“Tử Quân, tại sao anh lại xui Viên Á Hân khởi kiện Vương thị?”
Bên ngoài hành lang bệnh viện, Đình Hạ gắt gao nhìn người đàn ông đang đứng đối diện với mình. Mạc Tử Quân tiến lên trước một bước, kéo cô ôm vào lòng.
“Ai nói anh bảo cô ta kiện Vương thị?”
“Thì vừa mới nãy, là anh… ưm…”
Đình Hạ chưa kịp nói hết câu đã bị Mạc Tử Quân dùng một nụ hôn nóng bỏng bịt kín miệng. Hắn cư nhiên chiếm lấy đôi môi mềm, cho đến khi cô mất dần dưỡng khí, đánh mạnh vào bả vai thì hắn mới chịu buông ra.
“Hạ, anh đã tìm người đứng sau giở trò lên bộ trang phục của Viên Á Hân rồi.”
Câu nói của Mạc Tử Quân khiến Đình Hạ trở nên ngơ ngác. Cô không còn trách hắn vì đã cưỡng hôn mình nữa, mà kéo hắn ngồi xuống ghế, rồi hỏi:
“Là ai thế?”
“Lâm Uyển.” Hắn từ tốn trả lời.
Sáng nay Mạc Tử Quân sai Cao Vũ đi điều tra lịch trình của người nhân viên kia, phát hiện hai ngày trước cô ta đã trở về nhà thăm con gái sống ở nhà ông bà nội. Cho nên người đi bàn giao bộ thiết kế trang sức đến Vương thị là một người khác. Hắn dùng sức ép, bắt cô ta khai ra tất cả, đến cuối cùng đành phải thừa nhận bản thân đã bị Lâm Uyển mua chuộc.