"Ca ca". Em gái Tiểu Đình của Đại Tráng với khuôn mặt nhỏ đầy nước mắt, cả cha và anh trai của cô bé đều nằm trên mặt đất, bất kể cô bé gọi thế nào cũng không tỉnh lại.
Trong nhóm người, một bé gái khoảng bảy tuổi nhìn bóng người trên không trung bằng ánh mắt đầy vẻ sợ hãi, trong tay cô bé có một cái chuông màu vàng.
"Đinh linh linh..."
Từng âm thanh trong trẻo truyền đến.
"Tiểu Hân tỷ tỷ, tỷ đang ở đâu?" Khuôn mặt nhỏ của Tiểu Vũ hiện vẻ hoảng sợ, cô bé nhớ trước đó Khúc Hân từng nói với cô bé, lúc gặp nguy hiểm liền lắc cái chuông trong tay.
Thế nhưng cái chuông vang lên rất lâu nhưng không thấy bóng dáng của Khúc Hân.
"Giao ra không?" Người đàn ông nói với khuôn mặt lạnh lùng.
Trong lòng Khúc Nham đầy vẻ phẫn nộ, nhưng lại không dám thể hiện ra, ông ta quỳ xuống đất, nói với vẻ cung kính: "Đại nhân, chúng ta thật sự chưa từng nhìn thấy Tụ Tinh Châu, ta lập tức triệu tập toàn bộ người của bộ lạc, sau đó tìm kiếm, chắc chắn có thể tìm thấy Tụ Tinh Châu mà đại nhân cần".
Người đàn ông lạnh lùng lắc đầu nói: "Nếu các ngươi không muốn giao ra, vậy bộ lạc các người cũng không cần phải tồn tại".
Ầm!
Một cỗ khí tức vô cùng cường đại bạo phát ra từ trên người đàn ông, sau đó một bàn tay khổng lồ xuất hiện, trực tiếp bao trùm không gian này lại, che phủ toàn bộ bộ lạc Khúc Nham, sau đó hạ xuống.
Trong nháy mắt, Khúc Nham, Vũ Linh, Tiểu Đình, còn có Tiểu Vũ đang lắc cái chuông màu vàng trong tay cùng với mấy chục nghìn người của bộ lạc Khúc Nham đều không có sức phản kháng, bị lòng bàn tay này đè xuống.
Toàn bộ bộ lạc Khúc Nham trở thành một đống hoang tàn.
Thiếu nữ đứng trên đống hoang tàn này, nhìn màn hình trên không trung, ánh mắt hơi ửng đỏ, nước mắt không ngừng rơi xuống trên khuôn mặt.
"Không!" Một giọng nói đầy ai oán vang lên, khuôn mặt của thiếu nữ đầy nước mắt.
" Hà hà! Không ngờ rằng nguyên do từ Tụ Tinh Châu, cây thần Tụ Tinh, chúng ta cũng coi như là kẻ thù cũ, ngươi không ngờ rằng, ta vẫn chưa chết đúng không?" Ở bên cạnh Khúc Hân, đột nhiên xuất hiện một cái cây màu đen, tản ra khí tức vô cùng tà ác.
"Ngươi nói cho ta, người đàn ông kia có thân phận gì?" Khúc Hân cứ để cho nước mắt rơi xuống, khuôn mặt lạnh lùng nhìn cái cây màu đen, lớn tiếng hỏi.
Cái cây màu đen truyền ra từng âm thanh vô cùng chói tai nói: "Ở thế giới Tụ Tinh của chúng ta, có một cái cây vô cùng cường đại, gọi là cây thần Tụ Tinh, Tụ Tinh Châu trong lời nói của người đàn ông kia chính là được kết ra từ trên cây thần Tụ Tinh.
Mà cây thần Tụ Tinh chính là cây thánh của Thánh cung Linh Tinh, Tụ Tinh Châu cũng được kết ra từ đó, họ chắc chắn sẽ không cho người khác biết được, người đàn ông kia chắc chắn là người của Thánh cung Linh Tinh đang đi tìm Tụ Tinh châu bị đánh rơi bên ngoài".
"Là viên này sao?" Trong tay Khúc Hân xuất hiện một hạt châu màu xanh.
Khuôn mặt cô ta vô cùng lãnh đạm, nhìn viên Tụ Tinh Châu trong tay, nước mắt không nhịn được mà rơi xuống.
"Răng rắc!" Viên Tụ Tinh Châu trong tay cô ta bị bóp nát, trượt xuống từ ngón giữa của cô ta. Khúc Hân lại không hề hối tiếc. Cho dù viên Tụ Tinh Châu này có thể làm tốc độ tu luyện của cô ta tăng lên một cách nhanh chóng.
"Là ta gây ra tai họa cho toàn bộ lạc Khúc Nham, ta là tội nhân của bộ lạc". Khúc Hân quỳ xuống, lầm bẩm trong miệng với tất cả người đã chết của bộ lạc Khúc Nham.
Cuối cùng, tai họa của bộ lạc Khúc Nham chính là vì cô ta.
"Thánh cung Linh Tinh... cây thần Tụ Tinh..." Một lúc sau, trong mắt Khúc Hân hiện vẻ thù hận.
Ở một khu vực vô cùng đen tối có một nơi bị che khuất, xuất hiện một hố đen vô cùng to lớn, mà trong hố đen này liên tục xuất hiện từng vòng xoáy màu đen, từng cỗ khí tức tà ác không ngừng tản ra từ trong đó.
Ở đằng xa, một thiếu nữ chầm chậm đi đến, nhìn về hố đen vô cùng tà ác này.
"Đi vào trong đó, linh hồn của ngươi sẽ trở bên vô cùng mạnh mẽ, cho dù đám cường giả cấp Viên Mãn của thánh cung Linh Tinh cũng không thể phát hiện điểm khác thường của ngươi. Thế nhưng, linh hồn của ngươi sẽ luôn chịu sự dày vò đau khổ mãnh liệt". Ở bên cạnh, cây màu đen xuất hiện nói.
Nó nhìn Khúc Hân, chờ sự lựa chọn của Khúc Hân.
Khúc Hân đứng bên mép hố đen, hơi nắm chặt tay, khuôn mặt lạnh lùng cùng với ánh mắt không mang theo chút tình cảm nào.
Một trận gió thổi đến, âm thanh của cái chuông màu vàng trên người cô ta vang lên.
"Đinh linh linh..."
Khúc Hâm hơi khép mắt lại, cơ thể nghiêng về phía trước. Bóng người liền sa vào trong đó, bị hố đen chiếm đoạt hoàn toàn.
...
"Ầm!" "Ầm!"
Trụ sở Thánh cung Linh Tinh, rễ cây khổng lồ của cây thần Tụ Tinh liền đáp xuống quảng trường, một số thiên tài tránh không kịp, thân thể bị nổ tung mà chết do chịu sự dao động của nó.
"Mau chạy đi!"
...
Mọi người hoảng sợ kêu lên, nhìn cây thần Tụ Tinh khổng lồ kia.
"Mọi người, cùng nhau ngăn cản cây thần đại nhân!" Kim lão trông coi bảo khố trao đổi xuất hiện, sau đó nghiêm nghị nói.
Khuôn mặt ông ta vô cùng nghiêm nghị, toàn bộ khí thế trên người tản ra, thậm chí còn khủng bố hơn Thanh Vụ.
Đó là cường giả nắm giữ bốn hệ pháp tắc hoàn chỉnh.
Hơn một nghìn cường giả cấp Viên Mãn, toàn bộ phát ra lực công kích mạnh nhất của họ, tất cả đánh về phía cây thần Tụ Tinh.
Sau đó xung quanh cây thần Tụ Tinh xuất hiện một tấm màng màu trắng khổng lồ. Trói chặt toàn bộ cây thần Tụ Tinh.
"Ca ca". Em gái Tiểu Đình của Đại Tráng với khuôn mặt nhỏ đầy nước mắt, cả cha và anh trai của cô bé đều nằm trên mặt đất, bất kể cô bé gọi thế nào cũng không tỉnh lại.
Trong nhóm người, một bé gái khoảng bảy tuổi nhìn bóng người trên không trung bằng ánh mắt đầy vẻ sợ hãi, trong tay cô bé có một cái chuông màu vàng.
"Đinh linh linh..."
Từng âm thanh trong trẻo truyền đến.
"Tiểu Hân tỷ tỷ, tỷ đang ở đâu?" Khuôn mặt nhỏ của Tiểu Vũ hiện vẻ hoảng sợ, cô bé nhớ trước đó Khúc Hân từng nói với cô bé, lúc gặp nguy hiểm liền lắc cái chuông trong tay.
Thế nhưng cái chuông vang lên rất lâu nhưng không thấy bóng dáng của Khúc Hân.
"Giao ra không?" Người đàn ông nói với khuôn mặt lạnh lùng.
Trong lòng Khúc Nham đầy vẻ phẫn nộ, nhưng lại không dám thể hiện ra, ông ta quỳ xuống đất, nói với vẻ cung kính: "Đại nhân, chúng ta thật sự chưa từng nhìn thấy Tụ Tinh Châu, ta lập tức triệu tập toàn bộ người của bộ lạc, sau đó tìm kiếm, chắc chắn có thể tìm thấy Tụ Tinh Châu mà đại nhân cần".
Người đàn ông lạnh lùng lắc đầu nói: "Nếu các ngươi không muốn giao ra, vậy bộ lạc các người cũng không cần phải tồn tại".
Ầm!
Một cỗ khí tức vô cùng cường đại bạo phát ra từ trên người đàn ông, sau đó một bàn tay khổng lồ xuất hiện, trực tiếp bao trùm không gian này lại, che phủ toàn bộ bộ lạc Khúc Nham, sau đó hạ xuống.
Trong nháy mắt, Khúc Nham, Vũ Linh, Tiểu Đình, còn có Tiểu Vũ đang lắc cái chuông màu vàng trong tay cùng với mấy chục nghìn người của bộ lạc Khúc Nham đều không có sức phản kháng, bị lòng bàn tay này đè xuống.
Toàn bộ bộ lạc Khúc Nham trở thành một đống hoang tàn.
Thiếu nữ đứng trên đống hoang tàn này, nhìn màn hình trên không trung, ánh mắt hơi ửng đỏ, nước mắt không ngừng rơi xuống trên khuôn mặt.
"Không!" Một giọng nói đầy ai oán vang lên, khuôn mặt của thiếu nữ đầy nước mắt.
" Hà hà! Không ngờ rằng nguyên do từ Tụ Tinh Châu, cây thần Tụ Tinh, chúng ta cũng coi như là kẻ thù cũ, ngươi không ngờ rằng, ta vẫn chưa chết đúng không?" Ở bên cạnh Khúc Hân, đột nhiên xuất hiện một cái cây màu đen, tản ra khí tức vô cùng tà ác.
"Ngươi nói cho ta, người đàn ông kia có thân phận gì?" Khúc Hân cứ để cho nước mắt rơi xuống, khuôn mặt lạnh lùng nhìn cái cây màu đen, lớn tiếng hỏi.
Cái cây màu đen truyền ra từng âm thanh vô cùng chói tai nói: "Ở thế giới Tụ Tinh của chúng ta, có một cái cây vô cùng cường đại, gọi là cây thần Tụ Tinh, Tụ Tinh Châu trong lời nói của người đàn ông kia chính là được kết ra từ trên cây thần Tụ Tinh.
Mà cây thần Tụ Tinh chính là cây thánh của Thánh cung Linh Tinh, Tụ Tinh Châu cũng được kết ra từ đó, họ chắc chắn sẽ không cho người khác biết được, người đàn ông kia chắc chắn là người của Thánh cung Linh Tinh đang đi tìm Tụ Tinh châu bị đánh rơi bên ngoài".
"Là viên này sao?" Trong tay Khúc Hân xuất hiện một hạt châu màu xanh.
Khuôn mặt cô ta vô cùng lãnh đạm, nhìn viên Tụ Tinh Châu trong tay, nước mắt không nhịn được mà rơi xuống.
"Răng rắc!" Viên Tụ Tinh Châu trong tay cô ta bị bóp nát, trượt xuống từ ngón giữa của cô ta. Khúc Hân lại không hề hối tiếc. Cho dù viên Tụ Tinh Châu này có thể làm tốc độ tu luyện của cô ta tăng lên một cách nhanh chóng.
"Là ta gây ra tai họa cho toàn bộ lạc Khúc Nham, ta là tội nhân của bộ lạc". Khúc Hân quỳ xuống, lầm bẩm trong miệng với tất cả người đã chết của bộ lạc Khúc Nham.
Cuối cùng, tai họa của bộ lạc Khúc Nham chính là vì cô ta.
"Thánh cung Linh Tinh... cây thần Tụ Tinh..." Một lúc sau, trong mắt Khúc Hân hiện vẻ thù hận.
Ở một khu vực vô cùng đen tối có một nơi bị che khuất, xuất hiện một hố đen vô cùng to lớn, mà trong hố đen này liên tục xuất hiện từng vòng xoáy màu đen, từng cỗ khí tức tà ác không ngừng tản ra từ trong đó.
Ở đằng xa, một thiếu nữ chầm chậm đi đến, nhìn về hố đen vô cùng tà ác này.
"Đi vào trong đó, linh hồn của ngươi sẽ trở bên vô cùng mạnh mẽ, cho dù đám cường giả cấp Viên Mãn của thánh cung Linh Tinh cũng không thể phát hiện điểm khác thường của ngươi. Thế nhưng, linh hồn của ngươi sẽ luôn chịu sự dày vò đau khổ mãnh liệt". Ở bên cạnh, cây màu đen xuất hiện nói.
Nó nhìn Khúc Hân, chờ sự lựa chọn của Khúc Hân.
Khúc Hân đứng bên mép hố đen, hơi nắm chặt tay, khuôn mặt lạnh lùng cùng với ánh mắt không mang theo chút tình cảm nào.
Một trận gió thổi đến, âm thanh của cái chuông màu vàng trên người cô ta vang lên.
"Đinh linh linh..."
Khúc Hâm hơi khép mắt lại, cơ thể nghiêng về phía trước. Bóng người liền sa vào trong đó, bị hố đen chiếm đoạt hoàn toàn.
...
"Ầm!" "Ầm!"
Trụ sở Thánh cung Linh Tinh, rễ cây khổng lồ của cây thần Tụ Tinh liền đáp xuống quảng trường, một số thiên tài tránh không kịp, thân thể bị nổ tung mà chết do chịu sự dao động của nó.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!