Đêm đã khuya, nhiệt độ không khí xuống thấp.
Xấp xỉ vào khoảng giờ tý, đột nhiên có sương mù, toàn bộ Xương Bình cứ như bị bao phủ trong một tầng sương mù dày đặc.
Một đội tuần tra đi qua con đường lớn trước phường Nhân Lý, càng đi càng xa.
Dương Thủ Văn đi từ trong ngõ hẻm ra, sau khi nhìn rõ phương hướng, vươn người, đi nép vào tường, rất nhanh liền đi tới bên ngoài Hòa Bình phường. Cách một bức tường, Dương Thủ Văn loáng thoáng nghe được trong Hòa Bình phường truyền ra giọng nói. Nhìn sang hai bên, xác định xung quanh không có ai xong, hắn chạy nhanh hai bước, một chân đạp lên tường, thân thể liền lướt qua tường, nhẹ nhàng chạm đất.
Đây là chỗ ven Hòa Bình phường nơi phố xá sầm uất, góc tường là một loạt bụi cây cao chừng một thước.
Thời tiết dần dần lạnh hơn, lá trên cây cũng đã hơi tàn lụi, tuy nhiên ẩn trong đó, nếu không nhìn kỹ, rất khó phát hiện ra bên trong có người.
Nhìn xuyên qua kẽ lá, đường trong Hòa Bình phường vắng ngắt. Cái đó có liên quan đến thời tiết và thế cục gần đây.
Tĩnh Nan quân đóng ở ngoài Cư Dung Quan đang ở trong trạng thái chuẩn bị tiến đến. Trong tình hình như vậy, Hòa Bình phường tất nhiên trở nên hiu quạnh hơn rất nhiều, giờ phút này hầu như là ngừng buôn bán. Nhưng thật ra vẫn còn mấy quán rượu sáng đèn, lại khiến cho người ta càng cảm thấy hiu quạnh hơn. Dương Thủ Văn một thân áo đen, đi sát vào tường, rất nhanh liền quẹo vào một hẻm nhỏ tối đen.
Hẻm nhỏ này, nằm ở cửa sau một tửu điếm.
Đứng ở đầu ngõ, có thể nhìn thấy Võ Hầu bổ bên cạnh cửa phường đèn đuốc sáng trưng, mơ hồ truyền đến tiếng nói.
Căn cứ theo lời Dương Thụy, Võ Hầu bổ của Hòa Bình phường tất cả có sáu người, chia làm hai ca, nửa canh giờ sẽ đi tuần tra một lần.
Trần Nhất đêm nay là bổ đầu ngồi trực ban, cũng sẽ ra ngoài tuần tra.
Tuy rằng Dương Thừa Liệt không đồng ý đề nghị của hắn, nhưng Dương Thủ Văn vẫn có thể cảm giác được, trong lòng Dương Thừa Liệt nổi lên sát ý.
Quản lý Xương Bình hơn mười năm, vốn tưởng rằng địa bàn của mình phòng thủ rất kiên cố.
Cũng không ngờ đến, đầu tiên là Quản Hổ trong bóng tối cấu kết với người ngoài làm bậy, rồi sau đó Hoàng Thất người đứng đầu ban tạo lệ gia nhập dưới trướng Lư Vĩnh Thành. Bây giờ thì hay rồi, đến dân binh Võ Hầu cũng có người phản bội Dương Thừa Liệt, trong lòng ông sao có thể không giận?
Sau lưng Quản Hổ rốt cuộc là ai? Tạm thời chưa rõ lắm.
Dương Thừa Liệt cũng không tiện xuống tay với y, dù sao Quản Hổ vẫn còn nghe theo lời ông, cho tới bây giờ vẫn là phụ tá đắc lực. Nếu giết chết Quản Hổ, ban khoái thủ tất nhiên sẽ rung chuyển, đến lúc đó có thể sẽ xuất hiện phiền toái lớn hơn nữa. So sánh ra, Hoàng Thất và Trần Nhất.... có vẻ không quan trọng như vậy. Hoàng Thất có người của Cái Lão Quân giải quyết, không cần Dương Thừa Liệt động thủ. Về phần Trần Nhất... Dương Thủ Văn cảm thấy giết người này sẽ có hiệu quả càng tốt hơn.
Dương Thừa Liệt muốn ra tay với người đứng đầu thất phường, cũng cần một lý do.
Đây là giao dịch giữa Dương Thừa Liệt và Cái Lão Quân, xử lý Trần Nhất, vừa hay cho Dương Thừa Liệt một cái cớ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!