Gã đi theo Cái Lão Quân đã lâu, biết Cái Lão Quân là hạng giết người không chớp mắt, vốn nghĩ là Cái Lão Quân sẽ thẹn quá hóa giận, lại không ngờ người này vẫn giữ thái độ ôn hòa, khiến gã không biết phải tiếp tục làm gì mới phải.
Tuy nhiên, sau khi đưa mắt nhìn xung quanh, dũng khí cũng tăng lên một ít.
- Lão Quân, đừng nói chúng ta làm khó dễ ngươi, thật sự là bọn thủ hạ cũng muốn kiếm ăn.
- Nếu như ngươi không có kế hoạch gì, chúng huynh đệ sẽ tự tìm cách mưu sinh. Nhưng cũng xin Lão Quân chớ trách tội, đến lúc đó đừng lấy thân phận thống lĩnh ra lệnh cho chúng ta. Ta đây cũng chỉ vì mọi người mà suy nghĩ, các huynh đệ thấy ta nói có lý không?
Mọi người xì xào bàn tán, đã có không ít người hưởng ứng.
Cái Lão Quân gật gật đầu, bộ dạng có vẻ rất đồng tình.
- Cửu Lang ngươi nói cũng có đạo lý... tuy nhiên, Lão Quân ta già rồi, không thể được như ngươi. Không bằng như vầy, ta về sau chỉ quản đến Lão Quân Khách điếm, chuyện bên ngoài giao hết cho ngươi xử lý.
-Hả?
Đông Cửu Lang tuyệt đối không nghĩ đến, Cái Lão Quân có thể giao quyền lực thoải mái như vậy.
Tuy rằng đây là kết quả gã vẫn mong muốn, nhưng chuyện này tới quá đột ngột, khiến gã không khỏi kích động, cả người thậm chí cũng hơi run rẩy, có thể thấy được sự hung phấn của gã.
- Cửu Lang ngươi theo ta nhiều năm như vậy, mọi chuyện hẳn người cũng đã năm rõ. Trước đó vài ngày ta từ trong đại lao đi ra, đã có ý định chuyển giao quyền lực cho ngươi.
- Hôm nay mọi người cùng †ề tựu tại đây, ta cũng đã biết suy nghĩ của mọi người... Cửu Lang, Long Đầu ấn ở trong này từ bây giờ ta giao lại cho ngươi.
- Lão Quân, chuyện này...
Đông Cửu Lang tuy rằng hưng phấn, nhưng bề ngoài vẫn phải tỏ vẻ khách khí.
Gái Lão Quân mỉm cười:
- Huynh đệ một nhà, không cần phải khách sáo, trước mặt mọi người ngươi hãy lại đây.
Nói xong, Cái Lão Quân từ cái gối mộc cạnh trường kỷ lấy ra một hộp gỗ đàn hương, mở ra, từ trong hộp gỗ lấy ra một cái Long Đầu ấn. Long Đầu ấn này chỉ dùng thép ròng tạo thành, trên đó có khắc một pho tượng đầu rồng, trong pho tượng bắn ra một cây đoản kiếm, dài chừng một thước. Mà dưới
đầu rồng, còn có một thiết ấn hình vuông...
Cái Long Đầu ấn này, sợ là đã có từ lâu lắm rồi, vậy mà bề ngoài không chút rỉ sét, tỏa ánh sáng chói lòa.
Đông Cửu Lang nói vài lời khách sáo, đi tới nhận lấy.
Có lẽ do quá kích động, thân mình lảo đảo một chút, thiếu chút nữa ngã nhào trên đất. Cái Lão Quân một bên nâng gã, trầm giọng nói:
- Cửu Lang, làm đại sự, từng bước phải vững chắc, ngươi đi còn thế này, ta làm sao yên tâm đem cơ nghiệp giao cho ngươi?
-À? Thanh âm của Gái Lão Quân chợt biến hóa, mang theo không ít lãnh khí.
Đông Cửu Lang giật mình lập tức tỉnh táo lại.
Gã ngẩng đầu, thất thanh nói: - Lão Quân ngươi...
Cũng không chờ gã nói xong, chỉ thấy Lão Quân đưa tay cầm cái ấn, hung hăng đập lên đầu Đông Cửu Lang. Một ấn đập xuống làm đầu gã chảy máu. Gã kêu thảm một tiếng, vừa muốn giấy dụa, nhưng Cái Lão Quân vừa chuyển đoản kiếm liền đâm xuyên bàn tay Đông Cửu Lang. Đau đớn kịch liệt, Đông Cửu Lang kêu thảm thiết không ngừng.
Mà trong đại sảnh lập tức yên lặng như tờ, tất cả mọi người đều không dám mở miệng.
Cái Lão Quân nắm tóc của Đông Cửu Lang, đem đầu của gã kê trên trường kỷ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!