Lời của Diệp Huyền vừa rơi xuống!
Cánh cửa thép nặng nề của biệt thự phát ra tiếng động lớn chói tai, bị ai đó từ bên ngoài đá mở tung!
Trong đất cát mù mịt, Diệp Huyền xuất hiện! Phía sau hắn còn có đàn em Dương Duy! “Anh Diệp Huyền, anh quá trâu bò...”
Dương Duy nhìn thấy Diệp Huyền dùng sức mạnh cực lớn đá văng cánh cửa, anh ta không khỏi sùng bái sát đất!
Vừa nãy, Diệp Huyền đã càn quét tất cả ở bên ngoài sơn trang!
Thần cản giết thần, phật cản giết phật, cái gọi là cao thủ nhà họ Khổng, nhà họ Phùng, không khác gì gà đất chó sành!
Không ai trong số họ có thể ngăn cản dù chỉ là một chiêu thức tuỳ ý của Diệp Huyền!
Dễ như trở bàn tay! Mà lúc này, khi người trong biệt thự nhìn thấy thần thông Diệp Huyền xuất
hiện, không khỏi bị dọa đến giật mình: “Diệp Huyền, cậu... Cậu vào đây bằng cách nào?”
Diệp Huyền khinh thường chế nhạo: “Rất đơn giản, trực tiếp vào thôi Hiển nhiên đây là lời trào phúng, lập tức khiến hai cao thủ nghiến răng! Họ không ngờ Diệp Huyền lại to gan đến mức tự mình tìm đến tận cửa! Quả thực chính là không coi ai ra gì, phách lối cuồng vọng!
Lý Cửu Gia nheo mắt nhìn ra phía sau Diệp Huyền, thấy các cao thủ hộ vệ của nhà họ Phùng và nhà họ Khổng đã nằm trên mặt đất như xác chết!
“Không một tiếng động lặng lẽ hạ gục tất cả cao thủ hộ vệ?” “Xem ra Diệp Huyền này không đơn giản!”
Lý Cửu Gia không dám khinh thường, lập tức nắm chặt bảo kiếm, thần kinh căng lên như dây cung!
Trái lại, Diệp Huyền thản nhiên lấy một điếu thuốc ra rồi châm lửa! Hắn hít vào một hơi rồi nhả khói ra, chậm rãi đi về phía bên này! Táo bạo và không sợ hãi!
Triệu Tam Đao nheo mắt lại, giọng điệu đầy sát ý: “Thằng nhóc ranh, thật ngông cuồng!”
“Chà, đối mặt với thứ rác rưởi này, tôi luôn rất ngông cuồng!”
Diệp Huyền gương mắt lên liếc nhìn những người trong biệt thự, cười rất hài lòng: “Các người đều ở đây là tốt rồi, đúng lúc để tôi diệt tận gốc.”
Cuối cùng, Diệp Huyền nghiền ngẫm nhìn về phía Khổng Vân, phát hiện giữa hai chân gã quấn đầy băng vải sau, không khỏi cười: “Anh thật sự cắt cái đó đi à? Bây giờ đi tiểu phải ngồi xổm sao?”
Vốn dĩ Khổng Vân đã hận Diệp Huyền đến chết, bây giờ lại bị hắn đích thân chế giễu, gã không kìm được tính khí nóng nảy nữa, trực tiếp vỗ bàn đứng dậy: “Diệp Huyền, mày muốn chết! Mày thật sự cho rằng chúng tao không thể giết anh sao?”
“Hôm nay! Nhà họ Khổng và nhà họ Phùng liên thủ, hơn nữa còn có hai vị cao nhân trên giang hồ trợ giúp, mày có mọc cánh cũng không thể trốn thoát!”
“Khi anh ngã xuống, tôi sẽ để lại cho anh một hơi thở, trả lại cho anh gấp ngàn lần nỗi đau mà tôi đã phải chịu đựng!”
“Tôi còn muốn cho mày xem thuộc hạ của tao chơi hai người phụ nữ yêu quý của mày đến chết trước mặt mày!”
Nghe những lời cuối cùng của Khổng Vân, nụ cười trên khóe miệng Diệp. Huyền từ từ thu lại!
Đùng! Diệp Huyền nhúc nhích, tại chỗ hắn đang đứng phát ra một tiếng nổ lớn!
Khi thân hình của Diệp Huyền xuất hiện trở lại, hắn đã dùng một tay túm lấy cổ Khổng Vân, túm lấy gã lên không trung!
“AI”
Nhìn tốc độ như sấm sét của Diệp Huyền, cho dù người có thực lực như Triệu Tam Đao và Lý Cửu Gia cũng không khỏi trừng lớn hai mắt: “Tốc độ thật khủng khiếp!”
“Diệp Huyền, mau buông ra!”
Mặc dù Khổng Hổ sợ đến mức tim đập thình thịch nhưng vẫn theo bản năng mắng Diệp Huyền!
Diệp Huyền không nhìn thẳng gã nhưng lại gắt gao nhìn chằm chằm vào mắt Khổng Vân: “Anh nói muốn chơi người phụ nữ của tôi đến chết?”
Đùng!
Lúc này, cơ thể Diệp Huyền bộc phát ra sát ý ngút trời, khiến cho linh hồn người ta run rẩy!
Từ trước đến nay, Khổng Vân chưa bao giờ cảm nhận được sát khí đáng sợ như vậy!
Gã sợ đến choáng váng, trong lúc run rẩy, vết thương nứt ra, máu chảy ra giữa
Thế nhưng, trước khi gã nói xong, tay Diệp Huyền đã tăng thêm sức lực! Răng rắc!
Cổ Khổng Vân trực tiếp bị bóp nát, cơ thể bị tách rời, sau đó bị Diệp Huyền ném xuống đất!
“Con trai!"