Lam Ái Vy vẫn đến tập đoàn Vương Nhất làm việc như chưa từng có chuyện gì xảy ra, cô biết Hạo Thuần Vương sẽ không gây khó dễ cho mình. Vì hắn vẫn còn yêu cô rất nhiều, hay vẫn cảm thấy day dứt về những thứ đã nợ cô trong quá khứ. Lam Ái Vy khẽ gõ cửa bước vào văn phòng riêng của chủ tịch tập đoàn để nộp tài liệu cần thiết cho buổi họp báo sắp tới...
"Lần sau em không cần gõ cửa, cứ trực tiếp bước vào là được..."
Lam Ái Vy không quan tâm đến lời đề nghị thiện chí của Hạo Thuần Vương, cô nhanh chóng đặt hồ sơ, biểu cảm thập phần lạnh nhạt nhìn vào khuôn mặt tiêu sái của hắn khẽ lên tiếng...
"Chuyện lần trước chưa nói rõ ràng, tối nay lúc sáu giờ tại nhà hàng Kalen...hi vọng anh không đến trễ..."
Hạo Thuần Vương như vớ lấy được tia hi vọng mỏng manh để hàn gắn lại mối quan hệ của hai người, hắn đứng dậy định tiến về phía Lam Ái Vy ôm cô nhưng lại bị cô khước từ ngay lập tức...
"Đây là phòng làm việc thưa chủ tịch..."
Hạo Thuần Vương biết hắn đã quá lỗ mãng, đành luyến tiếc nhìn Lam Ái Vy rời khỏi. Nếu cô muốn trách móc hắn về những chuyện đã xảy ra trong quá khứ thì hắn cũng sẵn sàng nghe hết, miễn sao cô có thể trở về bên cạnh hắn như lúc trước là được...
Đúng sáu giờ tối, Lam Ái Vy đến nhà hàng Karen sớm hơn dự kiến, cô dặn dò riêng phục vụ đôi chút đã thấy Nam Đình Ân xuất hiện. Cô ta khoác lên mình trang phục vô cùng lộng lẫy xinh đẹp, phần chân váy được xẻ tà cao để lộ đôi chân dài trắng mịn. Trên cơ thể còn toát ra hương nước hoa thơm ngát quyến rũ nam nhân...
"Xin chào Nam tiểu thư..."
Nam Đình Ân mỉm cười lịch thiệp nhìn Lam Ái Vy, bọn họ nói vài lời xã giao với nhau trong lúc đợi nhân vật chính xuất hiện. Lam Ái Vy mỉm cười khi thấy Hạo Thuần Vương cùng một vài vệ sĩ đang bước tới. Hắn đưa ánh mắt khó hiểu hướng về phía Nam Đình Ân, cùng mùi hương nồng nặc phát ra từ cơ thể của cô ta...
"Tại sao cô ta lại ở đây, chẳng phải em muốn hẹn tôi sao."
Lam Ái Vy cố tình tỏ vẻ bất ngờ không hiểu ý tứ trong câu nói của Hạo Thuần Vương, cô nhẹ nhàng giải thích lại mọi chuyện đồng thời trả lời thắc mắc của hắn...
"Tôi hẹn ngài đến nhà hàng để giải quyết chuyện hiểu lầm lúc trước của ba người chúng ta...đương nhiên không thể thiếu cô Nam Đình Ân được rồi..."
Hạo Thuần Vương vốn tưởng rằng Lam Ái Vy muốn hẹn hắn đến nói chuyện riêng của bọn họ, nhưng không ngờ lại là chuyện công việc. Hắn thật sự không muốn ở đây thêm một giây phút nào nữa, nhưng nhìn biểu cảm có chút mong chờ của Lam Ái Vy, đành theo cô ngồi vào bàn tiệc đã được sắp xếp sẵn...
Lam Ái Vy nhường chiếc ghế bên cạnh Hạo Thuần Vương cho Nam Đình Ân, càng khiến biểu cảm của hắn trở nên cau có, nhưng không cách nào từ chối. Hắn thật sự muốn xem thử cô định giở trò gì...
"Phục vụ..."
Lam Ái Vy ra hiệu cho phục vụ dọn bữa tối cùng rượu vang đỏ lên bàn tiệc, cô khẽ mỉm cười cầm ly rượu trên tay hướng về phía bọn họ...
"Dù sao chuyện cũ cũng đã qua rồi, chúng ta không nên nhắc lại nữa sẽ mất vui...phải không cô Nam..."
Hạo Thuần Vương không để tâm Nam Đình Ân đang nâng ly rượu cùng Ái Vy, hắn cố tình chạm ly rượu của mình vào ly của cô...
"Theo ý em..."
Lam Ái Vy mỉm cười nhìn bọn họ trực tiếp uống hết, cô vui vẻ gắp vài món ngon vào bát thưởng thức, lạnh nhạt quan sát thái độ của bọn họ. Cô cố tình ngồi thêm mười phút nữa liền xin phép vào nhà vệ sinh, tiện thể ra về trước. Nhưng hiểu tại sao cơ thể bắt đầu trở nên nóng bừng khó chịu, khuôn mặt đỏ ửng như đang bị say...rõ ràng cô chỉ vừa uống một chút rượu vang mà thôi...
Lam Ái Vy nặng nề bước ra ngoài liền va phải một người đàn ông khác khiến cô trực tiếp ngất đi, cả cơ thể ửng hồng dựa vào lòng nam nhân.
Hạo Thuần Vương mỉm cười bế Lam Ái Vy ra ngoài xe, hắn nhanh chóng đưa cô về khách sạn đã được sắp xếp sẵn, nhẹ nhàng đặt cô nằm xuống giường êm ái. Hắn khẽ cúi xuống thì thầm vào tai cô...
"Phụ nữ thông minh sẽ không bao giờ đùa giỡn với người đàn ông từng trải...em nên nhớ rõ điều đó..."
Vốn dĩ Hạo Thuần Vương đã biết trước toàn bộ kế hoạch của Lam Ái Vy và Nam Đình Ân. Hắn cố tình dặn dò phuuc vụ tráo hai ly rượu lại với nhau xem như lời cảnh cáo về sự bất cẩn của cô. Hắn có thể dung tích cho Lam Ái Vy tùy ý phá hoại sự nghiệp của mình, nhưng việc cô cố tình đẩy hắn lên giường của người phụ nữ khác thì không thể tha thứ...
"Để tôi đưa lấy thuốc giải cho em..."
Lam Ái Vy bắt đầu cựa quẩy trên giường, cơ thể cô đang rất nóng bức khó chịu như bị hàng ngàn con kiến bò xung quanh. Nhưng khi cảm nhận được bàn tay của ai đó chạm vào cơ thể liền cảm thấy mát lạnh dễ chịu, cô liền giữ chặt tay hắn lại, miệng nhỏ lên tiếng cầu xin...
"Đừng đi mà...tôi không chịu nổi..."
Hạo Thuần Vương đặt Lam Ái Vy ngồi lên đùi mình, hắn khẽ ngước mặt lên nhìn khuôn mặt đỏ ửng nửa tỉnh nửa mê của cô...
"Là do em quyến rũ tôi trước, khi tỉnh táo lại đừng có mà trách móc tôi đấy..."