Trác Hạo Hi nằm ở trêи lưng Mộc Cẩn Hiền, không nhịn được có chút đỏ mặt, có câu nói là: Nam nữ thụ thụ bất thân, cậu và Mộc Cẩn Hiền hai người đều là nam, hai người đàn ông giúp đỡ lẫn nhau vốn là không có gì.
Nhưng mà, nhưng mà thời đại này hủ nữ bá đạo hoành hành, cho dù là nam với nam cũng không cách nào may mắn thoát khỏi, vì vậy, Mộc Cẩn Hiền cõng cậu, sắc thái liền có điểm đẹp đẽ như vậy.
"Học trưởng, hay là anh thả tôi xuống đi, anh biết thời đại này cho dù là đàn ông cũng cần phải tránh hiềm nghi, lỡ như đến lúc tôi muốn ra ngoài tìm bạn trai, lại hiểu lầm quan hệ của tôi và anh sẽ không tốt" Trác Hạo Hi đề nghị.
Một người đàn ông như cậu lại như con gái bị cõng trêи lưng, rất dễ bị người khác chỉ chỉ chỏ chỏ, trước kia cậu theo đuổi Mộc Cẩn Hiền bị người khác xoi mói đã quen, nhưng mà bây giờ lại không quen. Sống lại một lần, da mặt bỗng trở nên mỏng. Trác Hạo Hi bưng lấy gương mặt, có chút ngượng ngùng nghĩ.
Mộc Cẩn Hiền cười khẽ, thầm nghĩ trong lòng: Trác Hạo Hi lá gan đủ lớn, nằm ở trêи lưng của hắn nói với hắn muốn tìm bạn trai, cũng không sợ bây giờ hắn thả cậu té xuống đất.
Mộc Cẩn Hiền sắc mặt âm u mà nói: "Hạo Hi, hôm qua lúc tôi cõng cậu đến túc xá, tại sao cậu không lo lắng muốn tránh hiềm nghi?"
Trác Hạo Hi thả lỏng nằm ở trêи lưng Mộc Cẩn Hiền, âm thầm nghĩ, Mộc Cẩn Hiền người này nhìn, cao cao gầy teo, thế mà trêи lưng vẫn có chút thịt nha, Trác Hạo Hi không tim không phổi nói: "Tôi hôm qua không phải không nghĩ tới sao? Đột nhiên hôm nay tôi mới nghĩ tới nha."
Mộc Cẩn Hiền lạnh lùng cười, Trác Hạo Hi rùng mình, Mộc Cẩn Hiền một mặt âm trầm cõng Trác Hạo Hi đến phòng học.
Trác Hạo Hi nhìn cửa phòng học, đột nhiên cảm thấy phía sau cánh cửa này chính là đầm rồng hang hổ, Trác Hạo Hi vỗ vỗ bả vai Mộc Cẩn Hiền, có chút cầu xin tha thứ mà nói: "Học trưởng, anh buông tôi ra, để tôi tự đi xuống đi."
"Tự cậu đi?" Mộc Cẩn Hiền từ bên môi chậm rãi nhả ra ba chữ, sau đó cười lạnh, "Cậu bị thương, để cậu một mình đi vào, tôi làm sao an tâm."
Trác Hạo Hi còn muốn nói lại, Mộc Cẩn Hiền đã đẩy cửa ra, tiết khóa này là tiết giảng bài, hơn một trăm học sinh đến một nửa, đến học sinh mặc kệ nam hay nữ ánh mắt đều lấp lánh có thần nhìn Mộc Cẩn Hiền cùng Trác Hạo Hi, đột nhiên Trác Hạo Hi có loại xúc động muốn tìm một cái lỗ để chui vào.
Mộc Cẩn Hiền thả Trác Hạo Hi xuống liền mở cửa đi, để lại Trác Hạo Hi đối mặt với ánh mắt đám người như đang nhìn động vật quý hiếm, Trác Hạo Hi một chân nhảy tìm chỗ ngồi ngồi xuống.
Trác Hạo Hi ngồi xuống, chỉ thấy một nữ sinh vỗ bàn đứng dậy, Trác Hạo Hi theo tiếng động nhìn lại, chỉ thấy một cô gái ăn mặc xinh đẹp đẹp đẽ, có chút đầy căm phẫn đứng lên.
Dư Tương Cầm nổi giận đùng đùng nói: "Trác đồng học, cậu thế mà câu dẫn Mộc hội trưởng, cậu cũng không nhìn lại thân phận của mình một chút, một đứa con trai như cậu muốn biến hội trưởng thành đồng tính luyến ái như cậu sao?"
Trác Hạo Hi có chút vô tội nháy nháy mắt, ở kiếp trước là cậu câu dẫn Mộc Cẩn Hiền không tệ, nhưng cho dù cậu câu dẫn Mộc Cẩn Hiền đến thế nào hắn đều thờ ơ! Ở kiếp này hình như là Mộc Cẩn Hiền đang câu dẫn cậu nha! Nha đầu chết tiệt kia sao có thể khiến cậu oan ức như vậy.
Dư Tương Cầm ngoại hình xinh đẹp, gia cảnh cũng không tệ, là đại tiểu thư được cưng chiều từ bé, cũng có đoạn thời gian theo đuổi Mộc Cẩn Hiền, Mộc Cẩn Hiền đều là thờ ơ với nàng, vừa rồi nhìn thấy Mộc Cẩn Hiền cõng Trác Hạo Hi trêи lưng đi vào, lập tức liền bạo phát.
Trác Hạo Hi xoay đầu, phát hiện cả một phòng đều là chờ xem chuyện Bát Quái.
Lời của Dư Tương Cầm vừa nói ra, khiến lệ ảnh thản nhiên đứng lên, "Vị bạn học này, cô cho rằng cô là ai! Cô có tư cách gì chỉ trích Trác bộ trưởng, chính cô không có bản lĩnh câu dẫn Mộc Cẩn Hiền, là do cô vô dụng, lại trút giận lên người khác làm cái gì?"
Trác Hạo Hi xoay đầu qua, chỉ thấy Trịnh Hiểu Hiểu vẻ mặt mây trôi nước chảy đứng lên, phun ra từ ngữ thô lỗ, nhưng mà thô tục đang từ trong miệng mỹ nữ nói không nên lời, cũng có một phen thú vị.
Hai mỹ nữ đứng cùng nhau, vẻ ngoài không phân cao thấp, một đám con trai vì vậy càng ra nhìn.
Dư Tương Cầm "Trịnh Hiểu Hiểu, cô ân cần như thế làm cái gì? Cô thấy rõ ràng, tên Trác Hạo Hi này chính là gay, cô có nhiệt tâm cũng vô dụng."
Trịnh Hiểu Hiểu hừ lạnh, "Không cần đến cô nhiều chuyện, tôi và Trác bộ trưởng chẳng qua là bạn bè, ngược lại là cô, người cô thích mới chính là gay, cô thủ đoạn nhiều như vậy cũng chỉ uổng phí tâm tư."
Trác Hạo Hi xoay đầu, này vừa đến vừa đi, cậu với Mộc Cẩn Hiền tại sao đều thành gay nha.
Trác Hạo Hi xoay chuyển đầu, hình như không có chuyện của cậu, cậu nghĩ nên ngăn Trịnh Hiểu Hiểu cùng Cư Tương Cầm dừng lại, nhưng bỗng nghĩ tới lời chị gái khuyên: Lúc hai đứa con gái đang cãi nhau, tuyệt đối không nên xen vào, nếu không sẽ trở thành bia đỡ đạn. Thế là Trác Hạo Hi sáng suốt giữ vững trầm mặc.
Chuông vào học không nhanh không chậm vang lên, Trác Hạo Hi phát hiện mình chưa bao giờ chờ đợi khóa tiếng chuông vang lên như thế, hai đại mỹ nữ vẫn chưa thỏa mãn chấm dứt chiến tranh.