“Pháo Gia!”
“NÓ chính là quái vật!”
“Nó vọt vào kìa!!!”
Tên chạy chân báo tin nhìn thấy cự mãng lần nữa thì sợ tới mức tè ra quần.
Gã không kịp né tránh, bị thân hình của cự mãng nghiền áp, chết trong đống đố nát.
Hiện trường bị đại xà phá hư xong hết rồi, đám người Diệp Lâm mới đi đến.
“Ai là Trịnh Tam Pháo?” Diệp Lâm nhìn xung quanh, lạnh lùng hỏi.
“Tôi đã bảo anh là quỳ đón tôi mà? Nếu không thì tòi sẽ san bằng nơi này!”
Diệp Lâm nói được thì làm được, thật sự san bằng mọi thứ ở nơi đây.
Giờ phút này, hiện trường trở nên yên tĩnh.
Bị đại xà ầm ĩ một trận, không khí vốn dĩ náo nhiệt lập tức biến mất, chỗ nào cũng trở nên đìu hiu.
Sức mạnh nghiền áp của đại xà là một loại lực lượng cực kì khủng bố.
Chỉ có kẻ thân thủ không tệ mới có cơ hội sống sót, đa số người đều chết trong đống hoang
tàn ngay khoảnh khắc kia.
Đám trộm cướp may mắn sổng sót đều thu lại lòng khinh thường với Long Môn, thay vào đó là vừa bất ngờ vừa sợ hãi.
Đương nhiên, bọn họ chủ yếu là sợ hãi con quái vật cự mãng trước mắt kia.
“Con cự mãng kia cũng là của Long Môn hả? Khủng bố quá đi!”
“Không hố là người có thế đánh chết Tọa Sơn Điêu! Quả nhiên là không thể khinh thường!”
“Xem ra hôm nay thế nào cũng sẽ có một trận ác chiến!”
Mọi người đã chuẩn bị sẵn tâm lý chiến đấu. Nhưng khi đối mặt với con cự mãng kia, ai cũng có vẻ có lòng không có sức.
Không thế không nói, áp lực đến từ cự mãng thật sự là rất mạnh.
“Trịnh Tam Pháo!”
“Long Vương đại nhân nhà chúng tôi tới rồi!”
Hoàng Tiềm bước lên quát lớn tiếng với Trịnh Tam Pháo.
Lúc này, Trịnh Tam Pháo cũng đang nhìn chằm chằm đám người Diệp Lâm. Tuy đây mới là lần đầu gặp mặt, nhưng anh ta cũng đã cảm nhận được một luồng áp lực vô hình, giống như mình
đã là kẻ thua cuộc trong tay đối phương vậy.
Chưa chiến đã sợ?
Trịnh Tam Pháo lắc mạnh đầu, thu hồi suy nghĩ hoang đường kia.
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Các bạn vào mê truyện hot .vn hoặc truyen.azz .vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mêtruyệnhót nhé các bạn.
Thay vì nói là đám người Long Môn, chi bằng nói là con cự mãng kia gây ra sự uy hiếp nhiều hơn.
Trịnh Tam Pháo quan sát con cự mãng, rồi không nhịn được giật mình, thật sự là nó cứ như thành tinh vậy, cho dù là trong phim cũng chưa thấy một con quái vật lớn như thế.
Anh ta có nằm mơ cũng không ngờ rằng Long Môn có thế lôi ra một con quái vật khủng bổ như thế.
“Nó là trụ cột của Long Môn các người hả?” Trịnh Tam Pháo chỉ vào con cự mãng kia: “Đúng là lợi hại!”
“Nó hả… Nó chỉ là thú cưng của tôi thôi!” Diệp Lâm bình tĩnh nói: “Nó chưa đạt đến mức làm trụ cột Long Môn!”
Trịnh Tam Pháo bĩu môi, thầm nghĩ cậu cứ nói khoác đi, cả một đường đi đám các người đi đều dựa vào con cự mãng kia mở đường, nơi đi qua đều là một đám ô hợp mới vừa thu phục, có ai dám ngăn cản nó?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!