Chương 356
Một người đàn ông tốt như vậy nhưng lại thận trọng cẩn thận trước mặt cô, cuối cùng cô lại vì tình cảm mà phụ tắm chân tình của anh ta, hại anh ta cả một đời.
Có tiếng bước chân phía sau cô.
Sau đó, vai cô cảm nhận có một bàn tay đặt lên.
Lục Gia Bách giọng nói vang lên bên tai: “Nếu như em không nói được thì để anh nói chuyện với anh ta.”
“Không có.” Dương Tâm thậm chí không nghĩ tới, trực tiếp từ chối. “Anh đi tìm anh ta sẽ chỉ khiến anh ta càng thêm tổn thương thôi, Lục Gia Bách, anh nên cảm ơn anh ta, năm đó nếu không phải anh ta ra tay cứu giúp, ba mẹ con em đều đã chết nơi đầu đường xó chợ rồi.”
Ánh mắt của Lục Gia Bách chìm xuống.
Anh hoàn toàn không nghĩ cô đang lên tiếng đe dọa.
Khi Dương Nhã đưa Minh Minh đi, cô ta hẳn là đã hạ lệnh nhỗ cỏ phải nhỗ tận gốc.
Cô có thể sống được, đã phải cảm tạ ông trời lắm rồi.
“Được rồi, anh sẽ ghi nhận lòng tốt của anh ta, sáu này anh sẽ giúp anh ta tìm được một người vợ như ý của mình.”
Dương Tâm trợn mắt, nói không nên lời: “Vậy anh nên biết điểm dừng đi.”
Lục Gia Bách cười trầm xuống, đưa tay ôm eo cô rồi ôm cô vào lòng.
“Tâm Tâm, em có thể ở bên anh mãi mãi được không?”
Dương Tâm hơi nheo mắt lại, không trả lười mà thay vào đó hỏi: “Anh định công khai thân phận thật của cả ba đứa nhỏ hay sao?”
“Ừ…” Lục Gia Bách vùi đầu vào cổ cô, mơ hồ đáp lại.
Nói xong cảm thấy không đúng, liền nói thêm: “Nhưng anh vẫn phải hỏi ý kiến của em nữa, em cho anh công khai thì anh sẽ công khai, nếu em không cho, anh cũng không có gan tự mình làm chủ mọi chuyện.”
Dương Tâm không khỏi khịt mũi, nhướng mày hỏi: “Vợ quản nghiêm?”
Từ “vợ” coi như đã làm vừa lòng tổng giám đốc Lục.
Nếu vợ anh là cô, thì quản nghiêm cũng đâu có sao?
“Ừ, vợ của anh quản nghiêm. Từ nay về sau anh làm chủ cả nhà, em là vương là tướng của cả nhà, anh đều sẽ nghe em.”
Dương Tâm không khỏi bật cười, sắc mặt từ từ âm u lại như có điều suy nghĩ.
Lục Gia Bách cảm nhận được sự thay đổi trong tâm trạng của cô, anh thử hỏi: “Muốn gặp Dương Nhã không?”
Dương Tâm sửng sốt.
Sau khi phản ứng xong, trên mặt anh hiện lên một nụ cười.
Người đàn ông này, ngay cả cô nghĩ gì cũng có thể đoán ra được.
Đúng vậy, cô đã nghĩ đến Dương Nhã và muốn gặp người phụ nữ đó.
“Bây giờ cô ta đang ở đâu?”
“Biệt thự nhà họ Lục.”
Nói xong, anh lại nói thêm: “Nếu em không muốn đến nhà họ Lục, anh có thể lệnh cho A Khôn mang người phụ nữ đó đến khu trị bệnh.”
Dương Tâm thật sự không muốn đi.
Phu nhân nhà họ Lục chưa từng ra tay đối phó với cô, sợ là đến rồi lại bị người ta ghét bỏ.
“Thôi, để A Khôn đưa cô ta đến đây.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!