“Lão đại, đại nhân vật kia vẫn chưa đến, chúng ta xử lí hai tên khốn này rồi đi, sẽ nhanh thôi ạ”, Triệu Chấn nhắc lại.
Âm Đại Quỷ rất muốn tát cho gã một bạt tai.
Nam nhân kia là ma chủ lòng dạ ác độc đấy.
Thế mà gã lại dám gọi hắn ta là tên khốn.
Nếu chọc giận hắn ta, ba người họ hợp lực cũng chưa đủ để cho người ta giết.
Ông ta lén lút ngẩng đầu lên thì thấy ma chủ đang dựa sát vào lòng Cố Thanh Hy, bàn tay mềm mại không xương ôm eo nàng như muốn dán vào người tiểu nha đầu kia, không có vẻ gì là tức giận.
Âm Đại Quỷ khẽ thở phào, nhanh chóng lôi hai người đi.
Triệu Chấn còn muốn nói gì đó, Từ tam nương chặn họng gã.
“Nghe lời lão đại đi, rút lui trước, sau này chúng ta còn rất nhiều cơ hội đối phó với hai người này”.
Bảy huynh đệ bọn họ sống chung với nhau đã lâu, rất ít khi nhìn thấy đại ca biến sắc. Dù ả có ngu ngốc thế nào cũng biết chuyện này không đơn giản như ả tưởng tượng.
“Á...”
Triệu Chấn đột nhiên che đôi mắt chảy máu đầm đìa, đau tới mức quỳ xuống.
“Mắt của ta... Mắt của ta đau quá”.
Từ tam nương biến sắc.
Tại sao tròng mắt của Triệu Chấn lại tự động lăn xuống?
Ai có thủ đoạn nhanh như vậy?
“Ai? Ai làm đấy? Là ngươi phải không?”, Từ tam nương giận dữ chỉ vào Cố Thanh Hy.
Cố Thanh Hy kêu oan: “Ta cũng muốn ra tay lắm chứ, nhưng ta không có bản lĩnh này. Có thể là do gã ta bị trời phạt, ngay cả ông trời còn không chịu được. Ta khuyên một câu, sau này bớt nhìn chằm chằm vào nữ nhân xinh đẹp lại, lần này chỉ bị mù, có lẽ một ngày nào đó gã ta sẽ không giữ được của quý của mình đâu”.
“Còn bà nữa, lớn tuổi rồi, đừng có nhìn chằm chằm vào mỹ nam người ta nữa, điều gì cần cai thì nên cai, nếu không một ngày nào đó ông trời lại mở mắt cướp luôn dung mạo của bà đấy, bà nói xem có đúng không?”
Cố Thanh Hy càng nói, vẻ mặt Từ tam nương càng khó coi hơn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!