Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cuồng Nhiệt Theo Đuổi - Đường Tiểu Nhu

Từ tầng ba mươi xuống tầng B2 cũng chỉ trong vài hơi thở, không hiểu sao Nam Cung Cảnh lại lo lắng đến nỗi toàn thân căng cứng, sau lưng toát mồ hôi.

Đường Tiểu Nhu quan sát thấy hắn có biểu hiện lạ nên đưa tay ra, nhẹ nhàng chọc vào bắp tay hắn một cái:

“Này, cậu không khỏe à?”

Nam Cung Cảnh hơi gật mình:

“Không có gì đâu.”

Biết hắn ngại ngùng khi bị bắt gặp, Tử Thiêm chủ động đi trước và làm như không quen biết hắn. Trong khi em trai mới mười chín tuổi đã ở bên ngoài lăn lộn đi tìm tình yêu thì cuộc sống của anh quanh quẩn chỉ có bận rộn và bận rộn.

Từ thái độ kỳ lạ của Nam Cung Cảnh, Đường Tiểu Nhu đoán rằng hắn quả thật có mối quan hệ gì đó với người đàn ông ban nãy, nhưng thấy họ không muốn nhắc đến nên cô cũng không hỏi làm gì, đây là phép lịch sự.

Đường Tiểu Nhu rất cảm ơn Nam Cung Cảnh vì đã ra mặt giúp mình, vì vậy mới đồng ý về cùng hắn. Lúc đến đây Nam Cung Cảnh không nghĩ sẽ chở ai khác, trên xe treo mỗi một cái mũ, hắn lấy đưa cho cô rồi nói:

“Chị đội đi.”

“Cậu không sợ bị cảnh sát giao thông tóm à?”

“Không sao đâu, cùng lắm thì nộp phạt. Lần sau em sẽ chuẩn bị thêm.”

Trước kia có bạn gái cũng từng đèo họ bằng mô tô, nhưng gần đây hắn luôn đi đi về về một mình nên không mang mũ bảo hiểm theo, giờ có thể mượn ai chứ?

Đường Tiểu Nhu chần chờ một lát rồi lắc đầu:

“Không có mũ nguy hiểm lắm.”

Vừa rồi cả hai người họ đều không nghĩ đến chuyện quan trọng như vậy, Nam Cung Cảnh chủ động lấy mũ đội lên cho cô, cong môi nở nụ cười:

“Chị đang lo lắng cho em sao? Em sẽ chạy chậm, có chị ngồi phía sau em đương nhiên phải cẩn thận chứ.”

Ở nơi này dùng dằng mãi cũng chẳng phải cách hay, Đường Tiểu Nhu chỉ đành để mặc cho tên nhóc trước mắt muốn làm gì thì làm.

Nam Cung Cảnh quả thật cẩn thận, lúc rời khỏi Loyal vào đường lớn, tốc độ trung bình của xe cũng chỉ 40km/h, thong thả lướt trên xa lộ. Một phần vì sợ Đường Tiểu Nhu lạnh, một phần vì hắn đã nói sẽ đi chậm, cho nên có lẽ phải mất một lúc lâu mới có thể về đến nhà.

Cảm nhận được từng cơn gió thổi lướt qua da thịt, Đường Tiểu Nhu tỉnh rượu hơn phân nửa. Tay cô đặt bên hông của Nam Cung Cảnh, bình tĩnh quan sát cảnh phố phường về đêm lấp lánh ánh đèn. Cũng lâu rồi chưa ngồi phía sau mô tô của ai đó, vì tính chất công việc và tay lái vững vàng, cô luôn là người cầm lái.

Nam Cung Cảnh nhỏ hơn cô hai tuổi nhưng từ bên ngoài nhìn vào thì có vẻ không chênh lệch gì lắm, cô nghĩ nếu hắn không nhuộm tóc đỏ chắc ngoại hình sẽ khác đi nhiều?

Đường Tiểu Nhu sống cùng gia đình ở một căn nhà trong nội thành, không to không nhỏ, có thể được tính là khá giả. Xe dừng lại trước cổng, cô mới hoàn hồn và buông tay ra khỏi hông của người phía trước, chậm rãi xuống xe.

Khi Đường Tiểu Nhu cởi mũ bảo hiểm ra, mái tóc xoăn nhẹ rơi xuống trên bờ vai trắng mịn của cô làm ánh mắt Nam Cung Cảnh như muốn bốc lửa. Hắn thật sự rất thích kiểu người thế này, xinh đẹp, mạnh mẽ, có sức hút.

“Cảm ơn cậu vì hôm nay.”

Đường Tiểu Nhu nhìn ra được từ trong mắt Nam Cung Cảnh sự yêu thích, cô chỉ có thể cười bất lực. Thiếu niên này không biết cách che đậy cảm xúc, vừa liếc qua đã thấy ngay hắn mê muội cô thế nào.

Nhận lại mũ bảo hiểm từ tay Đường Tiểu Nhu, Nam Cung Cảnh hít một hơi thật sâu, trước khi cô cất bước đã kịp nói ra suy nghĩ trong lòng:

“Cuối tuần chị có thời gian không?”

Đường Tiểu Nhu gần như có thể đoán được câu tiếp theo của hắn là gì, trăm phần trăm muốn mời cô đi xem phim. Cô vỗ nhẹ lên vai hắn, đáp:

“Cuối tuần tôi có hẹn với bạn rồi.”

“À…” Nam Cung Cảnh hơi thất vọng nhưng vẫn chưa bỏ cuộc. “Vậy tuần sau thì sao?”

“Chưa biết. Lịch trình của tôi luôn rất kín, nếu có thời gian tôi sẽ báo với cậu.”

Đường Tiểu Nhu không ghét Nam Cung Cảnh, cũng không có tình cảm đặc biệt, cho nên để tránh cho hắn hiểu lầm, cô thẳng thừng nói ra lời từ chối.

Chuyện hôm nay hắn vì cô mà đánh nhau với đám người Châu Kha đúng là để lại ấn tượng khác biệt hoàn toàn với lần đầu gặp mặt, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc cô sẽ rung động.

Nhắc đến Châu Kha, Đường Tiểu Nhu hơi nhíu mày. Cô cởi cái áo vest đang quấn quanh hông xuống, đưa cho Nam Cung Cảnh rồi nói:

“Cậu về cẩn thận.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!