Cùng lúc đó.
Diệp Lâm đi theo hướng dẫn của chim La Sát, chạy đến bên ngoài phủ quốc sư.
“Sao tốc độ của đối phương lại nhanh như vậy?”
Diệp Lâm cảm thấy cực kì ngạc nhiên.
“Bởi vì không phải là người” Chim La Sát nói: “Lại còn biết bay, tốc độ nhanh là phải rồi
Nghe vậy, Diệp Lâm cảm thấy ngạc nhiên hơn nữa.
Không ngờ ngay tại Yến Kinh, phủ quốc sư lại chứa chấp yêu vật nửa người nửa thú như vậy!
Nếu không phải dạo này liên tục xảy ra các vụ án xác khô thì có ai sẽ biết đâu?
Hơn nữa, đám quái vật kia còn dám biến thành dáng vẻ của các vị bộ trưởng, người bình thường không thể nào phân biệt được, xem ra là có mưu đồ cực kì lớn.
Diệp Lâm không định xen vào chuyện người khác, nhưng nếu gặp được thì tất nhiên là phải điều tra cho rõ ràng.
Anh muốn nhìn xem quốc sư đương triều là yêu nghiệt phương nào!
“Cẩn thận, có kẻ chặn đường!"
Chim La Sát vừa nói xong thì con đường phía trước có hai người đàn ông vóc dáng vạm vỡ bước ra chặn đường.
Hai người cao gần hai mét, lưng hùm vai gấu, cực kì hung dữ.
Nhìn từ xa lại , hai người giống như là hai ngọn hải đăng lấp kín hai bên đường.
“Nếu không muốn chết thì mau cút đi!”
Diệp Lâm lạnh lùng cảnh cáo, tiếp tục bước lên trước với tốc độ như cũ.
“Rống!!!"
Lúc anh đi tới găn hai người, hai người nổi giận rống lên rồi hiện ra nguyên hình.
Đó là hai con quái vật đầu hổ mình người.
Một con đầu hổ đen, cả người đen như than. Một con đầu hổ trắng, cả người như phủ một lớp sương.
“Nhãi ranh, mày không nên xen vào chuyện của người khác!”
Dứt lời, hai con quái vật vung nắm tay cực to lên đấm vẽ phía Diệp Lâm.
Tiếng quyền gào thét cuốn theo một trận gió to đập vào mặt Diệp Lâm.
Vèo!!!
Diệp Lâm vung Quy Nhất kiếm lên, chỉ một kiếm là đã đồng thời chặt đứt hai tay của hai con quái vật.