“Hưởng thụ cuộc sống thê thiếp thành đàn hạnh phúc?”
Nghe Lâm lão gia nói xong, Diệp Huyền không khỏi hít sâu một hơi: “Ông nội, lời này của ông cũng quá khoa trương rồi! Cháu căn bản không dám tưởng tượng đến!”
Lâm lão gia lại cười lớn nói: “Người đàn ông có bản lĩnh như thế nào mới được vô số phụ nữ yêu thích và ái mộ? Thê thiếp thành đàn cũng là hợp tình hợp lý, chỉ cần cậu đối xử với họ đều tốt là được!”
“Cuộc sống vội vàng trôi qua, phải nghĩ cách để cuộc sống của mình trôi qua vui vẻ và hạnh phúc, lo lắng nhiều làm gì? Diệp Huyền, về điểm này cậu nhất định phải nghĩ thoáng lên!”
Nghe vậy, Lý Gia Tuệ ở bên cạnh cũng thầm cảm thấy buồn cười, có thể thấy được bà cũng vô cùng tán đồng quan điểm của Lâm lão gia, cực lực cổ vũ Diệp Huyền cưới hết chín người!
Diệp Huyền không khỏi nhíu mày, chuyện này không giống với những gì hắn nghĩ ban đầu!
Tuy nhiên, những gì Lâm lão gia nói đánh thức suy nghĩ trong Diệp Huyền.
“Mình là người liều lĩnh và đa tình, lo lắng nhiều làm gì rồi tự rước lấy phiền não!”
“Con người chỉ sống một lần trên đời, có những chuyện làm được thì cứ làm, miễn là hạnh phúc.”
“Nếu hai bên đều tâm đầu ý hợp thì cứ ở bên nhau, không thích thì không có duyên phận.”
“Nếu cả hai bên quyết định ở bên nhau thì cứ thản nhiên ở chung và nếu bên kia không hài lòng thì không cần gượng ép!”
Cứ như vậy, Diệp Huyền đột nhiên tỉnh ngộ!
Điều khó khăn nhất trên thế giới này là tình yêu, đối với Diệp Huyền mà nói, dường như lúc này cuối cùng hắn cũng có nhận thức mới, phản ứng của hắn tự nhiên hơn rất nhiều!
Đó chính là lưỡng tình tương duyệt thì có thể bình thản tiếp nhận!
Tuy nhiên, khuôn mặt Lâm Thanh Nham ửng đỏ, đôi mắt rưng rưng phiếm hồng. Hai bàn tay mảnh khảnh của cô nắm chặt, vẻ mặt uất ức nói: “Con, con không đồng ý! Diệp Huyền chỉ có thể thuộc về một mình con, con không chia sẻ người đàn ông của mình cho bất kỳ ai hết!”
Lâm Thanh Nham có tính cách kiêu ngạo và ham muốn chiếm hữu rất mãnh liệt, cô nghĩ như vậy là chuyện bình thường, cô khó có thể chấp nhận chia sẻ tình yêu của Diệp Huyền với những người phụ nữ khác. Cô nhìn Diệp Huyền, trong mắt có chút bất mãn: “Diệp Huyền, anh nghĩ sao?”