"Tu vi của ta đã khôi phục."
Phương Trần mỉm cười gật đầu.
"Hahaha!"
Hoàng Tứ Hải đầu tiên là giật mình, sau đó ngửa mặt lên trời cười to, trên mặt tràn đầy vẻ mừng rỡ như điên, ông ta biết mình sẽ không ngồi tù lâu mà!
“Tu vi của Phương Quân Thần đã khôi phục rồi ư?”
"Khó trách, khó trách, ta đã nói mà, tại sao hai ngày nay sắc mặt người ở Đại Hoa Tự không ổn lắm mài"
"Thiên hạ sắp thay đổi rồi..." Trong nhà tù vang lên những tiếng thì thầm bàn tán.
"Sau này ta không có ý định đặt chân vào triều đình, nếu rời khỏi đây mà ngươi còn muốn đi theo ta, ta sẽ không có ghế tướng quân cho ngươi ngồi đâu."
Phương Trần cười nói.
"Thế tử, cái chức tướng quân vô dụng kia cần đếch gì chứ? Từ nay về sau, dù ngài có bán bánh nướng, ta cũng sẽ nhào bột cho ngài!"
Hoàng Tứ Hải cười sằng sặc nói.
Mọi người nhìn Hoàng Tứ Hải, vẻ mặt không ngừng thay đổi.
Cao thủ cường giả Ngự khí thế này, cho dù đối mặt với cai ngục, sắc mặt cũng không hề tốt, nhưng hiện tại lại nguyện ý nhào bột cho Phương Trần.
Họ tưởng tượng khung cảnh đó một lúc và biểu cảm trên mặt ngày càng trở nên kỳ lạ.
"Hoàng tướng quân, mấy năm nay ta cho ngươi đồ ăn thức uống ngon, không hề không nể mặt ngươi, cũng không có làm nhục ngươi. Ít nhất ngươi phải giữ chút thể diện cho ta chứ."
Người cai ngục rời đi trước đó đã quay trở lại, vẻ mặt phức tạp nhìn Hoàng Tứ Hải.
“Lão Hà à, không phải là ta không nể mặt ngươi, ngươi nhốt Thế tử nhà ta vào đây, cũng phải chào hỏi với ta một tiếng chứ? Nếu Thế tử không giải thích cho ta, ta mà ra ngoài sẽ đập nát đầu ngươi trước đấy."
Hoàng Tứ Hải nhìn tên cai ngục, lời nói thấm thía sâu xa.
Sắc mặt cai ngục không ngừng thay đổi, hắn ta không bao giờ có thể tưởng tượng được, năm năm sau, Hoàng Tứ Hải vẫn sẽ trung thành với Phương Trần.
"Bây giờ Thế tử nhà ngươi đã giải thích rõ rồi, ngươi có thể quay lại phòng giam của mình không?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!