“Tôi biết chứ, Bộ Tài chính các cậu không có bản lĩnh đấy!” Hàn Sơn Hà cười ha ha: “Tôi chỉ muốn đi gặp chủ nhân thật sự của đan dược thôi!”
Cùng lúc đó, trong bệnh viện trung ương, tin tức viên đan dược mà Bộ Tài chính đưa đến đã chữa khỏi bệnh lạ của vợ Hàn Sơn Hà nhanh chóng truyền đi.
Đám bác sĩ vừa cảm thấy chấn động vừa cảm thấy xấu hổ.
Một đám bác sĩ danh tiếng là bọn họ thế mà lại không chữa khỏi bệnh. Cuối cùng chỉ cần uống một viên đan dược không biết tên là có thể khỏi bệnh?
“Rốt cuộc là vị thần y nào luyện chế ra viên đan dược kia vậy? Chẳng lẽ thật sự có loại thần dược có thể chữa khỏi mọi bệnh tật?”
“Trong sách cổ cũng có ghi lại, nhưng tất cả đều là đơn thuốc cổ đã thất truyền, không ai có thể luyện chế thành công được!”
“Chẳng lẽ là chó ngáp phải rưồi sao? Có điều cũng cảm ơn trời đất, vì vậy mà vợ Hàn chiến thân được cứu, bệnh viện trung ương chúng ta cũng xem như được cứu, đỡ phải bị truy cứu trách nhiệm.”
Lúc đám bác sĩ đang bàn tán xôn xao, giám đốc Khang Thành Đan gọi một cấp dưới tin cậy đi sang một bên, nhỏ giọng nói: “Cậu mau đi sang Bộ Tài chính hỏi thăm xem viên đan dược kia là sao, do ai luyện chế, có đơn thuốc hay không..."
“Hỏi thăm rõ ràng mọi chuyện liên quan đến đan dược rồi về nói cho tôi biết. Mau đi đi!"
“Ngoài ra, mọi chuyện xảy ra ở đây vào ngày hôm nay, đều không được truyền ra ngoài!”
Khang Thành Đan biết rằng viên đan dược kia không hề bình thường.
Nếu chuyện hôm nay bị truyền ra thì người xin thuốc chắc chắn sẽ nhiều đến mức đạp vỡ ngạch cửa.
Ông ta cần phải nắm giữ đơn thuốc trước khi thần dược ra đời.
Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà.
Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Nếu đan dược thật sự có thể kéo dài tuổi thọ, cứu sống người chết, thì đan dược đủ sức ghi vào sách sử.
Vậy nên, Khang Thành Đan cần phải liên kết đan dược và bệnh viện trung ương lại với nhau bằng bất cứ giá nào.
Bên kia, Diệp Lâm đi xe riêng của Bộ Tài chính về tới tập đoàn Bạch Thị.
Bạch Vi Vi dẫn đầu đám người ngồi trong phòng tiệc, nôn nóng chờ đợi tin tức từ phía Bộ Tài chính.
Phòng tiệc vốn dĩ cực kì náo nhiệt, lúc này lại trở nên lặng ngắt như tờ.
“Diệp tiên sinh quay lại rồi!”
Lúc thấy Diệp Lâm bình yên trở về, mọi người đều cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Chưa có người nào kịp nói gì, thì gã nhân viên Bộ Tài chính kia đã cười làm lành nói: “Tất cả chỉ là hiểu lầm thôi.”
“Bộ Tài chính chúng tôi đã thu hồi mọi lệnh ban ra.”
“Từ hôm nay trở đi, tập đoàn Bạch Thị làm ăn bình thường, không hề có ảnh hưởng gì cả. Và số cổ phiếu mà các người thu mua trước đó vẫn còn giá trị”
“Lúc nấy bọn tôi có điều chưa ổn, mong các vị cùng bao dung.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!