Lâm Uyên cũng không có phương thức liên lạc với Tễ Nguyệt, trước tiên liên lạc với trợ lý, bảo anh ta mang Tễ Nguyệt đến văn phòng của hắn, sau đó lại liên lạc với Triệu Tân An. Người đại diện kim bài trong công ty, mang theo một vị ảnh hậu và ảnh đế, ánh mắt rất độc, thủ đoạn cũng vô cùng tốt, xử lý mọi chuyện rất ổn thỏa. Nếu Tễ Nguyệt muốn theo đuổi nghề nghệ sĩ, đương nhiên phải sắp xếp thỏa đáng cho y.
Triệu Tân An đến trước văn phòng, Lâm Uyên đang sửa đổi hợp đồng, Tễ Nguyệt hiện tại không phải nghệ sĩ chính thức của công ty bọn họ, chỉ là một tiểu minh tinh làm ngoài biên chế tạm thời, cũng không có ký hợp đồng gì.
"Một chút nữa sẽ có một người mới, anh mang theo. Không phải gần đây anh không có người mới sao?"
"Ừm." Triệu Tân An có chút giật mình, tổng tài của bọn họ chưa từng nhúng tay vào việc sắp xếp của nghệ sĩ, đều do bộ phận tương ứng phụ trách, cũng không biết có lai lịch gì, có thể khiến tổng tài tự mình giao cho anh.
"Anh đến xem hợp đồng còn chỗ nào không thích hợp không?"
Triệu Tân An nhìn màn hình máy tính, càng nhìn biểu tình càng kỳ quái, anh nghĩ anh biết lai lịch của người mới là gì rồi. Tổng tài bọn họ quả nhiên vẫn bình thường, đầu năm nay, tổng tài không quy tắc ngầm không thể gọi là tổng tài đủ tư cách. "Khá tốt, Lâm tổng còn cảm thấy chỗ nào không thích hợp sao?"
Lâm Uyên nhíu mày nhìn một chút, lại điều chỉnh đãi ngộ lên một chút.
"Lâm tổng, nếu các nghệ sĩ khác trong công ty biết, chỉ sợ sẽ có chút không thích hợp, hệ thống đãi ngộ cơ bản đều hoàn thiện, chỉ sợ có chút không hợp quy tắc."
"Anh bảo tài chính bên kia chi từ tài khoản riêng của tôi, không thông qua công ty."
Tiếng gõ cửa truyền đến, trợ lý mang theo một thiếu niên sắc mặt non nớt đi tới. Khoảng mười tám mười chín tuổi, trên người mặc quần áo rẻ tiền, lại có một cỗ thanh xuân tràn đầy sức sống không che giấu được, có thể chưa từng thấy qua loại tràng diện này, thoạt nhìn có chút khẩn trương câu nệ.
"Em ngồi trước. Lấy ít sữa và đồ ăn nhẹ." Câu sau lại là phân phó cho trợ lý.
Thừa dịp Lâm Uyên sửa đổi hợp đồng, Triệu Tân An quan sát thiếu niên đang ngồi trên sô pha tò mò nhìn đông nhìn tây, trên mặt còn có chút thấp thỏm bất an không giấu được, hiển nhiên cũng không rõ ràng chuyện kế tiếp. Nguyên lai Lâm tổng bọn họ thích loại này, anh còn tưởng rằng là đại nhân vật nổi tiếng như thiên hậu ảnh hậu linh tinh, như thế nào cũng không nghĩ tới sẽ là một vị thiếu niên không có danh tiếng, cũng không biết làm sao quen biết được Lâm tổng.
Lâm Uyên nhìn một lần cuối cùng, thấy không có chỗ nào bỏ sót liền in ra hợp đồng, "Tễ Nguyệt, lại đây xem hợp đông, em còn có chỗ nào muốn bổ sung? Vị này là Triệu Tân An, sau này là người đại diện của em."
Tễ Nguyệt đột nhiên bị điểm tên hoảng sợ, 'Làm sao anh biết tên tôi' tò mò sáng ngời treo trên mặt, có chút mông lung đem văn kiện hợp đồng cầm lên nhìn.
"Anh bận rộn thì đi trước đi, đem chuyện trong tay anh sửa sang lại bàn giao, xem sau này em ấy muốn phát triển như thế nào, hai người lại thương nghị quy hoạch."
Sau khi Triệu Tân An rời đi, văn phòng chỉ còn lại Lâm Uyên và Tễ Nguyệt hai người, Tễ Nguyệt càng khẩn trương, cúi đầu nhìn hợp đồng cũng không dám ngẩng đầu. Tễ Nguyệt xem hợp đồng, Lâm Uyên cũng đang nhìn y.
Tễ Nguyệt ở thế giới này thân thế đơn giản sống không tốt, cô độc một mình, sau khi tốt nghiệp trung học liền bởi vì sinh tồn bước vào xã hội gian nan kiếm sống, không có bằng cấp cùng kỹ thuật, chỉ có thể tham gia một ít công việc cơ bản, khi làm diễn viên quần chúng bởi vì dung mạo xinh đẹp nổi bật, tiểu bạo một phen, cũng coi như có chút danh tiếng, có rất nhiều fan hâm mộ.
Đáng tiếc cảnh đẹp không dài, Tễ Nguyệt không thể phát triển trong giới này. Nhân vật chính Hà Viễn vì nam thần mà dứt khoát kiên quyết đầu nhập giới giải trí làm người mới. Tính cách kiên cường cùng nổ lực tiến tới, không đi đường ngang ngõ tắt không chút giả tạo giống như một dòng suối trong vắt, hấp dẫn sự chú ý của tổng tài, một đường hộ tống cho hắn ta, cung cấp tài nguyên cùng nhân mạch, làm cho sự nghiệp của hắn ta thanh vân thẳng thượng. Cuối cùng thành công đuổi kịp nam thần, ở lễ trao giải cao điệu xuất quỹ, trong sự chúc phúc của người hâm mộ hạnh phúc bên nhau.
Mà Tễ Nguyệt, chính là bàn đạp không đáng kể của Hà Viễn, vai nam phụ vốn nên là của Tễ Nguyệt, nửa đường đổi thành Hà Viễn, Tễ Nguyệt lại lâm vào scandal bao dưỡng, quy tắc ngầm, sau đó lại xuất hiện scandal lạm dụng ma túy. Lúc ấy Hà Viễn chưa có danh tiếng, trên truyền thông có rất nhiều bài viết nói đến Hà Viễn sẽ nhắc tới Tễ Nguyệt, lấy hai người ra so sánh, càng có vẻ Tễ Nguyệt như bùn đất dơ bẩn, mà Hà Viễn giống như trăng sáng thanh khiết trên cao.
Khi Tễ Nguyệt bị đánh ngã xuống đất bám đầy bụi bặm, Hà Viễn giẫm lên danh tiếng trước kia của Tễ Nguyệt được công chúng biết đến, vai nam phụ kia thâm tình lại khiến người ta đau lòng, sau khi phát sóng danh tiếng Hà Viễn tăng lên, sau đó chính là một đường thẳng thượng nhân sinh.
Được nâng lên cao, lại hung hăng ngã xuống, những người lúc trước thích y bây giờ lại trở thành quần thể căm hận y nhất, lúc trước có bao nhiêu khen ngợi, hiện giờ có bấy nhiêu thống hận, loại chênh lệch này càng làm cho người ta khắc cốt ghi tâm.
Sau đó cuộc sống của Tễ Nguyệt liền lang bạt lưu lạc khắp nơi, ở tầng dưới chót cẩu thả sinh tồn, còn phải thời khắc lo lắng bị người chung quanh nhận ra chỉ điểm chửi bới, một mình hoảng sợ, giống như chim sợ cành cong, cô độc tịch mịch cả đời.
Tễ Nguyệt a, luôn bởi vì nghiệp chướng thuộc về hắn chịu hết đau khổ cùng tra tấn, lục thân đều tan, yêu mà không được. Hủy diệt thế giới, đến nỗi sinh linh đồ thán, dân chúng lầm than cho tới bây giờ đều không phải do Tễ Nguyệt. Nếu hắn không tới tìm Tễ Nguyệt, Tễ Nguyệt sẽ có kết cục giống như trong cốt truyện gốc, luân hồi đến khi nghiệp chướng tiêu tán hết?
Tễ Nguyệt xem xong hợp đồng trong lòng kinh nghi bất định. Y tuy rằng chưa từng thấy qua việc đời, nhưng cũng biết hợp đồng bình thường căn bản không phải như vậy, không đề cập đến mức lương cao kia, trách nhiệm và nghĩa vụ của bên B đều phải nên có.
Nhưng trên hợp đồng này, cũng chỉ có trách nhiệm và nghĩa vụ của công ty, cung cấp tài nguyên y muốn, lấy ý nguyện của y làm chủ, sẽ không cưỡng chế yêu cầu y vân vân. Những gì y phải trả hoàn toàn không được viết. Còn có thời hạn không giới hạn, y cũng có thể vô trách nhiệm, không có tiền phạt vi phạm hợp đồng nếu muốn tùy thời chấm dứt hợp đồng.
Nam nhân tuấn mỹ ngồi trên ghế, đôi mắt đen lạnh lùng, ánh mắt mềm mại nhìn y. Tễ Nguyệt nghĩ đến suy đoán gì đó, ngẩng đầu nhìn Lâm Uyên ánh mắt có chút tức giận cùng thất vọng. Y cho rằng nam nhân xinh đẹp khiến cho y liếc mắt một cái liền cảm thấy kinh diễm này cùng người khác bất đồng, thì ra cũng là người sẽ làm loại chuyện này.
Tễ Nguyệt trong lòng tràn đầy lửa giận, tiến lên ngồi trên đùi nam nhân, cười lạnh nói: "Lâm tổng ý tứ này là muốn bao dưỡng tôi sao?"
Lâm Uyên theo bản năng đỡ lên thắt lưng Tễ Nguyệt, ánh mắt Tễ Nguyệt sáng sắc bén, trên mặt là biểu tình xinh đẹp không ai bì nổi, Lâm Uyên nhìn có chút ngây người, chỉ chú ý tới đôi môi mềm mại mở ra đóng vào, không nghe rõ Tễ Nguyệt nói cái gì.
Tễ Nguyệt vốn là muốn đùa giỡn thăm dò một chút, dò xét thái độ cùng ý tứ của nam nhân, lại không nghĩ tới dưới mông lại có một thứ nóng cứng, Tễ Nguyệt giống như bị nóng mông từ trên đùi Lâm Uyên bật lên, hoảng sợ nhìn Lâm Uyên, lão nam nhân biến thái này quả nhiên là muốn bao dưỡng y, vậy mà còn phản ứng với y, tức chết y!
"Nếu em có hành lý cần thu dọn, ngày mai tôi sẽ nhờ trợ lý tìm người dọn cho em. Hôm nay em về nhà với tôi trước. Buổi chiều tôi hơi bận rộn, không thể đi cùng em. Ký xong hợp đồng muốn chuyển đến chỗ nào thì để trợ lý Tống dẫn em đi, Triệu Tân An, vậy sau này em có yêu cầu gì thì đề nghị với anh ta."
Tễ Nguyệt giọng điệu có chút nóng nảy, "Tôi còn chưa đáp ứng cùng anh ký hợp đồng."
Lâm Uyên thở dài, Tễ Nguyệt không thích làm việc cũng không phải một đời hai đời. "Không ký thì thôi. Lại đây."
Người này rất bá đạo, hoàn toàn không cho y đường cự tuyệt, cho dù y không muốn những chỗ tốt này cũng giống nhau. Tễ Nguyệt đứng tại chỗ, không có khuất phục dâm uy cùng phú quý, mới không thể vô ích tiện nghi lão biến thái, Tễ Nguyệt nhìn thẳng Lâm Uyên, đưa ra yêu cầu, "Tôi muốn làm ảnh đế."
Lâm Uyên nghe vậy kinh ngạc một chút, sau đó liền hiểu rõ, cũng không biết sự nghiệp của Tễ Nguyệt có thể duy trì được bao lâu.
"Rất tốt, cố gắng lên." Lâm Uyên vỗ vỗ chân mình, ý bảo Tễ Nguyệt lại đây.
Tễ Nguyệt giãy dụa một chút, y là một tiểu nhân vật, không quyền không thế, hoàn toàn đắc tội không nổi Lâm tổng, người này tùy tiện một câu là có thể làm cho y sống không nổi. Căng da đầu bước nhỏ đi qua, nếu nam nhân đã đáp ứng yêu cầu của y, y trước tiên trả một chút lãi suất cũng là chuyện nên làm, do dự một chút, vẫn là nghiêng mặt hôn nam nhân một cái.
Lâm Uyên hôn môi Tễ Nguyệt một chút, vỗ vỗ mông y, "Đi chơi đi, tôi xử lý công việc."
Tễ Nguyệt hoàn toàn không có tâm tư chơi đùa, sau khi từ văn phòng tổng tài đi ra liền không yên lòng, ngay cả chuyện Triệu Tân An hỏi y cũng trả lời lộn xộn. Y từng ở trong đoàn làm phim cũng từng nghe được danh hiệu người đại diện kim bài, là người đại diện của ảnh đế cực hot Tạ Thanh Nhiên, một tay nâng đỡ Tạ Thanh Nhiên cùng mấy ngôi sao hạng nhất. Y trước kia căn bản ngay cả gặp mặt cũng không gặp được, hiện giờ lại ngồi đối diện y, ngữ khí nói chuyện với y rất là khách khí.
Tễ Nguyệt trong lòng có chút bi phẫn, đây đều là y bán mình đổi lấy.
Gần tan tầm, Tễ Nguyệt càng đứng ngồi không yên, liên tục nhìn đồng hồ.
"Tễ Nguyệt, muốn đi đâu ăn cơm?"
Lâm Uyên đi tới tìm Tễ Nguyệt, mang theo y đi bãi đỗ xe.
"Đều có thể, tôi không kén ăn." Tễ Nguyệt trốn cũng trốn không thoát, y hy vọng xa vời nam nhân sẽ quên mất y nhưng hiển nhiên là thất bại.
Lâm Uyên theo khẩu vị của Tễ Nguyệt gọi món, cơm nước xong về đến nhà, Lâm Uyên tìm quần áo của hắn, "Em mặc của tôi trước, ngày mai rảnh rỗi em lại đi mua quần áo."
Tễ Nguyệt cầm quần áo nhìn giường lớn ở giữa phòng ngủ nuốt nước miếng, cẩn thận hỏi: "Tối nay tôi cũng ngủ ở đây sao?"
Lâm Uyên nâng tay sờ sờ tóc Tễ Nguyệt, cười nói: "Không ngủ nơi này em còn có thể ngủ ở chỗ nào. Đi tắm trước đi. Tối nay đi ngủ sớm."
Tễ Nguyệt trái tim run rẩy, ngủ cái gì? Chỉ ngủ hay ngủ y?