Tô Nhiên mỉm cười.
“Đương nhiên rồi!”
“ở trước mặt anh ấy, Triệu Thiểu Phong còn không xứng làm rác!”
Bà Tô ngấn ra!
Nhưng Tô Thanh Hà lại lạnh lùng nói: “Toàn là nói bậy! ở Giang Thành này, tập đoàn Trung Hải trị giá mấy tỉ! Sao nó có thể so với Triệu thiếu gia?”
A!
“Bố à, bổ khinh thường bạn trai con quá rồi?”
“Bố cũng biết, trưa hôm nay, tại sao tập đoàn Đế Hào giàu có nhất Giang Thành lại tới tìm con không?”
Tô Nhiên nói vậy khiến cho cố họng Tô Thanh Hà mất tiếng: “Con có ý gì… ?”
Tô Nhiên nói: “Ý của con chưa đủ rõ ràng sao? Bố mẹ à, con nói thật với hai người, thật ra bạn trai con chính là con nuôi của đại gia bậc nhất Giang Thành, tập đoàn Đế Hào ạ! Diệp cửu Trung!”
Lời cô vừa nói ra không khác nào sấm nổ.
Khiến cho ông bà Tô choáng váng tại chỗ.
Đường đường là con nuôi của tập đoàn Đế Hào?
Diệp Cửu Trung?
Lần thứ hai nhìn về phía Diệp cửu Trung, lúc này hai người đều câm nín!
Rốt cuộc lúc này Diệp cửu Trung cũng lên tiếng.
“Bác trai, bác gái, chào bác ạ!”
Nhìn thấy Diệp cửu Trung chào hỏi, Tô Thanh Hà sửng sốt mười mấy giây, sau đó ông mới trợn mắt lên nhìn về phía Diệp cửu Trung: “Cậu… cậu… cậu đúng là con nuôi của người giàu nhất Giang Thành chu Thế Hào sao? ?”
Diệp Cửu Trung cười cười, khẽ gật đầu.
Ngay khi Diệp cửu Trung gật đầu, ở Vân Thủy sơn trang cách đó khá xa, người giàu nhất Giang Thành chu Thế Hào đang ngồi trong đại sảnh vàng son cứ thế “hắt xì” một cái!
Không xứng!
Nhìn Diệp Cửu Trung thừa nhận, lúc này Tô Thanh Hà cũng ngây ngấn cả người.
Mà bà Tô Trần Vân cũng trợn mắt ngoác mồm ở đó.
Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Dù sao, nếu thân phận của Diệp cửu Trung đúng là con nuôi của người giàu nhất Giang Thành chu Thế Hào, thế thì Triệu Thiếu Phong so với Diệp Cửu Trung đúng là trời với đất.
“Nhiên Nhiên à, con không lừa chúng ta chứ? Cậu ta là con nuôi của Chu Thế Hào thật sao?” Tô Thanh Hà nhìn Diệp cửu Trung vãn thấy không dám tin.
Tô Nhiên lại nói: “Sao con có thể lừa bố mẹ được?”
“Bố à, con đã nói rồi, con gái bố không phải người tùy tiện ai cũng có thể cưới được, khi còn bé bố có nhớ ông nội từng coi số cho con, nói con có số làm Phượng Hoàng kia mà, giờ mọi người tin chưa?” Tô Nhiên tiếp tục nói khoác.
Quả nhiên, ông bà Tô nghe vậy thì trầm mặc lần nữa.
Đúng nhỉ!
Lúc Tô Nhiên vừa mới sinh ra, ông cụ Tô đã tìm người coi sổ cho Tô Nhiên.
Lúc đó chính miệng lão đạo sĩ giang hồ kia đã nói, Nhiên Nhiên có mệnh làm Phượng Hoàng!
Bây giờ nhớ lại, ông bà Tô khiếp sợ đứng đờ ra.
Chẳng lẽ, lão đạo sĩ năm đó nói thật à? ? ?
Qua hồi lâu sau, Tô Thanh Hà bỗng quay đầu nói với Diệp Cửu Trung: “Hóa ra là Diệp thiếu gia, xin lỗi, trước đó tôi đã vô lễ quá, mong cậu đừng để ý!”
Diệp Cửu Trung cũng không khách sáo, anh thờ ơ nói: “Không sao!”
“Cảm ơn Diệp thiếu gia rộng lượng!”
“Người đâu, nhanh chuẩn bị trà ngon cho Diệp thiếu gia đi!”
Người làm nghe vậy thì lập tức đi pha trà
ngon nhất cho Diệp cửu Trung rồi bưng lên.
Tô Nhiên nhìn thấy thái độ của bổ thay đối 180 độ, cô mới hài lòng nở nụ cười.
“Bố mẹ à, mọi người đã gặp bạn trai của con rồi, vậy thì chuyện kết hôn của con và Triệu Thiểu Phong có thế hủy bỏ không?” Tó Nhiên tận dụng mọi thời cơ rồi hỏi.