Diệp Huyền không cho chị Hoa chút mặt mũi nào, bầu không khí trong phòng căng thẳng đến cực điểm!
“Thằng nhãi này, có phải hắn ta say đến mức không tỉnh táo rồi không, sao lại nói chuyện với chị Hoa như vậy?
“Vừa nấy chỉ cần hắn quỳ xuống là được rồi, nhưng bây giờ chị Hoa đang tức giận, hắn gặp rắc rối rồi...”
“Chị Hoa, hắn thế mà không coi chị ra gì!”
Lục Chí Phàm ở bên cạnh châm ngòi thêm dầu vào. lửa, tựa hồ sợ Diệp Huyền có thể may mắn chạy thoát, trong lòng hắn đặc biệt hả hê, cười trên nỗi đau của người khác.
Chị Hoa có lẽ không ngờ Diệp Huyền lại dám đối đầu với mình, khuôn mặt quyến rũ cảm động lòng người cúi xuống: “Cậu nghĩ kỹ rồi chứ?”
Diệp Huyền vẫn bình tĩnh mỉm cười: “Đương nhiên là nghĩ kỹ rồi, thừa dịp lúc tôi chưa thực sự tức giận, cô nên lập đưa cha con nhà họ Lục đuổi ra ngoài, nếu không đừng trách tôi không khách khí.”
Lục Chí Phàm càng cười lớn hơn: “Tên đúng là tên nhà quê, chị Hoa địa vị cao quý vậy mà còn muốn chỉ tay sai khiến? Mày là củ hành gì?”
Lục Kiên cũng cười khinh bỉ: “Tên phế vật này tính là gì chứ, cho dù cảnh sát trưởng có đến thì cũng phải khách khí với chị Hoa, hắn thật là ngu ngốc!”
Cứ như vậy, xung quanh tràn ngập sự lên án, trách mắng Diệp Huyền đến thương tích đây mình, đồng thời cũng khiến Lâm Thanh Nham càng thêm sợ hãi!
Cô nghĩ mãi vẫn không rõ!
Tại sao Diệp Huyền có thể giữ bình tĩnh và cư xử bá đạo như vậy cho dù trong bất cứ tình huống nào!
“Hừm, cậu thật sự rất quyết đoán!”
Chị Hoa tức đến bật cười, trên mặt lộ ra sát khí: “Tôi muốn xem thử xem cậu có khả năng gì!”
Cha con của Lục Chí Phàm, cũng như ông già họ Du cũng chế nhạo.
Diệp Huyền tựa hồ chăm chú suy nghĩ một lúc rồi mỉm cười nói: “Nếu cô tiếp tục lựa chọn thiên vị bọn họ, tôi không ngại cho cô một cái tát vào mặt, biến cô thành cái đầu heo đâu!”
Lời này vừa nói ra, chị Hoa càng cảm thấy mất mặt! Mâu thuẫn đã lên đến đỉnh điểm không thể dung hòa!
Nữ chiến thần Tiêu Băng Tuyết ngồi khu vực khách VIP, chứng kiến toàn bộ quá trình, không khỏi nở nụ cười bất lực: “Cái tên Diệp Huyền này thật sự rất to gan. Đúng là không thể thu liễm một chút sao?”
Ở bên cạnh, nam phó quan Vương Phi lạnh lùng nói: “Diệp Huyền kia quá kiêu ngạo, cứ để hắn tiếp tục gây chuyện, để hắn nhớ lâu hơn cũng tốt?”
Tiêu Băng Tuyết lắc đầu: “Chị Hoa có sự ủng hộ của những người có thế lực, nếu chuyện này lớn hơn thì cuối cùng giải quyết cũng không dễ dàng. Tốt hơn hết vẫn nên hòa giải một chút!”
Lúc này Tiêu Băng Tuyết đã lên tiếng, Vương Phi và nữ phó quan cũng không dám bày tỏ ý kiến gì thêm, vì vậy vội vàng nhấc điện thoại gọi điện thoại cho chị Hoa.
Ở dưới lầu, bởi vì sự kiêu ngạo của Diệp Huyền, bầu không khí trở nên rất căng thẳng, lúc này, điện thoại di động của chị Hoa reo lên.
“Tiêu chiến thần”
Chị Hoa sững sờ một lát, nhanh chóng nhấn nút trả lời. “Chị Hoa, hôm nay hãy nể mặt tôi, bỏ qua chuyện này nhé. Coi như tôi nợ chị một ân tình, được không?”
Tiêu Băng Tuyết dường như đang hỏi ý kiến của chị Hoa, nhưng cô thực sự rất áp bức.
“Được, được.” Chị Hoa khéo léo, lập tức mỉm cười: “Vậy tôi sẽ theo ý của ngài mà làm, ngài tiếp tục dùng bữa đi, tôi sẽ không quấy rầy nữa!”
“Cảm ơn chị Hoa.”
Sau khi Tiêu Băng Tuyết cảm ơn, cô lập tức cúp điện thoại.
“Có chuyện gì vậy, chị Hoa?”
Lục Chí Phàm vội vàng hỏi, chị Hoa không trả lời, chỉ cầm điện thoại, dùng ánh mắt liếc nhìn Diệp Huyền, ánh mắt có chút nghỉ hoặc. Tên nhãi này thế mà không ngờ lại có lai lịch lớn như vậy!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!