Chương 7: Long Tử Thiên chết (1)
Nhìn Long Tử Thiên nằm dưới đất không nhúc nhích, bên kia thì thấy xác của Lý U Nguyệt, Chúc Long cả giận, quát đám người Triệu Vân:
– Đám tiểu tử chó chết, không chỉ đả thương Tử Thiên mà còn giết luôn cả U Nguyệt hiền muội của ta. Đám các ngươi chết đi cho ta.
– Quần Long trụy nhật.
Chúc Long thiên tôn nổi điên, liền xuất ra sát chiêu. Trong chốc lát xuyết hiện hàng ngàn cự long dài đến trăm trượng, sắc vàng của kim long chói lóa cả một vùng trời. Chỉ trong một hô hấp, hàng ngàn cự long gầm rú, tấn công Triệu Vân và Thiên binh thiên tướng.
Triệu Vân và các Thiên binh thiên tướng hoảng loạng, nhìn hàng ngàn cự long hung tợn lao đến. Cả đám hoảng loạng thì các đó ngàn trượng, hàng ngàn đạo quyền xé nát hư không bay đến, ngăn cản Quần Long trụy nhật của Chúc Long thiên tôn.
– Bạch Linh thiên tinh quyền.
Ầm….
Hàng nghìn cự long và đạo quyền va chạm, thiên địa rung chuyển, cuồng phong ầm ầm.
Những Thiên binh thiên tướng xấu số đứng trong phạm vi sát thương, thần hình câu diệt, tan thành huyết vụ.
– Là Bạch Linh thiên tôn, còn có Minh Trị thiên tôn nữa. Chúng ta được cứu rồi.
– Đúng đúng, lần này nhất định sẽ bắt được cả Long Tử Thiên lẫn Thanh Hoa và Chúc Long.
Hai bóng hình thuấn di, xuất hiện bên cạnh Triệu Vân. Một người diện bạch y, làn da trắng hồng, xinh đẹp tuyệt trần như nữ nhân. Nếu như không để ý đến ngực thì chắc ai cũng lầm tưởng là một đại mỹ nhân nghiêng nước nghiên thành. Chính là Bạch Linh thiên tôn của Thiên đình.
Người kia mặc hắc bào, cao một thước chín, phong thái đỉnh thiên lập địa. Người này chính là Minh Trị thiên tôn của Thiên đình.
Minh Trị và Bạch Linh truy sát Chúc Long và Thanh Hoa, giao đấu ngàn hiệp nhưng bất phân thắng bại. Chúc Long và Thanh Hoa trốn thoát, hai người truy đuổi từ Vạn Hoa cốc đến tận ngoài rìa Bảo Minh sâm lâm.
Nhìn Chúc Long thiên tôn và Thanh Hoa thiên tôn, Minh Trị thiên tôn hừ lạnh, nói:
– Chúc Long, Thanh Hoa. Hôm nay hai ngươi đừng hòng thoát. Kể cả Long Tử Thiên đang nằm kia nữa.
Chúc Long thiên tôn nghe Minh Trị thiên tôn giọng điệu khinh thường, cười lạnh.
– Hắc hắc, Minh Trị, ngươi nghĩ ngươi có khả năng bắt được ta hay sao. Buồn cười.
Bạch Linh thiên tôn giọng điệu thánh thót như nữ nhân, tiếp lời của Chúc Long thiên tôn.
– Có thể bọn ta không bắt được ngươi và Thanh Hoa, nhưng tên sắp chết kia, ngươi nghĩ có thể dẫn hắn cùng trốn thoát được sao. Suy nghĩ thật viễn vong đấy Chúc Long.
– Tên ái nam ái nữ ngươi, bọn ta có thể đến đây thì bọn ta cũng có thể dẫn người đi, ngươi cản được sao. – Chúc Long thiên tôn giọng đùa cợt, nói với Bạch Linh thiên tôn
– Ngươi…..
Bạch Linh thiên tôn cả giận, giọng biến đổi, gầm gừ nhìn Chúc Long thiên tôn.
– Bạch Linh lão huynh, cần gì nhiều lời với chúng. Ra tay giết chúng cho gọn.
Thấy Bạch Linh thiên tôn tức giận, Minh Trị thiên tôn liền mở miệng
– Phải phải, đa tạ Minh Trị huynh nhắc nhở cần gì nhiều lời với chúng. Ra tay thôi.
Minh Trị thiên tôn và Bạch Linh thiên độc ác nhìn. Bỗng nhiên một tràng cười thương tâm vang lên. Bốn đại Thiên tôn, Triệu Vân và đám Thiên binh thiên tướng nhìn về phía tiếng cười.
Chính là Long Tử Thiên. Không biết từ lúc nào, Long Tử Thiên đã ngồi dậy, đi đến bên cạnh xác của Lý U Nguyệt, tay ôm nàng vào lòng. Sau đó, Long Tử Thiên nhìn Chúc Long thiên tôn và Thanh Hoa thiên tôn nói:
– Thanh Hoa, Chúc Long, đa tạ hai lão bằng hữu đã cứu ta. Nhưng bây giờ, U Nguyệt đã mất, ta sống đã không còn ý nghĩa gì nữa.
Nói rồi trong tay Long Tử Thiên xuất hiện một viên đan dược màu đen, tỏa ra hắc khí ngùn ngụt. Đó chính là Sát thần đan, một loại đan dược cực độc, nếu uống phải lập tức linh hồn tiêu tán, hóa thành hư vô, vĩnh viễn không thể bước vào Luân hồi được nữa.
Chúc Long thiên tôn giật mình, nhìn Long Tử Thiên hét lớn:
– Tử Thiên, người không được làm điều dại dột. Con trai ngươi còn cần có ngươi, ngươi phải tìm nó về, nuôi dưỡng và bảo vệ nó.
Chương 8: Long Tử Thiên chết (2)
– Chúc Long, Thanh Hoa. Xin hai lão huynh về sau hãy tìm nó và bảo vệ nó thay ta. Nói với nó là “phụ thân có lỗi với nó. Phụ thân ích kỷ, phụ thân không thể sống thiếu mẫu thân con. Xin con hãy tha thứ cho phụ thân.”
Dứt lời, Long Tử Thiên nuốt Sát thần đan, miệng thổ huyết. Khí tức biến mất. Long Tử Thiên đã chết, tay ôm Lý U Nguyệt. Thời gian lúc này như ngừng trôi, không gian tỉnh lặng như mặc niệm cho người vừa khuất.
Tất cả mọi người đều im lặng, nhìn Long Tử Thiên và Lý U Nguyệt nằm đó.
Sau một hồi tĩnh lặng, Chúc Long thiên tôn hét lên, phá tan không gian tĩnh lặng lúc này:
– Không, Long Tử Thiên, ngươi không thể chết.
Chúc Long thiên tôn bay đến bên cạnh xác của Long Tử Thiên và Lý U Nguyệt, nước mắt giàn giụa, lăn trên đôi má.
– Tại sao ngươi phải tự vẫn chứ? Tại sao?
Chúc Long thiên tôn ngửa mặt lên trời, giọng nói thương tâm. Sau đó, hắn nhìn đám người của Thiên đình quát:
– Chính là do các ngươi. Triệu Vân, Minh Trị, Bạch Linh và đám Thiên binh thiên tướng các ngươi, hôm nay bổn Thiên tôn phải giết hết các ngươi, lấy máu các ngươi để tế phu thê họ.
Dứt lời, Chúc Long thiên tôn lao về phía đám người của Thiên đình. Nhưng bỗng nhiên trước mặt xuất hiện một bóng người, chặn ngang đòn tấn công của Chúc Long thiên tôn. Người này chính là Thanh Hoa thiên tôn từ nãy đến giờ không lên tiếng.
Thấy Chúc Long điên tiết muốn liều mạng giết người, Thanh Hoa thiên tôn liền lập tức ngăn cản Chúc Long thiên tôn, nói:
– Chúc Long,ngươi điên rồi hả. Muốn hy sinh vô ích hả.
– Phải, Thanh Hoa, ta điên rồi. Ta thề phải giết chúng, cho bọn chúng vĩnh viễn không được siêu sinh, vĩnh viễn bị đày đọa trong Thiên đạo.
chát …..
Một cái tát như trời giáng giáng vào mặt Chu Long thiên tôn.
– Làm lạnh cái đầu của ngươi đi. Chuyện này ta đã có cách giải quyết.
Dứt lời, Thanh Hoa thiên tôn nhìn về phía của Minh Trị thiên tôn và Bạch Linh thiên tôn nói:
– Bạch Linh, Minh Trị, phu thê Long Tử Thiên đã chết, bây giờ thì có quyết đấu với nhau cũng vô ích. Cả bốn chúng ta đều đã thụ thương, cần phải có thời gian dưỡng thương. Sau này sẽ giải quyết trận chiến của chúng ta sau, thế nào?
– Hắc hắc, Thanh Hoa, ngươi nghĩ rằng bọn ta sẽ chấp nhận cái điều kiện vớ vẩn đó của ngươi sao. Bọn ta người đông thế mạnh, sao phải chấp nhận điều kiện chứ.
Minh Trị thiên tôn, cười lạnh, giọng điệu khinh thường.
– Hừ, cho dù các ngươi có đông người hơn nữa cũng không thể bắt được ta và Chúc Long, hơn nữa các ngươi còn đang bị trọng ngươi, bắt chúng ta, mơ hão.
Nhìn Minh Trị Thiên tôn, Bạch Linh thiên tôn, Triệu Vân và đám Thiên binh thiên tướng, Thanh Hoa thiên tôn nói tiếp:
– Dù gì đi nữa thì Lý U Nguyệt cũng là một tiên nữ của Thiên đình các ngươi. Nàng ấy chết thì cũng nên chon cất tử tế. Còn trận đấu của chúng ta, 1000 năm nữa ở Thần ma sinh tử đài, lúc chúng ta hồi phục thực lực đến đỉnh phong sẽ phân thắng bại.
Minh Trị thiên tôn định nói không đồng ý thì Bạch Linh thiên tôn bên cạnh liền mở lời:
– Thanh Hoa, con cáo già nhà ngươi, suy nghĩ xảo quyệt lắm. Nhưng mà đối với cách nói này của ngươi, bổn thiên tôn tạm thời chấp nhận. 1000 năm không tính là dài, vậy quyết đấu sẽ diễn ra ở Thần ma sinh tử đài. Nhưng, hắc hắc, nếu ta hồi phục thực lực đến đỉnh phong trước thời hạn thì ta cũng không rảnh mà chờ thêm, sẽ đem quân quét sạch đám yêu nghiệt các ngươi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!