Phương Trần nhìn Đào Vũ, ánh mắt lộ vẻ suy tư.
Đào Vũ nao nao, dường như không ngờ tới Phương Trần
sẽ không biết mình, nụ cười trên mặt lập tức cứng đờ, thư sinh tài nữ bên cạnh cũng quay sang nhìn nhau.
“Phương Trần, Đào Võ - tài tử nổi danh nhất kinh thành Đại Hạ chúng ta mà ngươi cũng không biết à? Cũng khó trách, trong lòng ngươi e rằng chỉ có giơ đao múa kiếm, không biết một chữ bẻ đôi nào.”
Diệp Thanh Hà ra mặt cho Đào Vũ, tiện thể trào phúng Phương Trần một câu.
“Ồ, thì ra là tài tử nổi danh nhất kinh thành Đại Hạ.” Phương Trần như bừng tỉnh, sau đó cười nói: “Gần đây ta rảnh rỗi không có việc gì làm, nghe nói Thái tử tổ chức thi hội ở đây nên muốn tới xem náo nhiệt, tiện thể hun đúc hương khí văn chương, cũng có thể khiến cho người ta sảng khoái.”
Mọi người nghe thấy Phương Trần tự nói là tới xem náo nhiệt, hun đúc hương khí văn chương thì sự thù địch trong mắt nhạt đi vài phần, ít nhất đối phương còn tự hiểu rõ bản thân.
Mà kỳ thi hội hôm nay có Phương Quân Thần tham gia, điều này cũng khiến cho bọn họ âm thầm hưng phấn bởi nó sẽ khiến giá trị của kỳ thi hội này tăng lên rất nhiều.
Trong lòng Tiêu Thần Nữ hơi thất vọng vì không nhìn thấy cảnh tượng mình mong chờ.
“Thế nào? Không phải là chư vị không chào đón tại hạ đấy chứ?”
Phương Trần cười nói. “Sao có thể chứ, Phương Quân Thần đã từng khịt mũi coi thường thơ từ, rõ ràng trải qua mấy năm lắng đọng nên đã thay
đổi quan điểm, vậy hôm nay ngươi tới đây là đúng rồi còn gì!”
Đào Vũ cười cười, vung tay áo lên, nói: “Phương Quân Thần, mời ngồi vào chỗi”
Phương Quân Thần cười cười, tùy ý chọn một chỗ ngồi xuống, quan sát xung quanh một lượt: “Sao Thái tử còn chưa tới?”
“Thái tử đi mời Ngọc Tiên Tử”
Diệp Thanh Hà khẽ nói.
Có thể ngồi ở gần chỗ này đều là hạng người có bối cảnh bất phàm, bọn họ nghe thấy ba chữ Ngọc Tiên Tử, đôi mắt lập
tức sáng bừng.
Ai mà chẳng biết tài nữ nổi tiếng nhất kinh thành Đại Hạ chính là vị tiên tử xuất trần trên thuyền Ngọc Tiên kia.
Người thường muốn gặp mặt, cho dù có táng gia bại sản cũng chưa chắc gặp được.
“Nữ tử phong trần cũng muốn tới tham gia kỳ thi hội hôm nay à?”
Có tài nữ không nhịn được nói thầm một câu, tỏ vẻ không hài lòng.
Có điều, kỳ thi hội hôm nay do Thái tử chủ trì, bọn họ cho dù có bất mãn hơn nữa cũng không dám thể hiện ra ngoài.
Nhưng vào lúc nào, một đội nghi thức từ nơi xa đi đến.
Đám người Diệp Thanh Hà lần lượt đứng lên hành lễ.
Người tới đúng là Thái tử, nhưng ánh mắt của đa số mọi người gần như đều không hẹn mà cùng dừng lại trên bóng hình xinh đẹp sánh bước bên cạnh hắn ta.
“Thật sự là Ngọc Tiên Tửi”
“Dung mạo này quả nhiên tuyệt mỹ, kinh thành Đại Hạ... Không, đừng nói là kinh thành Đại Hạ, cho dù là Thanh Tùng, Cổ Hà, Long Độ hay Di Chu chỉ sợ rằng cũng không có nữ tử nào so được với nàng ấy!”
Có người lẩm bẩm tự nói.
Tiêu Thần Nữ nghe vậy, lập tức cười khẩy, cũng yên lặng đánh giá Ngọc Tiên Tử, vốn dĩ nàng ta cực kỳ không phục, mà sau khi nhìn rõ khuôn mặt Ngọc Tiên Tử, trong mắt không khỏi ánh lên nét kinh ngạc.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!