“Diệp Huyền, cậu đang mắng ai đấy?”
Bị Diệp Huyền trào phúng, Khổng Hổ lập tức nổi giận, đôi mắt đỏ ngầu trừng tot
Những người vây xem cũng sợ hãi đến mức vô thức lùi lại vài bước!
Thực lực của nhà họ Khổng chỉ xếp sau nhà họ Thạch - gia tộc giàu có lớn nhất, không chỉ sở hữu nền công nghiệp tài chính khổng lồ mà còn có rất nhiều cao thủ!
Khổng Hổ tuy chỉ là người năm quyền thứ hai nhưng lại nắm giữ tất cả những chuyện lớn nhỏ của nhà họ Khổng ở Dương Thành, trong khi anh gã - Khổng Long, lại có quyền lực đáng sợ ở tỉnh hơn!
Điều này khiến mọi người càng thêm kiêng ky anh em nhà họ Khổng, có thể nói Khổng Hổ sẽ dùng bất cứ thủ đoạn nào vì lợi ích của mình, ai ở Dương Thành dám đắc tội gã? Hiện tại Diệp Huyền vừa đi lên tiếng đã mắng Khổng Hổ là chó già, quá to gan, không phải sao?
“Thằng nhóc này không muốn sống nữa sao?”
Những người có mặt nhất thời bối rối, cho rằng Diệp Huyền không biết trời cao đất dày!
“Ha ha.”
Đối mặt với sự phẫn nộ của Khổng Hổ, Diệp Huyền vẫn thản nhiên cười: “Hôm trước Khổng Thiên ngang ngực, hống hách, đánh bạn của tôi, trêu chọc tôi, cho. nên lập tức bị tôi phết”
“Đúng là thượng bất chính hạ tắc loạn mà! Khổng Hổ, ông thân là cha ruột của Khổng Thiên, mà lại dạy ra một tên khốn kiếp như vậy, nói ông là chó già thì có sai không?”
Mọi người lại giật mình, tự hỏi không biết có phải Diệp Huyền không có não. hay không?!
Nhưng họ cũng phải thừa nhận rằng hắn thực sự rất can đảm!
Bị Diệp Huyền chửi thêm, ánh mắt Khổng Hổ càng hung tợn hơn: “Cậu lớn lối như vậy là vì cho rằng một cái Tập đoàn Lâm thị và nhà họ Lâm không đáng chú ý kia có thể bảo vệ được mình sao?”
“Tôi sẽ để cậu nhảy nhót thêm vài ngày nữa. Chỉ cần Phiền Chiến Vương rời khỏi Dương Thành, một khi thời gian kiểm soát chặt chẽ kết thúc, cậu sẽ phải chết! Và Tập đoàn Lâm Thị cũng sẽ tiêu tùng!”
Nghe Khổng Hổ uy hiếp, bác sĩ Trương không thể ngồi yên: “Nhị gia nhà họ Khổng, lời này của ông không đúng, rõ ràng là Khổng Thiên đắc tội Diệp Huyền trước!”
“Nếu là con trai của ông có lỗi trước, vậy gã bị Diệp Huyền đánh cũng là gieo gió gặt bão mà thôi! Vậy mà ông lại đến đối phó với Diệp Huyền và Tập đoàn Lâm Thị?"
Lưu Công Thiên và Giang Kim Bưu ở bên cạnh cũng lập tức phụ hoạ nói: “Bác
sĩ Trương nói rất có đạo lý! Nhà họ Khổng tuy giàu có và quyền lực nhưng cũng không thể bắt nạt người khác như vậy được?”
Nhìn thấy họ đứng ra bảo vệ Diệp Huyền, Khổng Hổ lập tức hiểu ra: “Tôi cứ thắc mắc tại sao Diệp Huyền lại lớn lối như thế, thì ra các người đang âm thầm giúp đỡ hắn?”
Lưu Công Thiên lạnh lùng cười một tiếng nói: “Diệp Huyền bản lĩnh thông thiên, cần gì chúng tôi hỗ trợ! Chúng tôi chỉ không thể chịu nổi những gì nhà họ Khổng đang làm thôi!”
Ồ!
Những người có mặt càng kinh ngạc hơn!
Họ không ngờ rằng nhà họ Lưu, bác sĩ Trương và Giang Kim Bưu sẽ cùng nhau hợp lực bảo vệ Diệp Huyền!
Cứ như thế, mọi người đều thắc mắc Diệp Huyền rốt cuộc là nhân vật nào mà lại có thể khiến nhiều ông chủ lớn đứng ra lên tiếng thay mình, ngay cả khi hắn đắc tội nhà họ Khổng? Khổng Hổ tức giận, cắn răng nói:
“Trương Nhất Phẩm, Lưu Công Thiên và Giang Kim Bưu, ba người thực sự nghĩ rằng mình có thể hợp lực cứu được Diệp Huyền sao?”