Ngay sau đó.
Giọng nói kinh ngạc của Tô Cơ thốt lên: “Gia chủ, xin đừng như vậy!"
Tào Uy nóng nảy quát: “Ngươi vốn là thiếp của Nhị Lang, Đại Lang có thể tới chơi, ta là gia chủ lại không thể tới chơi ư2"
“Hiện giờ chúng ta đều đang đau khổ, phải làm chút chuyện vui vẻ để quên đi nỗi đau này.”
“Nào, chúng ta vui vẻ với nhau.”
“Cởi yếm ra!”
“Quỳ xuống!”
“Vâng!”
Không lâu sau đó.
Trong phòng vang lên tiếng hét đứt gan đứt ruột của Tào. Uy: “Lão Cửu thối tha, nhất định ngươi sẽ không qua được núi Thiên Môn”
“Lần này, ngươi nhất định phải chết!”
“Nhất định!”
Một bên khác.
Phủ Hoang Châu Vương muốn vượt qua núi Thiên Môn bằng tốc độ nhanh nhất có thể.
Đoàn xe dài thắp đuốc đánh thức lũ động vật ở hai bên đường dậy.
Lúc này, Tân Hồng Y đã bị ngựa xe xóc nảy đến mức không thể ngủ nổi. Nàng ta nhìn con rồng lửa bên ngoài, giễu cợt nói: “Tiểu Tàng Cửu, sư phụ ngươi chuẩn bị xông vào Thiên Môn lúc nửa đêm đấy à?”
“Đúng vậy!”
Tàng Cửu cũng không muốn giấu giếm!
“Ha ha ha...”
Tân Hồng Y giễu cợt nói: “Sư phụ ngươi, tên phế vật Vương gia kia đúng là ngây thơ”
“Trại phỉ Thiên Môn này chính là trại phỉ lớn nhất Đại Hạ, bên trong đó có vô số giặc cướp hung hãn, liều mạng, triều đình từng nhiều lần vây quét nhưng cuối cùng đều trằng tay ra về.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!