Chương 16: Tưởng mình là ai mà coi thường người khác
“Cô Bạch, tính khí của người thân cô có vẻ không được tốt cho lắm nhỉ.”
“Đúng vậy, cô ta đúng là không biết coi trọng người khác chút nào, đúng là người từ dưới quê lên có khác.”
“Cô Bạch đây vẫn là người phụ nữ vừa dịu dàng hiền lành lại vừa ân cần nhẹ nhàng. Cái đứa quê mùa kia đến một ngón tay cũng không thể so sánh được.”
Tô Cảm Khê nghe thấy giọng nói xì xào sau lưng của những con người kia thì cảm thấy rất nực cười, cho dù cô có phải đứa quê mùa hay không thì cũng không đến lượt cho bọn họ nói.
Đường Minh trông thấy Bạch Tiểu Vũ hai tay xách đầy túi lớn túi nhỏ đi lại đây không khỏi chau mày nói: “Tiểu Vũ, không phải em nói đi cùng với cô ấy sao?”
“Cô ta nói gu của em quá cổ hủ lỗi thời nên là không cho em đi cùng. Minh, anh việc gì phải mua quần áo cho cô ta, anh với cô ta vốn dĩ chỉ là cùng nhau diễn một màn kịch thôi mà.” Bạch Tiểu Vũ nắm lấy một bên cánh tay của Đường Minh làm nữũng với anh ta nói. Chỉ bằng một câu nói cô ta không chỉ bịa ra khí chất đậm chất thiên kim tiểu thư của Tô Cảm Khê cô mà còn dùng cái giọng làm nũng đáng yêu, cái đó thực sự không hề khiến cánh đàn ông cảm thấy nhàm chán hay phiền hà.
“Mẹ anh gọi anh về nhà ăn cơm, cô ấy ăn mặc xấu như thế, đến lúc đó mẹ mà có hỏi thì anh lại không biết trả lời thế nào.”
“Minh, xin lỗi, tất cả đều là lỗi của em, là do em xuất thân từ gia đình nghèo khó, đã thế còn…còn không thể sinh con, nếu không thì anh sẽ không phải khổ cực như bây giờ.” Bạch Tiểu Vũ nói mà nước mắt như sắp trực chờ rơi xuống.
Đường Minh nghe cô ta nói thế liền vội vàng ôm cô ta vào lòng an ủi: “Anh không có trách em, nếu nói thế thì người đáng trách phải là anh vì đã không bảo vệ cho em tốt, đã thế còn để em mất đứa con bảo bối của chúng ta. Tiểu Vũ, anh hứa cả đời này sẽ đối xử thật tốt với em, em đừng có đau buồn nữa.”
“Nhưng mà…em rất sợ. Tô Cẩm Khê cô ấy xinh đẹp như thé lại còn là thiên kim tiểu thư xuất thân khá giả. Ngộ nhỡ, ngộ nhỡ anh cũng sẽ thích cô ấy thì em phải làm thế nào? Lúc đó anh còn cần em nữa không?”
“Tuyệt đối sẽ không có chuyện đó xảy ra. Anh sẽ chỉ yêu mỗi mình em mà thôi. Cô ấy trước mặt chỉ là đối phó với sự tồn tại của người nhà anh mà thôi, anh với cô ấy tuyệt đối không bao giờ động tâm với nhau đâu.”
“Minh, anh là anh tốt nhất trên đời này.”
Bạch Tiểu Vũ ôm chặt Đường Minh, hướng về phía Tô Cầm Khê nở một nụ cười gian xảo. Tô Cảm Khê ở phía đối diện khi nhìn thấy cảnh tượng đó ở trước mặt thì nhanh chóng thu lại tầm mắt.
Bạch Tiểu Vũ, hóa ra cô ta chỉ được có như thế.
Trước kia từng nghĩ rằng người mà Đường Minh đem lòng yêu phải là một cô gái dịu dàng, đáng yêu nhưng không ngờ rằng đó lại là một người phụ nữ hai mặt giả tạo trong người đầy mưu mô tính toán như vậy. Cũng may là bản thân cô không hề thích Đường Minh một chút nào, nếu không thì không biết sẽ đau khổ đến mức nào. Cô quay người bước lên lầu trên, không muốn nghĩ đến cái con người trong lòng ngoài mặt bắt nhất đó nữa.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!