Tân Dương tuy không tham dự đấu võ mồm, nhưng có quan sát toàn bộ câu chuyện, trong lòng hiểu biết về Tiết Uyển Đồng lại nhiều hơn. Cô giảng viên này rất thiện lương, tính cách không mạnh mẽ lắm mà có chút ôn nhu, nếu không đều là giáo viên chủ nhiệm, ai cũng không thấp hơn ai, sao lại bị người khác ăn hiếp?
Chỉ vì cô lớn tuổi hơn tôi?
Đây không phải nói nhảm sao?
Nhưng mà cái này cũng rất tốt, học chung 4 năm cùng giáo viên vừa xinh đẹp vừa ôn nhu nhất định sẽ khiến người ta hài lòng.
Dù sao có một giáo viên chủ nhiệm mỹ lệ ôn nhu vẫn thoải mái hơn nhiều so với cô Trịnh khäc nghiệt kia!
- Giáo sư Trương, chào ngài!
Trịnh Mai dẫn Trình Anh Phàm đi đến trước mặt giáo sư Trương Minh, Trịnh Mẫn mỉm cười chào hỏi vô cùng nhiệt tình.
Trương Minh hơi sững sờ, chợt mỉm cười nói: ~ Xin chào, cô là? Trịnh Mai mỉm cười:
- Tôi là Trịnh Mai, giáo viên chủ nhiệm tân sinh viên lớp Ba khoa Tiếng Anh, đây là Trịnh Anh Phàm học trò của tôi, em ấy từng tham gia cuộc thi đàn piano do ngài làm giám khảo, còn giành được giải nhì, nhìn thấy ngài ở đây, nên tới chào hỏi.
Trần Anh Phàm được Trịnh Mai gợi ý nhắc đến, lễ phép nói:
- Giáo sư Trương, thầy vẫn khỏe chứ. Lần trước em tham dự cuộc thi piano thanh thiếu nhiên do thầy làm giám khảo, khi đó em đạt giải nhì, giáo sư Trương còn chỉ điểm cho em mấy câu, khiến em cảm kích vô cùng.
Trương Minh nhìn Trình Anh Phàm, mặt như bừng tỉnh: - Ồ, ta nhớ ra rồi, khi ấy em trình diễn hình như là...
Trương Minh trên mặt còn đang suy nghĩ, Trình Anh Phàm đã vội vàng tiếp lời:
- Vũ khúc nàng hầu.
- Ah, đúng đúng đúng, chính là khúc này. Lúc đó ta có ấn tượng rất tốt với em, lúc ấy ta nhớ từng hỏi em chuẩn bị thi trường nào, em nói em muốn thi Học viện Âm nhạc, ta còn đề nghị trường Học viện Âm nhạc Trung Hải... Kết quả đỗ đại học. của em, là khoa tiếng Anh sao?
Trình Anh Phàm có chút lúng túng:
- Vâng, bởi vì trong gia đình hơi bất đồng ý kiến, nhưng cho tới bây giờ em vẫn không từ bỏ luyện tập piano
Trương Minh cũng không hỏi quá nhiều, mỉm cười nói:
- Em đánh đàn rất có hồn, nếu như kiên trì không ngừng chăm chỉ luyện tập, sau này có thể gặt hái được thành tựu cao hơn nữa.
Trình Anh Phàm lễ phép trả lời:
- Cảm ơn giáo sư Trương đã động viên, em nhất định sẽ không từ bỏ.
Trịnh Mai bên cạnh cười nói:
- Giáo sư Trương, hôm nay Trình Anh Phàm cũng có tiết mục độc tấu đàn piano, tới lúc đó xin giáo sư chỉ điểm Trình Anh Phàm nhiều hơn.
Trương Minh hơi ngạc nhiên, biểu tình có vài phần mong đợi:
- Được rồi, không biết lần này em định biểu diễn bài gì? Trình Anh Phàm lễ phép trả lời:
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!