Triệu Tân An nhìn Lâm Uyên, kỳ vọng tổng tài đại nhân có thể quản lý người nào đó vô pháp vô thiên.
Lâm Uyên rất vân đạm phong khinh nói: "Tùy em ấy chơi đi."
Cấp trên đã nói vậy, anh còn có thể nói cái gì? Triệu Tân An tức giận vô lực hỏi: "Buổi họp báo còn mở không?"
Tễ Nguyệt thần khí nói: "Mở, vì sao không mở? Tôi vẫn chưa làm rõ mối quan hệ."
"Cậu thật sự muốn tránh bóng?"
"Đúng vậy, quay phim phải bay tới bay lui khắp nơi, tôi cũng không thể ở bên cạnh Lâm Uyên nữa. Tôi quyết định, tôi muốn đi làm thư ký tổng tài."
Lâm Uyên, người được nhắc tên, nói: "Tôi chỉ có trợ lý, không có thư ký."
"Ồ, vậy bây giờ anh có rồi. Anh có đãi ngộ gì cho em không?"
"Bao ăn bao ở, phúc lợi là có thể sử dụng quyền của tổng tài, như thế nào?"
Tễ Nguyệt làm bộ suy nghĩ một chút, "Tuy rằng không có lương cao như lúc quay phim, nhưng phúc lợi cũng không tệ lắm, miễn cưỡng chắp vá đi."
Triệu Tân An ăn cơm đến ê răng.
Vừa ăn cơm xong Triệu Tân An liền trở về công ty, muốn đi xử lý cục diện rối rắm của Tễ Nguyệt.
Tễ Nguyệt nhìn Lâm Uyên muốn nói lại thôi.
"Làm sao vậy?"
"Khi nào chúng ta mua nhẫn cưới? Còn muốn đi đăng ký."
"Tôi gọi cho công ty trang sức để họ mang theo bản thảo thiết kế tới cho em chọn. Nếu không phải em vô thanh vô thức về nước, hiện tại vừa vặn ở nước đi đăng ký."
Tễ Nguyệt vừa nghe thần sắc cực kỳ ảo não, "Là em sai rồi, em không nên như vậy, lần sau em nhất định sẽ không chạy trốn. Anh có cảm thấy tính khí của em không tốt, gây sự một cách vô lý không?"
Lâm Uyên hôn lên trán Tễ Nguyệt, "Không, rất đáng yêu. Chỉ cần đừng làm tôi lo lắng."
Tễ Nguyệt tiến lên ôm eo Lâm Uyên, "Chúng ta có phải nên động phòng hay không? Anh có muốn đi cửa hàng tiện lợi không?"
"Không cần, sữa tắm trong phòng tắm rất dễ ngửi, em nhất định thích."
......
Ngày hôm sau thư ký Tễ Nguyệt chính thức đi làm, nằm liệt trên sô pha chơi di động, thỉnh thoảng nhìn Lâm Uyên đang nghiêm túc làm việc, dần dần nhìn đến sửng sốt, trong lòng vui sướng, nam nhân của tôi mặc kệ nhìn từ phương diện nào cũng đẹp trai như vậy. Sau đó, không thể không chụp ảnh một bức ảnh, #chồng tôi đẹp trai nhất #
Tễ Nguyệt nhìn thấy bỗng nhiên nói một câu, "Lâm Uyên, có phải anh rất thích cá không?"
Lâm Uyên nhìn màn hình máy tính cũng không ngẩng đầu lên, "Vì sao lại hỏi như vậy?"
"Lâm Uyên tiện ngư (*), ngay cả cổ nhân cũng biết Lâm Uyên thích cá, ghi chép lưu truyền nhiều năm như vậy, anh khẳng định rất thích cá."
(*) Lâm Uyên tiện ngư (hay Lâm uyên muốn cá) câu hoàn chỉnh là: Lâm uyên tiện ngư bất như thối nhi kết võng/临渊羡鱼不如退而结网: tới vực nhìn cá không bằng trở về đan lưới. Có một nguyện vọng hão huyền không bằng bắt tay vào làm.
Đối mặt với đùa giỡn của Tễ Nguyệt sắc mặt Lâm Uyên cũng không mang theo chút dao động nào, "Có muốn cá hay không tôi không biết, bất quá Lâm Uyên muốn Tễ Nguyệt tôi vẫn có thể xác định được." Không đợi Tễ Nguyệt trả lời, Lâm Uyên kỳ quái ngẩng đầu nhìn Tễ Nguyệt, chỉ thấy Tễ Nguyệt nghiêng mặt đỏ lỗ tai, trong mắt tràn đầy ngượng ngùng, bộ dáng thẹn thùng ngượng ngùng này làm Lâm Uyên nhìn đến ngực nhảy dựng.
Bất quá rất nhanh Tễ Nguyệt liền điều chỉnh lại, cho rằng mình rơi vào thế hạ phong cảm thấy không cam lòng, muốn tìm lại sân khấu, oán hận đi lên hôn một trận, lúc hòa hoãn nhịp tim, Tễ Nguyệt lại nhớ tới chuyện gì, trộm hề hề hỏi: "Anh có phải đối với em nhất kiến chung tình không?"
"Lúc trước anh sai người đưa em đến văn phòng của anh, gần nhất chính là loại hiệp ước này, còn đêm đó liền đem em mang lên giường, ngày hôm sau liền để cho em chuyển vào biệt thự của anh, đây căn bản là quy tắc ngầm, không thể trách em hiểu lầm. Anh tệ quá. Nói đi, có phải vì tình yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên với em không?"
"Ừm."
Tễ Nguyệt lỗ tai đều muốn dựng thẳng lên, "Anh thích cái gì ở em? Lúc trước em ngơ ngơ ngốc ngốc, cái gì cũng không có, cái gì cũng không biết."
Lâm Uyên như thật như giả trả lời: "Lúc trước lần đầu tiên nhìn thấy đã cảm thấy thiếu niên này tươi non xinh đẹp, ở trong đám người thoạt nhìn tựa như có thể phát sáng."
"Nông cạn! Lần trước anh còn nói chúng ta có tình duyên túc thế, thì ra chính là coi trọng mỹ mạo của em." Tễ Nguyệt sờ sờ mặt mình, xem ra phải dùng mặt nạ chăm sóc da.
Tiếng gõ cửa truyền đến, Tễ Nguyệt từ trên đùi Lâm Uyên đi xuống, chỉnh sắc mặt, "Tiến vào."
Trợ lý cầm tư liệu, "Lâm tổng, đã điều tra ra, là một diễn viên diễn nhân vật nhỏ trong đoàn làm phim trước đó, tên là Hà Viễn."
Tễ Nguyệt đối với cái tên này có ấn tượng, lúc trước chính là hắn bày ra vẻ mặt thanh cao cao quý khuyên y không nên bán mình, còn nói mình là yêu đương trong sạch.
Lâm Uyên nhìn tư liệu mà thám tử tra ra, xem ra Hà Viễn bất kể là tình tiết gốc hay là hiện tại, đều rất thích giẫm lên Tễ Nguyệt để lên ngôi, hắn hiện giờ bất quá chỉ là diễn viên nhỏ tuyến mười tám, cùng Tễ Nguyệt địa vị chênh lệch rất lớn, cho dù Tễ Nguyệt xoay người không được, Hà Viễn cũng không chiếm được bao nhiêu tiện nghi. Lâm Uyên thật sự là nghĩ không ra Hà Viễn giống như chó điên muốn giẫm đạp Tễ Nguyệt là cái tật xấu gì.
Lâm Uyên tiện tay lật xem ảnh chụp của Hà Viễn, chính mình không phải là người sạch sẽ gì, chẳng lẽ thông qua giẫm đạp Tễ Nguyệt, có thể chứng minh hắn cao thượng sao? Lâm Uyên vô tâm suy nghĩ những thứ này, "Đem những thứ này cho truyền thông, chờ sau buổi họp báo mới phát ra."
Bởi vì trên mạng đưa tin, cái suy đoán gì đều có, được lão nam nhân bao dưỡng, động phía dưới đều lỏng lẻo các loại lời nói khó nghe đều có. Sau bởi vì Tễ Nguyệt hư hư thực thực có động thái tránh bóng, fan hâm mộ và nhân sĩ trong giới giải trí đều sôi trào, fan của Tễ Nguyệt sức chiến đấu siêu cường, đều muốn ép thần tượng của mình trở về lại, nhưng bọn họ còn chưa làm ra biểu thị gì, liền thật sự không vãn hồi được thần tượng.
Sự tình càng ngày càng nghiêm trọng, gần như nửa người trong giới giải trí đều xen vào, ngày họp báo, Lâm Uyên nhiều lần xác nhận biện pháp an ninh, kiểm tra nghiêm ngặt nhân viên vào sân.
Trạng thái Tễ Nguyệt sau mấy ngày không xuất hiện trước mắt công chúng càng thêm tốt, ý cười trên mặt đều lộ ra một phần hạnh phúc ngọt ngào, làm gương mặt tuấn tú kia càng thêm chói mắt.
"Đầu tiên cảm ơn mọi người đã quan tâm đến tôi, ngay từ đầu tôi tham gia đóng phim, chỉ là vì có thể ăn no, sau đó âm sai dương sai đặt ra mục tiêu làm ảnh đế, hiện giờ đạt được nguyện vọng, tôi càng muốn có nhiều thời gian ở chung với người yêu. Người trong những bức ảnh kia đúng là anh ấy, về phần quy tắc ngầm bao dưỡng vừa nói," Tễ Nguyệt sờ sờ cằm, cười đến động lòng người, "Ừm, chúng ta vẫn luôn yêu đương. Bây giờ cũng có giấy chứng nhận kết hôn không có hiệu lực pháp lý. Nói tôi từ khi ra mắt đến nay có tài nguyên tốt cùng đại ngôn không ngừng, tôi không phủ nhận, việc cắt giảm cảnh của người khác, đưa người khác ra khỏi đoàn làm phim tôi cũng không phủ nhận. Một số tác phẩm không có danh tiếng của tôi mọi người có thể chưa từng nghe nói qua, trước khi bắt đầu quay, các chuyên gia của công ty đã dự đoán sẽ không có phòng vé và không nổi tiếng, nhưng chỉ vì tôi thích những nhân vật trong kịch bản, nên anh ấy đã đầu tư vào đoàn làm phim, sắp xếp nhân viên, nói một cách đơn giản, chính là sân chơi của tôi. Tôi cũng không cần phải ủy khuất bản thân chơi cùng với người tôi không thích."
Trên mặt các phóng viên có chút hưng phấn không che giấu được, Tễ ảnh đế thật không hổ danh hiệu đại bài tùy hứng của y, ngay cả tin tức cũng nóng hơn người khác.
Ảnh chụp lén rất mơ hồ, mặt Lâm Uyên cũng không thể xác nhận, nhưng Tễ Nguyệt phát động thái rất rõ ràng, "Trước mắt chỉ có Lâm Uyên vào vai nhân vật Tiêu Mặc, xin hỏi người yêu của cậu chính là anh ấy sao?"
"Từ trước đến nay chúng ta cũng không thấy đối phương có bất kỳ thái độ nào, xin hỏi đây có phải chỉ là một bên tình nguyện của cậu hay không?"
Phía dưới hỏi chuyện một người tiếp một người, Tễ Nguyệt cười tủm tỉm nghe không có trả lời.
Bỗng nhiên truyền đến tiếng thét chói tai cùng tiếng rối loạn càng ngày càng vang, "Trời ơi, là Tiêu Mặc." Đây hẳn là tiếng kêu theo bản năng của một người hâm mộ nào đó.
"Tổng tài giải trí Thần Tinh Lâm Uyên, anh ấy thật sự tới rồi! Có phải là thật không?"
"Nói không chừng là tới xóa sạch quan hệ, tin tức lớn, lần này lượng phát hành không cần lo."
Lâm Uyên đi bên cạnh Tễ Nguyệt, "Xin lỗi, vừa rồi đang mở một hội nghị trọng yếu."
Tễ Nguyệt nắm tay Lâm Uyên đặt ở trên bàn, hai bàn tay nắm nhau rất rõ ràng là một đôi đồng giới khiêm tốn.
"Chẳng lẽ thật sự là bởi vì diễn sinh tình, phim giả tình thật?"
"Chúng ta ở bên nhau bảy năm, Lâm Uyên nhất định phải tới diễn Tiêu Mặc, ừm, là bởi vì không muốn nhìn thấy tôi cùng nam nhân khác diễn tình thâm bất hối, cho dù là quay phim giả cũng không được." Tễ Nguyệt nói có chút bất đắc dĩ nhún nhún vai, "Không có biện pháp, anh ấy luôn bá đạo như vậy. Tôi thậm chí không dám xào CP. Lúc ấy tôi vừa nhìn thấy còn có cảnh hôn, cũng đã chuẩn bị sẵn sàng buông tha nhân vật Tô Ngọc, ai ngờ người bận rộn lại ép buộc thời gian làm việc, tự mình ra trận cùng tôi quay phim tình nhân."
"Xin hỏi Lâm tổng là đồng tính luyến ái sao?"
"Ngài đối với Tễ Nguyệt tránh bóng thấy thế nào? Nó có ảnh hưởng đến giá cổ phiếu của công ty không?"
"Nếu công ty ưu tiên tài nguyên cho Tễ Nguyệt, liệu nó có bất công với các nghệ sĩ khác trong công ty không?"
......
Lâm Uyên gõ micro, các phóng viên đang hỏi kịch liệt mới dừng lại. Lâm Uyên mặt mày trầm ổn, vẻ mặt lạnh nhạt, "Chỉ thích em ấy. Em ấy cao hứng là được. Sẽ không. Phu nhân tổng tài luôn được đãi ngộ tốt."
Tễ Nguyệt muốn cười, còn cố gắng căng khóe miệng làm bộ không quan tâm, ánh mắt cong thành độ cong đẹp mắt, liếc Lâm Uyên một cái.
Chính chủ phát đường!
Fan và fan điện ảnh bị Tô Ngọc và Tiêu Mặc ngược đãi kích động, cũng bất chấp chú ý đến những chuyện lộn xộn khác, "Hôn một cái hôn một cái." Tiếng ồn ào càng ngày càng chỉnh tề.
Lâm Uyên hôn lên trán Tễ Nguyệt một cái.
Tễ Nguyệt trợn trắng mắt, "Giả ngây thơ." Sau đó ghé mặt qua hôn một cái chóc vang dội lên môi Lâm Uyên.
Sau khi buổi họp báo kết thúc, Tễ Nguyệt tuy rằng chuẩn bị tránh bóng, nhưng y hiện tại là trụ cột của Thần Tinh, tự nhiên không thể lập tức rút lui, thông báo cùng phát ngôn dần dần giảm bớt, giúp bồi dưỡng người mới, dùng danh tiếng của y lại mang ra mấy cái mầm non tốt, bổ sung một dòng máu mới cho giải trí Thần Tinh.
Khi sức nóng của Tễ Nguyệt còn chưa hoàn toàn biến mất, lại có một ít tin tức giống như quy tắc ngầm lên ngôi, đồng tính luyến ái các loại tin tức nổ ra. Rất nhanh có người nhận ra người trong ảnh nghi ngờ là ảnh đế Tạ Thanh Nhiên cùng một tiểu thịt tươi có chút danh tiếng, trong ảnh có tư thái ôm thân mật, còn có ảnh hôn mơ hồ, hai người che giấu kín mít, vẫn bị fan từ trong ảnh tìm ra dấu vết chứng thực thân phận của hai người.
Tuy nói Hà Viễn không phải người giải trí Thần Tinh, nhưng Tạ Thanh Nhiên phải, nhìn thế nào cũng là Thần Tinh bọn họ tổn thất lớn. Tễ Nguyệt có chút lo lắng, "Hà Viễn vốn là diễn viên nhỏ tuyến 18, nếu phế hắn công ty tổn thất cũng không lớn, nhưng với Tạ Thanh Nhiên mà nói, tổn thất của chúng ta sẽ rất lớn, có muốn nghĩ biện pháp gì không?"
"Hợp đồng của Tạ Thanh Nhiên sắp hết hạn, anh ta cũng không có ý định gia hạn hợp đồng, ngược lại còn thương nghị với lãnh đạo công ty Hà Viễn. Giữa công ty và nghệ sĩ không phải là mối quan hệ cấp trên và cấp dưới, nhiều hơn là bản chất hợp tác, chúng tôi sẽ không ép buộc nghệ sĩ, nhưng sẽ dựa trên thái độ của họ để quyết định chiến lược và phương pháp đối phó. Về phần việc này phải giải quyết như thế nào, phải xem thái độ của Tạ Thanh Nhiên, nơi quan hệ công chúng mới có thể phản ứng."
"Bọn họ là yêu đương trong sạch mà, em biết, Hà Viễn cố ý đến trước mặt em nói qua, bọn họ rất thuần khiết, không giống em, phải dựa vào ngủ mới có tài nguyên."
Lâm Uyên có chút buồn cười, "Em xem thông báo mới nhất của phòng làm việc Tạ Thanh Nhiên."
Tễ Nguyệt vừa nhìn thấy ngạc nhiên nói: "Bây giờ anh ta công bố bạn gái, ý tứ chính là phủ nhận quan hệ với Hà Viễn? Oa, fan của Tạ Thanh Nhiên đều đến chỗ Hà Viễn mắng." Từng đợt lại từng đợt thao tác Tễ Nguyệt nhìn rất say sưa. "Diễn thật nhiều, Hà Viễn không chỉ cùng Tạ Thanh Nhiên mập mờ không rõ ràng, còn cùng lãnh đạo công ty bọn họ dây dưa, còn đến nhà hắn ngủ một đêm. Xuất quỹ ngoại tình, còn mang mũ xanh lẫn nhau ha ha. Thật là yêu đương thuần khiết, chậc chậc."
Chuyện sau này Lâm Uyên hơi chú ý một chút, Hà Viễn từ trong giới giải trí mai danh ẩn tích, mà Tạ Thanh Nhiên hết hạn hợp đồng sau đó muốn công ty gia hạn hợp đồng, nhưng công ty cự tuyệt, sau đó nghe nói Tạ Thanh Nhiên đi công ty Hà Viễn kia, bất quá đãi ngộ giảm không ít, không được coi trọng như lúc ở Thần Tinh, vẫn luôn tiêu hao danh tiếng, từ đó bắt đầu xuống dốc.
Mà Tễ Nguyệt, tâm tình tốt thì đi làm nhân vật khách mời, bình thường nhiệt tình phát đường.
"Lâm Uyên, anh nói kiếp trước em có phải đã cứu vớt thế giới hay không, mới có thể hạnh phúc như vậy?"
"Em đã cứu anh. Chúng ta có nhân duyên túc thế, mỗi một đời đều phải tìm được em, yêu em, cùng em ở bên nhau đến già." Để em tiêu trừ chấp niệm, triệt tiêu nghiệp chướng, lần thứ hai trở lại bên cạnh ta.
"Vậy anh nói, lúc trước nên theo đuổi em cho tốt. Không thể vừa thấy em liền muốn lên giường với em."
......
Lâm Uyên an bài tốt thần hồn của Tễ Nguyệt, đi qua thông đạo thời không choáng váng còn chưa tiêu tan, chung quanh vách tường tàn dư, giống như bãi bỏ hoang vật liệu cỡ lớn, còn có rất nhiều linh kiện tương tự như bảng mạch điện thoạt nhìn rất phức tạp, ở bên cạnh hắn còn có một vật thể rách nát thoạt nhìn giống như phi thuyền, trên không trung bay tới mấy loại tàu bay nhỏ, xuống tới mấy nam nhân thô cuồng bất kham, trên tay cầm vũ khí sát thương rất mạnh.
Lâm Uyên đối với những thứ này quá mức xa lạ, thân thể hắn nhu nhược vô lực, so với thân thể phàm nhân lúc trước của hắn càng yếu hơn, nhìn người dần dần vây quanh, Lâm Uyên nắm chặt côn kim loại vừa rồi nhặt được trên mặt đất, bỗng nhiên, một đạo thanh âm quen thuộc từ trong cơ giáp ở giữa truyền ra, "Đem hùng tử xinh đẹp nhất kia cướp về."