Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

"Để tôi xem... ở đâu có thi thể..."

Đối với nó mà nói, xác chết vẫn là mỹ vị.

Diệp Lâm nói với nó: "Sắp có 10.000 thi thể, thưởng cho mày đấy!"

Chim Rakshasa nghe vậy, vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, sắp có một bữa ăn thịnh soạn.

Còn ở phía đối diện, 10.000 tông sư nghe vậy, đều bị dọa đến da đầu tê dại, hoảng sợ bất an.

Thầm nghĩ: Làm sao một cái miệng 37 độ lại có thể nói ra những lời giá lạnh như vậy?

Vậy là đến một cái thi thể toàn vẹn cũng không định để lại cho họ hay sao!

"Đồ khốn!"

"Dám phá độc trùng của tao! Tao giết mày!"

Phùng Vô Tật nhìn thấy cảnh này, trong lòng tức giận đến xấu hổ.

Ông ta biết nếu không tiêu diệt được chim Rakshasa thì đại quân độc trùng của ông ta khó có thế tập hợp lại.

Lập tức, Phùng Vô Tật đánh một quyền vào không trung. 

Trực tiếp xuyên qua cơ thể đen tối của con chim Rakshasa đang che khuất bầu trời

“Ha ha ha ha..."

Chim Rakshasa cười lớn và tản ra như những đám mây đen.

Chẳng bao lâu nó đã được tập hợp lại và hình thành ở một nơi khác.

“Phùng Vô Tật, còn có năng lực gì thì cứ việc sử. dụng đi!"

Lúc này, giọng nói của Diệp Lâm lạnh lùng truyền đến.

Vẻ mặt Phùng Vô Tật trở nên nghiêm túc và nhìn chằm chằm vào Diệp Lâm.

Đột nhiên nghĩ, nếu tên nhóc này không bị loại bỏ, e là tất cả bọn họ sẽ không có chỗ chôn thân.

"Được!"

“Vậy tao đầu độc mày chết trước!”

Vừa nói, Phùng Vô Tật vừa chỉ tay về phía Diệp Lâm.

Một luồng độc tố ngưng tụ trong không khí, trong nháy mắt đã hòa vào hơi thở của Diệp Lâm. 

Một luồng khí độc không ngừng lớn lên xung quanh Diệp Lâm, bị hít vào cơ thể anh.

Tất cả diễn ra một cách lặng lẽ, thần không biết quý không hay.

"Không ổn rồi!"

Lúc này, Hàn Sơn Hà là người đầu tiên phản ứng, vội lớn tiếng nhắc nhở: "Nín thở! Hắn đang âm thầm hạ độc cậu!"

"Ha ha ha ha..." Phùng Vô Ky bất giác cười lớn, "Độc đã vào trong cơ thể, cậu sắp bị bệnh nan y, hoàn toàn xong rồi!"

Đối mặt với loại độc dược vô phương cứu chữa do chính Phùng Vô Tật tạo ra, nếu người khác hít vào có thể bị bệnh nặng hoặc tử vong tại chỗ.

Mà Diệp Lâm thì đã hít thở rất lâu, trong cơ thể đã hoàn toàn bị khí độc chiếm giữ.

Thần tiên khó cứu.

Thấy thế, Diệp Lâm cũng cười lớn.

“Thì ra khả năng của ông chỉ đến vậy thôi sao!?2”

Vừa nói, Diệp Lâm vừa cố ý hít một hơi thật sâu, những độc tố kỳ lạ đó xâm nhập vào cơ thể đó căn bản không có tác dụng gì. 

"Làm... làm sao có thế!?"

Phùng Vô Tật thấy thế, sắc mặt đột nhiên thay đổi.

Không ngờ chất độc không có thuốc giải do chính tay ông ta phóng ra lại không có tác dụng với Diệp Lâm?

“Quên nói cho ông biết... Cơ thể của tôi từ lâu đã miễn nhiễm với mọi tà ác và chất độc!"

“Còn có khả năng gì, sử dụng hết đi!"

Phùng Vô Tật nghe được lời này, cả người choáng váng, tất lâu không thể bình tĩnh lại được.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!