ba mẹ đã nói như thế nào? Anh hãy mau nói cho em biết đi.”

Dạ Khải Hiên thở dài một hơi rồi nói với em gái của mình:

“Ba mẹ phản đối chuyện này ba mẹ nói rằng nếu như em quen người có gia cảnh không tốt thì ba và mẹ sẽ phản đối ngay lập tức ba mẹ không muốn em sau này sẽ phải chịu cực khổ. Mà em cũng thừa biết tính của ba mẹ rồi nếu như đã quyết định chuyện gì thì sẽ khó mà thay đổi nên việc em quen với An Vũ sẽ gặp khó khăn đó. Hơn nữa em không chỉ gặp khó khăn trong gia đình thôi đâu em còn gặp khó khăn, áp lực của công chúng, dư luận nữa chưa chắc gì họ ủng hộ em.”

“Về công chúng em mặc kệ mặc bọn họ nói gì, làm gì còn về ba mẹ em nhất định sẽ thuyết phục đến cùng, em sẽ nói cho ba mẹ hiểu.”

“Em muốn làm gì, nói gì cũng được nhưng trước mắt em không được nói cho ba mẹ biết là em và An Vũ đang quen nhau nếu không em và cậu ta sẽ gặp rắc rối đó, ba và mẹ nhất định sẽ tìm cách chia rẽ em và cậu ta. Anh cũng đã dặn những người trong Dạ viên là giữ bí mật giúp em rồi.”

Dạ Ngân Tuyết gật đầu, mỉm cười cô cảm thấy mình thật may mắn khi có một người anh trai như anh, quá tốt rồi, cô mỉm cười tinh nghịch với anh:

“Cảm ơn chú rùa của em rất nhiều.”

Dạ Khải Hiên nghe cô gọi thế liền nhớ lại câu nói của mình vào ngày hôm qua anh đã nói nếu như anh giúp cô thì anh sẽ là con rùa, anh hít thở thật sâu nhìn cô rồi hai bàn tay xòe ra đặt lên mặt của mình, cười với cô, giọng nói đáng yêu cất lên:”Anh là một chú rùa đáng yêu, đẹp trai vô cùng.”

Dạ Ngân Tuyết cười phá lên cười đến chảy cả nước mắt, thấy cô cười như thế Dạ Khải Hiên cũng bật cười theo, Dạ Ngân Tuyết vừa cười vừa nói với anh:

“Đúng đúng! Anh là một chú rùa rất đáng yêu, đẹp trai. Vậy sao này em sẽ gọi anh là rùa soái ca.”

Dạ Khải Hiên híp mắt nhìn cô rồi đứng dậy nhéo má của cô:

“Em đó cười hoài lo mà ngủ đi, rùa soái ca gì mà rùa soái ca.”

Nói xong, Dạ Khải Hiên đi ra khỏi phòng Dạ Ngân Tuyết nhìn thấy anh bước đến cánh cửa cô cố gắng nhịn cười, trêu anh một lần nữa:

“Tạm biệt rùa soái ca! Chúc rùa soái ca ngủ ngon.”

Dạ Khải Hiên vẫn cứ rời khỏi phòng giả vờ lơ đi cô, vừa bước ra ngoài anh bật cười một cái rồi đi qua phòng của mình.

Trong phòng, Dạ Ngân Tuyết đi tắm rồi ngã người xuống giường ánh mắt tràn ngập sự lo lắng, cô không biết phải thuyết phục như thế nào để khiến cho ba và mẹ của cô có thể chấp nhận cô và anh quen nhau. Suốt cả một đêm, cô không tài nào chợp mắt ngủ được cả cứ lo lắng không thôi.

Sáng hôm sau, ở tập đoàn Tạ thị trợ lý riêng của Tạ Anh Minh vội bước nhanh vào phòng làm việc của Tạ Anh Minh nói với anh:

“Giám đốc!Tôi mới được biết một thông tin về Selina tiểu thư.”

Tạ Anh Minh đang làm việc ngay lập tức dừng lại ngẩng đầu lên nhìn, không nhanh không chậm hỏi:

“Selina? Cô ấy lại gặp chuyện gì sao? Cậu hãy mau nói đi.”

Trợ lý của anh nhìn anh, ấp úng nói:”Selina tiểu thư…”

Tạ Anh Minh nheo đôi mắt lại, trong lòng sợ cô lại xảy ra chuyện gì, lại càng khó chịu khi trợ lý của mình cứ ấp a ấp úng:

“Từ khi nào cậu lại ấp a ấp úng như vậy hả? Cậu hãy mau nói đi! Có phải cô ấy lại xảy ra chuyện gì nữa không?”

Trợ lý của Tạ Anh Minh thở một hơi nói với anh:

“Selina tiểu thư không xảy ra chuyện gì hết chỉ là Selina tiểu thư đang hẹn hò với vệ sĩ của cô ấy là Lăng An Vũ.”

“Cái gì? Hẹn hò với Lăng An Vũ sao? Thông tin này chính xác không?’ Tạ Anh Minh kinh ngạc, anh không tin vào chuyện này anh không muốn tin.

Trợ lý của anh gật gật đầu chắc chắn:”Tuy rằng báo chí vẫn chưa có phát hiện nhưng tôi dám chắc chuyện này hai người họ đang hẹn hò với nhau.”

Tạ Anh Minh hơi thở nặng nề, sắc mặt dần thay đổi sâu trong ánh mắt anh chứa một nỗi buồn, đau lòng anh cười nhạt rồi cất giọng:

“Nếu như cô ấy đã tìm được tình yêu của mình thì tôi nên chúc phúc cho cô ấy nếu không còn chuyện gì thì cậu đi ra ngoài đi.”

Trợ lý của anh gật đầu đi ra ngoài anh cũng nhìn thấy được sự đau lòng của giám đốc nhưng anh lại không thể giúp được gì cả.

Ở đoàn phim, Lăng An Vũ nhìn thấy Dạ Ngân Tuyết ngồi thất thần không hề chú tâm vào kịch bản, anh đặt tay lên vai của cô khẽ hỏi:

“Tiểu Tuyết! Em làm sao vậy? Sáng giờ anh cứ thấy em nhưng người mất hồn vậy có chuyện gì sao?”

Dạ Ngân Tuyết giật mình nhìn anh rồi khẽ lắc đầu cười nhạt:

“Không có gì! Chỉ là em suy nghĩ vẩn vơ một số chuyện thôi, anh không cần không quan tâm đâu.”

Lăng An Vũ dịu dàng, ôn nhu cất giọng nói với Dạ Ngân Tuyết:

“Tại sao anh lại không quan tâm được chứ? Tiểu Tuyết! Nếu như em có chuyện gì thì nhất định phải nói với anh đó đừng giấu trong lòng.”

Dạ Ngân Tuyết mỉm cười gật gật đầu rồi cô đứng dậy đi ra diễn, diễn xong trong giờ nghỉ Phương Thần đi đến xem đạo diễn vừa nhìn thấy anh liền vui vẻ, vẻ mặt nịnh nọt:

“Phương tổng! Không biết hôm nay có chuyện gì mà có thể khiến Phương tổng đại giá quan lâm đến đây?”

Phương Thần hai tay đút vào túi quần, lạnh lùng đáp:

“Tôi muốn đến đây xem tiến độ của bộ phim đến đâu rồi cũng không được sao?”

Đạo diễn gật đầu cười cười:” Tất nhiên là được rồi.”

Các diễn viên nữ vừa nhìn thấy Phương Thần liền sửa soạn cho đẹp, dáng vẻ yểu điệu lượn lờ trước mặt anh nhưng đổi lại là ánh mắt lạnh lẽo không hề để ý đến của anh.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!