“Sư phụ của ngươi là ai?”
Thật ra trong lòng Hạ Thiên đã có đáp án.
“Lý Tứ."
Sau khi nữ đạo sĩ xinh đẹp trả lời xong, hành lễ rất thuần thục: “Cổ Nguyệt xin bái kiến Hoàng Châu vương điện hạ, xin thứ lỗi cho ta và sư huynh vừa rồi đã thất lễ.”
Nàng ta còn nói thêm: “Sư phụ Lý Tứ của ta chính là Đạo Tử của học phái Đạo gia.”
Đạo Tử của học phái Đạo gia chính là chưởng môn của học phái Đạo gia.
Ở Hoa Hạ, học phái Đạo gia, học phái dùng từ “đạo” để tìm tòi nghiên cứu mối quan hệ giữa tự nhiên, xã hội và cuộc sống.
Các đại diện chính là Phục Hy, Hoàng Đế, Lão Tử, Trang Tử, Liệt Tử, Quỷ Cốc Tử, Tư Mã Huy, Gia Cát Lượng, Lưu Bá Ôn.
Đạo gia là nền tảng của Đạo giáo, Đạo giáo là sự kế thừa và phát triển của tư tưởng Đạo gia.
Mà trong thế giới này.
Cuộc thăm dò tìm tòi trời đất của học phái Đạo gia vừa mới bắt đầu.
Tư tưởng triết học Đạo gia vừa mới nảy mầm.
Hạ Thiên thản nhiên nhận lễ này: “Lúc ở trong cung, hàng năm ta đều gặp sư phụ của ngươi tại điện Thiên Tế. Lý Tứ có phong thái hút mắt, phong phạm của
Đạo Tử Đạo gia khiến người khác khâm phục!”
Nói xong câu này, nam đệ tử cường tráng của học phái Đạo gia mới chắp tay hành lễ: “Cổ Phong của học phái Đạo gia xin bái kiến Hoang Châu Vương điện hạ.”
Hai mắt Hạ Thiên sáng lên: “Ngươi tên là Cổ Phong, nàng ta tên là Cổ Nguyệt, Phong Nguyệt... Các ngươi là huynh muội à?”
Cổ Nguyệt ngọt ngào mỉm cười, đôi mắt hơi nheo lại giống như vầng trăng: “Đúng vậy!”
“Cha mẹ bọn ta đều đã mất khi bọn ta còn nhỏ. Là đại ca đã nuôi lớn ta, huynh ấy vừa là cha vừa là huynh!”
“Ở nhà bọn ta là huynh muội ruột thịt.”
“Trong học phái Đạo gia, bọn ta là sư huynh muội.”
“Lần này thay mặt sư phụ đến đây hỏi, là vì hai sư huynh muội tương xứng.” “Thì ra là thết”
Hạ Thiên đã đoán được!
Chẳng trách vừa rồi Cổ Nguyệt si mê nhan sắc của hắn, Cổ Phong lại khó chịu như vậy!