“Mẹ kiếp, tên ma chủ này cũng chẳng ra gì cả”.
“Tỷ tỷ, việc này liên quan gì đến ma chủ ạ?”, mí mắt ma chủ khẽ giật, tại sao tội gì cũng là của hắn ta?
“Nhà dột từ nóc dột xuống, hắn ta có thể nuôi nhiều tên khốn biến thái ghê tởm như vậy, sao bản thân hắn ta có thể tốt hơn được? Hoặc có thể tên ma chủ đó chính là thụ, thích người khác XXOO hắn ta, cho nên hắn ta cũng muốn tất cả mọi người trong thiên hạ đều bị XXOO như hắn ta”.
“...”
Khoé miệng ma chủ khẽ giật, một đàn quạ đen bay qua trên đầu hắn ta.
Nếu lời này do người khác nói thì người đó đã sớm đi gặp Diêm Vương.
Hắn ta tốt bụng sửa lại: “Tỷ tỷ, ma chủ là một người rất đáng yêu, rất tốt bụng, rất trong sáng, rất hiền lành và rất dịu dàng”.
“Xí, ta tin hắn ta mới lạ. Tiểu đệ đệ, đệ còn nhỏ, có một số người biết người biết mặt không biết lòng, sau này tỷ tỷ sẽ dạy cho đệ từ từ, ngoan”, Cố Thanh Hy định sờ đầu hắn ta, lúc này mới phát hiện hắn ta còn cao hơn nàng một cái đầu.
Khi nàng đang định nhón chân lên, ma chủ đã khuỵu gối xuống đợi nàng sờ.
Nàng bật cười, đưa tay sờ đầu hắn ta: “Đệ đệ hiểu chuyện, nếu là người khác cũng sẽ thích đệ”.
“Chỉ có tỷ tỷ mới có tư cách sờ đầu ta, người khác... hừ...”
“Được rồi, ta biết đệ có nguyên tắc. Đệ đệ ngoan, nói cho tỷ tỷ biết hữu hộ pháp đang ở đâu đi?”
“Đi thẳng rẽ phải, sau đó rẽ trái ba lần sẽ đến tẩm cung của hữu hộ pháp”.
“Đệ ngoan ngoãn đợi ta ở đây, ta đi đưa Diệp Phong ra, chúng ta sẽ cùng nhau ra ngoài”.
“Tỷ tỷ rất quen thuộc với Diệp Phong sao?”, lời hắn ta nói nặng nề hơn bình thường vài phần, đôi mắt hai màu yêu dã kia lộ ra vẻ kì lạ khó phát hiện.
“Cũng tạm, hắn cũng là bạn của ta. Đệ ngoan ngoãn ở đây đợi ta, đừng chạy lung tung, ta sẽ quay lại nhanh thôi”.
“Vâng ạ”.
Ma chủ ngoan ngoãn vuốt mái tóc đen mượt như thác nước, khoé miệng khẽ nhếch.