Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cứu Vớt Bạch Nguyệt Quang

Yến Trục Quang chỉ cảm thấy đột nhiên bị lôi ra ngoài bằng một lực rất mạnh, nàng khẩn cấp xoay người trên không trung, vội vàng điều chỉnh lại tư thế, sau đó linh hoạt rơi xuống đất.

Sau khi ổn định đáp xuống đất, tâm trạng lo lắng kia rốt cuộc cũng biến mất.

Yến Trục Quang trước tiên đánh giá hoàn cảnh xung quanh, những nơi mà tầm mắt của nàng có thể nhìn đến, thế nhưng lại chỉ toàn là nước mênh mông không thấy điểm cuối!

Hiện tại nàng đang đứng trên một hòn đảo nhỏ như lòng bàn tay, liếc mắt một cái là có thể xem hết hòn đảo, chung quanh tất cả đều là nước xanh thẫm, chẳng rõ là biển, hay là hồ nước lớn đến mức không nhìn thấy giới hạn.

Dưới chân nàng là cát trắng mềm mại, trên đảo không có cây cối cao lớn, chỉ có linh tinh một ít cỏ dại, khiến cho đảo này thoạt nhìn không quá cằn cỗi mà thôi.

Bầu trời không có mặt trời, cũng không có ngôi sao hay ánh trăng, chỉ có một mảnh màu lam, ngay cả một đám mây cũng không có, cũng chẳng biết ánh sáng trong bí cảnh này phát ra từ đâu.

Không có mặt trời, vậy không cách nào phân biệt được thời gian và phương hướng, nếu tìm không thấy phương hướng thì ngay cả việc đi đến nơi nào cũng chẳng biết được.

“Mở bản đồ nhỏ ra.”

“Được, ký chủ.”

Một bản đồ nhỏ xuất hiện trong tầm nhìn của Yến Trục Quang, may mắn hệ thống còn xem như đáng tin cậy, phạm vi trên bản đồ nhỏ tuy rằng chỉ bao trùm đảo nhỏ và mặt nước xung quanh, nhưng trên bản đồ nhỏ còn có đông tây nam bắc, chỉ cần biết phương hướng, hết thảy đều dễ xử lý.

Trên đảo nhỏ không có điểm đỏ biểu thị kẻ địch, nhưng lại có một ít điểm vàng biểu thị không tác động thì sẽ không đối địch, đảo nhỏ này nhìn như vô hại, kỳ thực cũng chẳng hề yên bình như mặt ngoài.

Yến Trục Quang không có tùy tiện hành động, nàng tìm một chỗ không trùng với điểm vàng trên bản đồ rồi xếp bằng ngồi xuống, bắt đầu khôi phục linh khí, điều chỉnh trạng thái của thân thể mình đến mức tốt nhất.

“Ký chủ đại nhân, có cần ta mở bản đồ lớn ra cho ngươi không?”

Bản đồ lớn cũng không phải tính năng mới của hệ thống, chỉ là sau khi nó rà quét tấm bản vẽ đã biến thành lụa bố kia, tự động tạo ra một tấm bản đồ bí cảnh.

Yến Trục Quang từ chối: “Tạm thời không cần, ta nhớ rõ tấm bản vẽ kia.”

Yến Trục Quang có bản đồ nhỏ và hệ thống, cũng nhớ đại khái bản đồ trên lụa bố, hệ thống thậm chí còn rà quét lưu lại bản đồ lụa bố, cho nên cho dù là ở trong bí cảnh, cũng không sợ lạc đường.

Đại sư tỷ thì không giống vậy, trong bí cảnh vô pháp sử dụng linh thức, nếu ngay cả bản đồ Đại sư tỷ cũng không có, chẳng phải là sẽ giống ruồi nhặng không đầu sao?

Hơn nữa, Yến Trục Quang còn có một hoài nghi, nói không chừng tòa bí cảnh này còn hạn chế thực lực của người tiến vào bí cảnh.

Đại sư tỷ thực lực là Nguyên Anh kỳ, cho dù không thể sử dụng linh thức, chiêu thức cơ bản nhất của người tu chân Nguyên Anh kỳ là ngự không hẳn là cũng còn dùng được, thế nhưng Đại sư tỷ vô pháp tránh đi truyền tống trận, không thể không làm Yến Trục Quang hoài nghi Đại sư tỷ có phải đã bị hạn chế thực lực hay không.

Nếu là như thế, có tấm lụa bố kia trong tay, Đại sư tỷ cũng an toàn hơn một chút, mà nàng cũng có thể yên tâm hơn phần nào.

Hệ thống an tĩnh chờ đợi ký chủ điều chỉnh linh khí của bản thân.

Chờ đến khi Yến Trục Quang bổ sung đầy đủ linh khí tiêu hao do mở ra cửa đá, một canh giờ đã trôi qua, Yến Trục Quang mở mắt ra, “Ngươi có cảm giác được vị trí của Đại sư tỷ không?”

Hệ thống tìm tòi một chút: “Không cảm giác được, tòa bí cảnh này có hạn chế, thế giới này giao cho hệ thống quyền hạn thấp, phạm vi mà ta có thể dò xét không lớn. Phỏng chừng Đại sư tỷ cách nơi này rất xa, ta tra không tới.”

Yến Trục Quang trầm ngâm một hồi, gật gật đầu.

“Vậy, tìm không được Đại sư tỷ, ký chủ tính đi nơi nào?”

“Đi đến một chỗ có ký hiệu màu đỏ gần nhất được đánh dấu trên tấm lụa bố kia trước.”

Yến Trục Quang không định ở trên tòa đảo nhỏ vô danh này lâu hơn, trước mắt quan trọng nhất chính là tụ họp cùng Đại sư tỷ. Nàng tin tưởng Đại sư tỷ sẽ không mù quáng đi loạn, nếu trên tấm lụa bố kia có ký hiệu màu đỏ, đương nhiên là đi đến nơi có ký hiệu thì sẽ càng dễ dàng gặp được.

“Ký hiệu màu đỏ gần đây nhất”, hệ thống lật bản đồ lụa bố mà nó rà quét được, “Hình như là ở...”

“Hướng đông nam.”

Trên tấm lụa bố có vài chỗ biểu thị vùng nước rộng lớn, Yến Trục Quang hiện giờ đặt mình ở một trong số đó, cũng không thể xác định thủy vực mà nàng đang ở là chỗ nào trên bản đồ. Nhưng không thể nghi ngờ chính là, bất luận ở mảnh thủy vực nào, đi về hướng đông nam đều là lựa chọn không tệ.

Yến Trục Quang giẫm lên trên phi kiếm tông môn của nàng rồi xuất phát.

Hệ thống yên lặng cất đi bản đồ lụa bố đã rà quét.

Yến Trục Quang vừa bước lên phi kiếm thì lập tức nhận thấy có gì đó không đúng, cảm giác khống chế phi kiếm ở trong bí cảnh, hoàn toàn không giống như lúc ở bên ngoài.

Ngự kiếm phi hành ở trong đây, áp lực nhận phải lớn hơn bên ngoài rất nhiều, tốc độ phi hành cũng giảm đi rất nhiều, linh khí tiêu hao khi ngự kiếm tăng lên gấp đôi. Hơn nữa, Yến Trục Quang mơ hồ còn có thể cảm giác được, nàng cũng không thể điều khiển phi kiếm bay quá cao.

Trong bí cảnh hạn chế độ cao phi hành, nếu tùy tiện bay cao, có lẽ sẽ gặp phải tình huống linh khí kịch liệt tiêu hao cho đến khi vô pháp khống chế phi kiếm, hậu quả là rơi xuống từ trên không trung.

Yến Trục Quang nghĩ đến khả năng này nên không có tăng lên độ cao phi hành, nhưng cũng không tùy tiện giảm độ cao đến thấp nhất. Mảnh mặt nước vô biên này đối với nàng mà nói còn thực xa lạ, nàng vô pháp xác định có cái gì nguy hiểm mà nàng không biết hay không.

Khống chế phi kiếm lướt qua mặt nước, những cơn gió tạo thành từ việc phi hành nhanh chóng khiến mặt nước nổi lên tầng tầng gợn sóng.

“Ký chủ cẩn thận!”

Hệ thống vừa nói xong, Yến Trục Quang đột nhiên nhảy lên cao, cùng lúc đó, trong nước lúc trước còn tĩnh lặng lại vang lên âm thanh sột soạt, ngay sau đó, có thứ gì đó sáng long lanh bỗng nhiên nhảy ra khỏi mặt nước, lướt một đường cong trên không trung, sau đó lại rơi vào trong nước.

Thứ sáng lấp lánh kia quay cuồng dưới mặt nước, ánh sáng lập lòe đâm vào mắt Yến Trục Quang gây đau đớn. Yến Trục Quang nhắm mắt lại để giảm bớt cơn đau, duỗi tay quẹt lên mắt một cái, lập tức có một màng sáng màu đen kỳ quái bao phủ trước mắt nàng, nhiễm đen luôn cả tròng trắng, thoạt nhìn có chút quỷ dị.

Sau khi tạo màng bao phủ mắt, Yến Trục Quang đã có thể nhìn thẳng vào thứ sáng lên kia.

Thế nhưng là một đàn cá có hình dạng kỳ lạ, không lớn, thon dài, giống một cây dao nhỏ màu trắng được mài đến mức bóng loáng. Đặc biệt là miệng cực kỳ sắc nhọn, giờ phút này liên tục đóng mở, trong miệng có đầy răng vừa mỏng vừa nhọn, nếu bị nhẹ nhàng quẹt một chút, chỉ sợ là máu chảy đầm đìa.

Một con thì cũng được thôi, nhưng loài cá quái dị này còn kết bè kết đội, nếu vừa rồi Yến Trục Quang không kịp bay lên trên cao, rời xa phạm vi tấn công của quái ngư, chỉ sợ đã bị cắn ra vài lỗ máu.

“Đây là cái quỷ gì vậy.”

Hệ thống nhìn mà tê hết cả da đầu.

“Thứ này là cá đao”, Yến Trục Quang nói: “Nhìn hình dạng của nó thì biết.”

Hệ thống:... Tu chân giới đặt tên tùy tiện như vậy sao?

Yến Trục Quang nhướng mày: “Đừng nhìn mấy con cá này hung ác như vậy, nhưng hương vị lại rất ngon, nếu rảnh không ngại bắt mấy con nướng ăn.”

“Ký chủ… muốn bắt sao? Bắt như thế nào a?”

Hệ thống có chút không nỡ nhìn thẳng, dữ tợn như vậy cũng bị ăn sao?

“Thật ra cũng không khó bắt.”

Những con cá này bất quá ỷ vào thân thể sắc bén, thực lực bản thân nó còn chưa đến Luyện Khí tầng thứ ba, lại không có trí tuệ, ngoài việc quần cư phiền toái một chút, muốn bắt lấy kỳ thực không khó.

“Ngươi xem.”

Yến Trục Quang tùy tay lấy ra một hạt cỏ từ ba lô, dùng mộc linh khí thôi thúc, hạt cỏ tức khắc hóa thành lá cỏ thật dài, đan thành một sợi dây cỏ. Yến Trục Quang đan dây cỏ lại với nhau thành một cái lưới nhỏ cầm trong tay.

Lúc này, đàn cá đao lúc trước tập kích Yến Trục Quang đã tan đi, mặt nước cũng đang chậm rãi ổn định, nhanh chóng không còn bất cứ dấu vết gì.

Yến Trục Quang chậm rãi hạ phi kiếm xuống, bay trên mặt nước trong chốc lát, một bên nói với hệ thống: “Loài cá này không có đôi mắt, chỉ dựa vào sự chấn động của dòng nước để xác định vị trí con mồi.”

Nàng vừa nói xong, phi kiếm phi hành khiến cho mặt nước rung động quả nhiên kéo bầy cá tụ tập lại, âm thanh sột soạt vang lên, dưới nước lại bắt đầu sáng lên ánh sáng trắng chói mắt.

“Ký chủ cẩn thận a.”

Hệ thống dặn dò, ngay sau đó, thân hình Yến Trục Quang bỗng nhiên bay cao, bầy cá đao cũng bay ra khỏi mặt nước, Yến Trục Quang ném lưới cỏ trong tay xuống vớt một cái, trong lưới cỏ chứa đầy cá đao.

Yến Trục Quang không hề dừng lại chút nào, lưới cỏ trong tay đột nhiên biến mất. Mà trong ba lô hệ thống đã có thêm một ngăn chứa vật tên là “Một lưới cá đao”.

“Việc này, đơn giản như vậy?”

Hệ thống lắp bắp không thể tưởng tượng.

“Bằng không ngươi nghĩ thế nào?” Yến Trục Quang hỏi ngược lại.

Nàng mặc kệ số cá đao còn lại, vẫn duy trì độ cao mà cá đao nhảy không tới, tiếp tục phi hành về phía trước. Độ cao này tuy mệt hơn lúc trước một chút, nhưng an toàn hơn.

“Răng của cá đao thật sự rất sắc bén, nếu dùng phương pháp bình thường để bắt cá, lưới cỏ kia của ta tất nhiên sẽ bị cá đao cắt rách. Nhưng nếu dùng lưới bắt cá đao lúc nó vừa ra khỏi nước, trước khi cá đao quay cuồng cắt rách lưới cỏ liền ném chúng vào trong ba lô hoặc nhẫn trữ vật, không phải là xong sao?”

“Ba lô có thể chứa vật còn sống, tuy nhẫn trữ vật không thể chứa vật còn sống, nhưng sau khi ném vào đó, ngược lại giảm được công đoạn giết cá.”

“Tăng tri thức...”

Yến Trục Quang tiếp tục bay về hướng đông nam, trong lòng lại nghĩ, bắt một lưới cá đao, sau khi tìm được Đại sư tỷ liền nấu cho Đại sư tỷ một nồi canh cá.

Không biết trong bí cảnh này còn có mỹ vị gì nữa không.

Bởi vì ký chủ quên đóng cửa tâm niệm giao lưu, hệ thống nghe được tiếng lòng Yến Trục Quang:...

Mặt nước thật sự quá mức rộng lớn, ngoài cá đao, còn có đủ thứ kỳ quái, hoặc nhảy lên khỏi mặt nước, hoặc trực tiếp dùng yêu thuật công kích từ dưới nước, thủ đoạn công kích còn ùn ùn không dứt.

Ngoài những thứ dưới nước, còn có từng đàn chim kỳ quái bay trên trời, cũng rất có tính công kích, bất kể bay ở độ cao nào đều không thể an toàn tuyệt đối. Tóm lại, con đường Yến Trục Quang đi cũng không yên bình.

Bất quá, mấy thứ này tuy rằng xuất quỷ nhập thần phiền phức hết sức, nhưng ngoài số lượng nhiều cùng thủ đoạn công kích quỷ dị, thực lực của chúng đều không quá cao, Yến Trục Quang không chịu nổi sự quấy rầy của chúng, nhưng cũng không đến mức ứng phó không được.

Hơn nữa, mấy thứ này thế nhưng ngoài ý muốn đều là mỹ vị trong tu chân giới, chủng loại đồ ăn trong ba lô của Yến Trục Quang lại trở nên phong phú hơn không ít.

Hệ thống từng cho rằng, tòa bí cảnh này kỳ thực là nơi mà vị cao thủ tham ăn nào đó dùng để nuôi dưỡng đồ ăn.

Tuy rằng không bị thương, nhưng lúc Yến Trục Quang tới được trên bờ, một thân linh khí cũng đã cạn sạch.

Nàng dùng bản đồ nhỏ của hệ thống để xem xét bốn phía, không có những điểm đỏ công kích, lại tự mình cảm giác một phen, sau khi xác định không có nguy hiểm rồi mới ngồi trên mặt đất, lấy ra linh thạch khôi phục thực lực.

Hệ thống vừa canh gác cho Yến Trục Quang, vừa quan sát hoàn cảnh trên bờ.

Nơi này là một mảnh thảo nguyên không quá tươi tốt, cỏ lá thưa thớt che không được màu sắc của bùn đất bên dưới, thảo nguyên không tươi tốt này kéo dài đến không có điểm cuối, nhưng ở nơi cách đây không quá xa, lại có một tòa thành dựng nên từ nhánh cỏ trộn lẫn với bùn đất.

Không sai, thoạt nhìn tựa hồ là cung thành đã từng cực kỳ phồn hoa, tường thành cung điện cái gì cần có đều có, bất quá, hiện giờ chỉ còn lại một ít đổ nát thê lương.

“Nơi này chính là chỗ có đánh dấu màu đỏ.”

Yến Trục Quang đại khái khôi phục linh khí xong liền kết thúc nhập định, cầm linh thạch trong tay tiếp tục hấp thu, lực chú ý lại đặt ở phụ cận. Giờ phút này, sự chú ý của nàng cũng bị phiến đổ nát thê lương kia hấp dẫn.

Nàng dựa vào ký ức so sánh nơi này với ký hiệu trên bản đồ lụa bố: “Cung điện đổ nát... hẳn là ở trung tâm bí cảnh.”

Hệ thống khẳng định nói: “Đúng vậy, ký chủ đại nhân.”

“Có tin tức của Đại sư tỷ chưa?”

“Chưa.”

Yến Trục Quang dừng một chút, tiếp tục hấp thu linh khí: “Lát nữa vào trong đó thăm dò thử.”
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!