Ăn trưa no rồi, Sở Từ trở về phòng ngủ trưa.
Có lẻ với cô mà nói, cuộc sống chỉ có 2 việc quan trọng là ăn no rồi đi ngủ.
Loại người này, nói dể nge là không có chí phấn đấu, khó nge thì chút chính là phế vật.
Mạnh Ngữ Hâm quay về phòng ngồi ngơ ra, ở trên đầu giường có treo một bức ảnh chụp chung 3 người, cô và Sở Hàm còn có dì Mạnh Thanh nghiên.
Đó là bức hình chụp hồi năm ngoái, lúc đó là thời gian họ được nghỉ hè nên đi biển chơi. Trong hình 3 người được chụp chung ở bờ biển, trêm mặt mỗi người đều nỡ nụ cười rất tươi.
Từ nhỏ cô đã trưởng thành bởi sự yêu thương bao bọc của dì, cùng cậu em trai Sở Hàm xem như chị em ruột mà đối đã.
Cô không muốn có sự góp mặt của người ngoài đến phá tan mối quan hệ của họ.
Nhưng sự xuất hiện của Sở Từ đã nói lên tất cả. Mạnh Ngữ Hâm ngồi thật lâu trước bàn trang điểm, ngay lúc này tiếng chuông điện thoại reo lên, nhìn thấy số điện thoại của mẹ cô hiện lên màn hình di động, cô lại cảm thất thật đau đầu mà.
Mẹ cô Mạnh Tử Đình cùng, Mạnh Thanh Nghiên mẹ của Sở Hàm hai người họ từ nhỏ tình cảm rất thân thiết với nhau.
Mạnh Thanh nghiên gả vào nhà họ Sở, Mạnh Tử Đình bắt rể cùng ba Mạnh Ngữ Hâm, sau đó sinh ra cô.
Trước kia nhà họ Mạnh cũng là danh giá nhà giàu có ,hai chị em nhà họ Mạnh được coi là Mạnh Thị song thù, nổi danh khắp thành phố Thông Hải.
Dáng vẻ người chị dịu dàng động lòng người. Còn người em hoạt bát linh động.
Hai chị em vừa tài giỏi lại còn xinh đẹp nên thu hút rất nhiều người theo đuổi.
Nhưng thứ khiến người ta thổn thức chính là, Mạnh Tử Đình cùng chồng bà kết hôn không bao lâu, lại đem xí nghiệp nhà họ mạnh làm cho phá sản, còn vay thêm một đống nợ nần.
Sự việc sảy ra khiến tình cảm vợ chồng tan vỡ dẫn đến kết cục phải ly hôn.
Mạnh Thanh nghiên đau lòng cho em bà cùng đứa cháu gái còn quá nhỏ, năm đó Mạnh Ngữ Hâm 5 tuổi được nhận vào nhà họ Sở nuôi tới bây giờ.
Mấy năm nay thời gian mà Mạnh Ngữ Hâm ở nhà họ Sở,còn dài hơn thời gian khi ở cùng với mẹ ruột của cô.
Nếu như Mạnh Ngữ Hâm không được đưa đến nuôi ở nhà họ Sở có lẽ giờ cô còn không bằng một gia đình bình dân.
Nhà họ Mạnh từ khi phá sản, Mạnh Tử Đình vẫn duy trì thói sống xa hoa phung phí như lúc đầu, bà chưa bao giờ quan tâm cô con gái này.
Ở trong lòng của Mạnh Ngữ Hâm, dì Mạnh Thanh nghiên mới là người mẹ ruột thịt của cô.
Do dự một hồi lâu, Mạnh Ngữ Hâm mới cầm điện thoại ấn nút nge.
" mẹ"
“Ngữ hâm sao rồi?,đã gặp mặt chị họ con chưa?” Điện thoại vừa kết nối, bên kia Mạnh Tử Đình chờ không kịp mà hỏi về việc của Sở Từ.
“ Con gặp được rồi.”
“trông như thế nào?”
“rất xinh đẹp.” Mạnh Ngữ Hâm không thể không thừa nhận, Sở Từ thật sự rất xinh đẹp, ngay cả cô là con gái mà không nhịn được nhìn thêm vài lần.
" Mẹ không có hỏi con về khuông mặt.”
" Cô ấy không có học lên tới cấp 3, cũng không có hứng thú đi học" Mạnh Ngữ Hâm lại nói tiếp.
“Không học lên cấp 3 hả?” trong lời Mạnh Tử Đình nge ra rõ ràng bà rất kinh ngạc.
Bà cho là tình huống đối phương chắc là cũng không tốt mấy, không nghĩ tới còn tệ tới mức vậy.
“vâng, chính miệng cô ấy nói ra, lúc nảy tiểu Hàm có sai người tra học lực của cô ấy, nhưng không có bằng cấp 3”.
" xem ra như vậy cũng rất tốt" bên trong điện thoại Mạnh Tử Đình giọng điệu xem ra rất thoải mái.
Từ lúc biết được nhà họ Sở nhận đứa con gái bên ngoài về, bà bắt đầu thấy lo.
Bà sợ hãi Sở Từ quay về sẽ ảnh hưởng đến địa vị của con gái bà trong ngôi nhà đó.
Cũng không thể đỗ lỗi cho bà có ý nghĩ xấu về đứa cháu gái này được.
Chỉ là cũng vì lợi ích cá nhân, bà cũng không hy vọng Sở Từ có cuộc sống tốt đẹp, nếu như vậy cuộc sống con gái của bà chắc chắn sẽ bị đổi ngược lại.
Vì lợi ích của bà và con gái, bà vẫn muốn Sở Từ là một đứa phế vật thì tốt hơn.
Mạnh Ngữ Hâm do dự một lác, vẫn muốn dò hỏi mẹ bà: “Mẹ, vì sao lúc trước dì lại bỏ rơi Sở Từ vậy?”
“Mẹ cũng đâu có biết, lúc ấy chính mẹ còn lo không xong, làm sao hiểu được chuyện của nhà họ chứ”