Trong nhất thời, mấy chục thị vệ đội cận vệ Yến Kinh đều học theo Kim Lũ Y, dùng cách tự mình hại mình, làm ra đau đớn để chống chọi lại cơn mê man.
“Đúng là tốt hơn nhiều!” Ân Hồng Trang đứng lên, cảm thấy sức lực bị tan mất khôi phục lại khá nhiều. Rầm!
Kim Lũ Y lại đá văng cửa phòng bên cạnh, cứu hết đám thị vệ bị nhốt ở phòng bên cạnh.
Lúc này, đám người hơn một trăm người bọn họ đều trúng Thiên Tiên Túy, giống như tàn binh bại tướng, không còn bao nhiêu sức lực để chiến đấu.
Tuy rằng đã dùng phương thức tự mình hại mình để khôi phục một vài phần lực lượng, khiến đầu óc tỉnh táo trong chốc lát, nhưng mà Kim Lũ Y không biết loại tình huống này có thể kéo dài bao lâu.
Vậy nên, cứ tiếp tục điều tra, hiển nhiên là hạ hạ sách.
“Chúng ta cần giúp đỡ”
Kim Lũ Y lập tức nghĩ ra cách, cần phải phái một người đi ra ngoài gọi giúp đỡ.
“Hồng Trang!”
“Bọn tôi che chở cho cô lao ra ngoài!”
“Cô cố gắng chạy thoát, chạy đến chỗ có tín hiệu, gọi hết thị vệ phủ Đô Úy đến đây cho tôi!"
“Hôm nay tôi không san bằng Lê Viên, tôi thề không làm người!”
Kim Lũ Y cầm đao, hét lớn lên: “Tất cả nghe lệnh, theo tôi giết ra ngoài!”
“Giết!” Đội cận vệ Yến Kinh cùng hét lên, thổi bay bực bội và ngột ngạt trong lòng. Đám thị vệ kéo cơ thể nửa tàn, liều chết xông ra ngoài với Kim Lũ Y.
Lúc này, đám bảo vệ Lê Viên nghe tiếng ồn bên này thì nhanh chóng chạy qua.
Thấy đội cận vệ Yến Kinh chạy ra khỏi phòng, liều chết xông ra ngoài, thì đều thay đổi sắc mặt.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!