Dương Thủ Văn gật đầu, ánh mắt lướt qua cả thiền phòng.
- Pháp sư, có thể dẫn chúng tôi đi bảo điện Đại Hùng xem qua được không? - Cái này thì...
Tăng nhân ngẫm nghĩ một chút rồi đáp ứng nói:
- Có thể thì có thể, nhưng muốn xin hai vị thí chủ nhẹ một chút, chớ quấy nhiễu Phật Tổ.
- Đó là đương nhiên.
Dương Thủ Văn lập tức đi theo tăng nhân đi tới bên ngoài Đại Hùng bảo điện.
'Tăng nhân nhẹ nhàng đẩy cửa chính ra, phát ra một tiếng vang nhỏ.
Diện tích của bảo điện Đại Hùng không lớn, ở trung tâm thờ tượng Phật Tổ Di Lặc bằng vàng, hai bên vẽ La Hán Bồ Tát.
Dương Thủ Văn cũng không rõ chùa Di Lặc ở huyện Xương Bình trông thế nào, nhưng bảo điện Đại Hùng trước mắt này, so với bảo điện Đại Hùng của Thiếu Lâm Tự trong trí nhớ diện tích nhỏ hơn một nửa.
- Đây là bảo điện Đại Hùng.
- Pháp sư còn nhớ được ngày đó Liêu tử ở trong này làm gì không?
- Cái này thì...
Tăng nhân cười khổ lắc đầu, hạ giọng nói:
- Tiểu tăng thật sự nhớ không rõ lắm.
Ngày đó ta thật ra có từ bên ngoài cửa đi ngang qua một lần, thấy thí chủ đó quỳ lạy ở trước Phật... Ừm, chính là quỳ trong này.
'Tăng nhân nói xong liền đi tới trước bồ đoàn, sau đó quay đầu nói với Dương Thủ Văn:
- Về phần gã còn làm cái gì, ta cũng không rõ ràng lắm. Trong chùa hôm đó bởi vì đột nhiên có thiện nam đến đây cho nên mọi người có chút bận rộn, chỉ tới khi bài giảng tối mới đến đây.
- Thí chủ, hay là tìm pháp sư tới, ông ấy có thể biết nhiều hơn một chút.
Dương Thủ Văn từ chối cho ý kiến, chậm rãi đi tới trước tượng Phật, đứng ngay trước bồ đoàn.
Ngẩng đầu lên, hắn nhìn thoáng qua tượng phật Di Lặc bằng vàng, lại cúi đầu nhìn về chỗ bồ đoàn.
Trầm ngâm một lát, Dương Thủ Văn đột nhiên quỳ xuống bồ đoàn, sau đó nằm rạp xuống đất, hai tay mở ra, đầu chạm đất.
Hình như chẳng có gì! Dương Thủ Văn ngồi thẳng lên, lắc lắc đầu.
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Các bạn vào mê truyện hot .vn hoặc truyen.azz .vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mêtruyệnhót nhé các bạn.
Hắn ngẩng đầu, chính là muốn đánh giá tượng Phật kia, bất chợt giật mình một cái lạnh run, trong nháy mắt tóc gáy dựng lên.
Cửa bảo điện Đại Hùng mở rộng ra, ánh trăng xuyên qua cửa chính chiếu vào trong điện, cũng chiếu trên hương án.
Dương Thủ Văn nhìn thấy rõ ràng một bóng người chiếu ở phía trên tượng Phật.
- Nhị Lang, nằm xuống. Dương Thủ Văn hét lớn một tiếng, sau đó lộn một vòng.
Bên tai chỉ nghe thấy tiếng dây cung vang lên, sau đó truyền đến một tiếng hét thảm.
Dương Thủ Văn đứng dậy, thuận thế quơ lấy đại thương.
Tuy rằng Dương Thụy không biết chuyện gì xảy ra nhưng trong nháy mắt khi Dương Thủ Văn kêu to, y theo bản năng quỳ rạp trên mặt đất, mà tăng nhân kia giờ phút này mở to hai mắt nhìn ra ngoài đại điện, trong mắt càng lộ ra vẻ kinh hãi.
Trên lồng ngực của gã cắm một mũi tên gỗ.
Đuôi tên bằng lông chim ưng lay động, dưới ánh trăng cực kỳ rõ ràng.
- Nhị Lang, nằm úp xuống, đừng nhúc nhích.
Dương Thủ Văn không nói hai lời, cầm thương lên rồi lao ra ngoài bảo điện Đại Hùng. Hắn một chân mới ra cửa thì nghe thấy tiếng dây cung bắn ra, một mũi tên bắn về phía hắn, Dương Thủ Văn giơ thương lên, “phập” một tiếng đánh bay được mũi tên kia.
Đúng lúc này, từ dưới bậc thang ở sân đại điện Bảo Hùng hai bóng đen thoát ra.
Hai tên người Hồ tết tóc xuất hiện trước mặt Dương Thủ Văn, một tên cầm trong tay đại đao, một tên cầm trong tay trường kiếm, một trái một phải giáp công mà đến. Quả nhiên là Liêu tử, Dương Thủ Văn nhờ ánh trăng thấy rõ diện mạo của hai tên Liêu tử.
Tuy nhiên, hắn cũng không có kinh hoảng, chân sau bước ra, thân thể hơi trùng xuống, trong miệng quát một tiếng, đâm ra một thương.
Cái thương Hổ Thôn nhanh như tia chớp, làm tên Liêu tử cầm đao chấn động, gã vội vàng nâng cán đao lên chắn, tai nghe thấy tiếng nổ vang, tên Liêu tử chỉ cảm thấy một cỗ lực cực lớn truyền đến, đại đao trong tay rốt cục cầm không nổi, boong boong rơi xuống đất.
Gã vội vàng lớn tiếng kêu lên, tên Liêu tử còn lại vội vàng tiến lên ngăn cản Dương Thủ Văn.
Lại thấy Dương Thủ Văn đâm ra một thương, sau đó tiến lên, trượt bước chân, xoay mình về phía bảo kiếm, thuận thế lại đâm ra một thương, thương này so với tốc độ của thương trước còn nhanh hơn, làm cho tên Liêu tử cầm đao cũng không thể né tránh, chợt phù một tiếng, thương Hổ Thôn hung hăng đâm vào ngực của tên Liêu tử, một tia máu tươi phun ra tung tóe trên mặt Dương Thủ Văn.
KetI Tiếng dây cung lại vang lên.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!