Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cường Gia Hàng Lâm Ở Đô Thị - Duơng Thiên (FULL)

"Uy áp chết tiệt này!" Khuôn mặt của Vũ Khôn và Tân Lâm rất khó coi, họ đến độ cao một nghìn chín trăm mét, rất khó tiếp tục lên trên, cách vị trí của hai trăm ba mươi mấy viên Tụ Tinh Châu chỉ có một trăm mét.

Ánh mắt Viêm Luân bình tĩnh, bóng người nhanh chóng lên trên, không có bất kì áp lực nào, trong nháy mắt đã đến khu vực hai nghìn mét.

Dương Thiên cũng không chọn ở lại khu vực một nghìn mét, ở đây cũng có khoảng hơn một nghìn thiên tài đang tranh giành hai mươi mấy viên Tụ Tinh Châu, cơ bản hắn không có cơ hội.

Bây giờ hắn có thể đã dung hợp trọn vẹn bốn viên Tụ Tinh Châu, hơn nữa linh hồn hồi phục bình thường, còn dung hợp nhiều hơn Vu Khôn và Tân Lâm, cho nên ít nhất hắn có thể đến khu vực hai nghìn mét.

Trong khu vực một nghìn chín trăm mét, khuôn mặt của Vu Khôn và Tân Lâm không cam chịu, họ cũng muốn có được càng nhiều Tụ Tinh Châu, nhưng lại không có cơ hội, ở vị trí của họ, lại càng có nhiều thiên tài ở vị trí bên dưới khó mà tiến lên.

Bỗng nhiên, một bóng người quen thuộc dừng lại bên cạnh Vu Khôn và Tân Lâm.

"Dương Thiên?" Khuôn mặt Vu Khôn và Tân Lâm lộ vẻ khó tin.

Mặc dù họ chưa đến khu vực hai nghìn mét, nhưng muốn đến vị trí một nghìn chín trăm mét đã rất khó rồi, rất nhiều người chưa đến được, nhưng Dương Thiên lại đến được đây.

Dương Thiên gia nhập Thánh cung Linh Tinh của thành Thủy Nguyên chỉ mới bốn năm, thực lực đã sánh ngang họ.

"Vu Khôn sư huynh, Tân Lâm sư huynh, ta lên trước đây". Dương Thiên nói xong, sau đó bóng người lại tiếp tục lên trên.

Một trăm mét còn lại không phải trở ngại lớn của Dương Thiên, Dương Thiên rất nhanh đạt đến độ cao hai nghìn mét, đứng cùng với nhóm Viêm Luân.

"Dương Thiên?" Vu Khôn và Tân Lâm liếc nhìn nhau, trong mắt đầy vẻ kinh ngạc, họ đều không cách nào bay đến độ cao hai nghìn mét, nhưng Dương Thiên lại đạt được, điều này chứng tỏ, thực lực và tiềm lực bây giờ của Dương Thiên đã không thua kém họ.

Hai người họ vào Thánh cung Linh Tinh của thành Thủy Nguyên đã mười năm thì mới đạt đến trình độ như bây giờ, thế nhưng Dương Thiên chỉ bốn năm đã mạnh hơn họ.

Bình thường Dương Thiên rất kiệm lời, ngoài tu luyện ra thì rất ít khi giao tiếp với người khác, rất trầm tính nhưng bây giờ lại âm thầm vượt qua họ.

"A!" Vu Khôn và Tân Lâm hét to, toàn bộ khí thế trên người bạo phát ra, muốn đến độ cao hai nghìn mét, nhưng họ chỉ lên được ba mươi mét thì cảm nhận được một cỗ uy áp vô cùng mạnh mẽ, khuôn mặt họ hiện vẻ không cam tâm, bóng người trực tiếp rơi xuống, rớt lại khu vực một nghìn mét.

Bốn khu vực này rất thần kì, chỉ cần đạt đến rồi, liền không cảm nhận bất kì uy áp nào. Trên hoặc dưới nó đều có uy áp tồn tại.

Dương Thiên đến độ cao hai nghìn mét, hắn hoàn toàn dung hợp với bốn viên Tụ Tinh Châu, cho nên uy áp trên cao này rất nhỏ đối với hắn.

"Dương Thiên, ngươi lại có thể đến đây?" Khuôn mặt Viêm Luân lộ vẻ kinh ngạc.

Anh ta cho rằng, khắp thành Thủy Nguyên chỉ có anh ta có thể đến đây.

"Viêm Luân sư huynh". Dương Thiên mỉm cười nói. Ánh mắt nhìn về xung quanh.

Mặc dù có hơn hai nghìn thiên tài, nhưng hầu hết đều dừng lại dưới độ cao hai nghìn mét, người đến khu vực hai nghìn mét chưa đến hai trăm người.

Ánh mắt Dương Thiên nhìn những người này, lại không thấy bóng dáng của Khúc Hân. Trước đó Khúc Hân tiến vào không gian đầu tiên, cũng không thấy bóng người Khúc Hân trong khi vực một nghìn mét.

"Lẽ nào Khúc Hân đã đến khu vực ba nghìn mét?" Dương Thiên ngẩng đầu nhìn, lại rất khó nhìn rõ.

Chỗ thấp nhất có thể nhìn thấy toàn bộ cảnh vật, nhưng một khi tiến vào trong bốn khu vực lớn này, rất khó nhìn rõ cảnh vật trong khu vực khác.

Bây giờ hắn hoàn toàn nhìn không thấu thực lực của Khúc Hân, hơn nữa Khúc Hân chính là thiên tài số hai của trụ sở Thánh cung Linh Tinh, chắc chắn còn mạnh hơn Viêm Luân rất nhiều, muốn đến khu vực ba nghìn mét cũng là chuyện rất bình thường.

Hai trăm ba mươi viên Tụ Tinh Châu mà chưa đến hai trăm người, cạnh tranh ở đây thấp hơn cạnh tranh trong khu vực một nghìn mét.

Dương Thiên xem xét một lúc, nhìn thấy một viên Tụ Tinh Châu nhưng chưa có ai qua đó.

Ánh mắt Dương Thiên khẽ động, liền bay qua đó.

Đó là Tụ Tinh Châu thuộc tính Hỏa, Dương Thiên dùng tay chạm vào.

"Ầm!"

Một đạo ánh sáng màu đỏ khổng lồ bỗng nhiên bộc phát ra từ nó, sau đó đánh đến người Dương Thiên.

Dương Thiên chỉ cảm thấy một lực công kích vô cùng mạnh mẽ đánh vào người hắn. Đòn công kích này hoàn toàn đạt đến lực công kích của cường giả cấp Hắc Động.

Thế nhưng, Dương Thiên có khải giáp Bạch Ngọc thuộc thần binh cấp mười, đòn công kích này không gây tổn thương gì nhiều đến hắn.

Khải giáp Bạch Ngọc có thể ngăn chặn tấn công của cường giả cấp Hắc Động hậu kì, mà lực công kích này chỉ đạt đến cấp Hắc Động trung kì.

Hơn một trăm người khác đều liên tục thử nghiệm, họ đều có thủ đoạn phòng hộ của riêng mình, thậm chí còn có một số người giống như Viêm Luân, thực lực ngang hàng với cường giả cấp Hắc Động, có thể dùng thân thể chống đỡ tấn công của Tụ Tinh Châu.

Trước đó, Dương Thiên cho rằng thành Thủy Nguyên xuất hiện thiên tài như Viêm Luân, có thể dựa vào thực lực cấp Tinh Chủ ngang hàng với cấp Hắc Động, vậy thì một nghìn Thánh cung Linh Tinh khác chắc chắn cũng có thể có, cộng thêm trụ sở ở Thánh cung Linh Tinh, thiên tài như vậy ít nhất có đến mấy trăm người! Đủ để so sánh với công ty lỗ sâu ảo.

"Uy áp chết tiệt này!" Khuôn mặt của Vũ Khôn và Tân Lâm rất khó coi, họ đến độ cao một nghìn chín trăm mét, rất khó tiếp tục lên trên, cách vị trí của hai trăm ba mươi mấy viên Tụ Tinh Châu chỉ có một trăm mét.

Ánh mắt Viêm Luân bình tĩnh, bóng người nhanh chóng lên trên, không có bất kì áp lực nào, trong nháy mắt đã đến khu vực hai nghìn mét.

Dương Thiên cũng không chọn ở lại khu vực một nghìn mét, ở đây cũng có khoảng hơn một nghìn thiên tài đang tranh giành hai mươi mấy viên Tụ Tinh Châu, cơ bản hắn không có cơ hội.

Bây giờ hắn có thể đã dung hợp trọn vẹn bốn viên Tụ Tinh Châu, hơn nữa linh hồn hồi phục bình thường, còn dung hợp nhiều hơn Vu Khôn và Tân Lâm, cho nên ít nhất hắn có thể đến khu vực hai nghìn mét.

Trong khu vực một nghìn chín trăm mét, khuôn mặt của Vu Khôn và Tân Lâm không cam chịu, họ cũng muốn có được càng nhiều Tụ Tinh Châu, nhưng lại không có cơ hội, ở vị trí của họ, lại càng có nhiều thiên tài ở vị trí bên dưới khó mà tiến lên.

Bỗng nhiên, một bóng người quen thuộc dừng lại bên cạnh Vu Khôn và Tân Lâm.

"Dương Thiên?" Khuôn mặt Vu Khôn và Tân Lâm lộ vẻ khó tin.

Mặc dù họ chưa đến khu vực hai nghìn mét, nhưng muốn đến vị trí một nghìn chín trăm mét đã rất khó rồi, rất nhiều người chưa đến được, nhưng Dương Thiên lại đến được đây.

Dương Thiên gia nhập Thánh cung Linh Tinh của thành Thủy Nguyên chỉ mới bốn năm, thực lực đã sánh ngang họ.

"Vu Khôn sư huynh, Tân Lâm sư huynh, ta lên trước đây". Dương Thiên nói xong, sau đó bóng người lại tiếp tục lên trên.

Một trăm mét còn lại không phải trở ngại lớn của Dương Thiên, Dương Thiên rất nhanh đạt đến độ cao hai nghìn mét, đứng cùng với nhóm Viêm Luân.

"Dương Thiên?" Vu Khôn và Tân Lâm liếc nhìn nhau, trong mắt đầy vẻ kinh ngạc, họ đều không cách nào bay đến độ cao hai nghìn mét, nhưng Dương Thiên lại đạt được, điều này chứng tỏ, thực lực và tiềm lực bây giờ của Dương Thiên đã không thua kém họ.

Hai người họ vào Thánh cung Linh Tinh của thành Thủy Nguyên đã mười năm thì mới đạt đến trình độ như bây giờ, thế nhưng Dương Thiên chỉ bốn năm đã mạnh hơn họ.

Bình thường Dương Thiên rất kiệm lời, ngoài tu luyện ra thì rất ít khi giao tiếp với người khác, rất trầm tính nhưng bây giờ lại âm thầm vượt qua họ.

"A!" Vu Khôn và Tân Lâm hét to, toàn bộ khí thế trên người bạo phát ra, muốn đến độ cao hai nghìn mét, nhưng họ chỉ lên được ba mươi mét thì cảm nhận được một cỗ uy áp vô cùng mạnh mẽ, khuôn mặt họ hiện vẻ không cam tâm, bóng người trực tiếp rơi xuống, rớt lại khu vực một nghìn mét.

Bốn khu vực này rất thần kì, chỉ cần đạt đến rồi, liền không cảm nhận bất kì uy áp nào. Trên hoặc dưới nó đều có uy áp tồn tại.

Dương Thiên đến độ cao hai nghìn mét, hắn hoàn toàn dung hợp với bốn viên Tụ Tinh Châu, cho nên uy áp trên cao này rất nhỏ đối với hắn.

"Dương Thiên, ngươi lại có thể đến đây?" Khuôn mặt Viêm Luân lộ vẻ kinh ngạc.

Anh ta cho rằng, khắp thành Thủy Nguyên chỉ có anh ta có thể đến đây.

"Viêm Luân sư huynh". Dương Thiên mỉm cười nói. Ánh mắt nhìn về xung quanh.

Mặc dù có hơn hai nghìn thiên tài, nhưng hầu hết đều dừng lại dưới độ cao hai nghìn mét, người đến khu vực hai nghìn mét chưa đến hai trăm người.

Ánh mắt Dương Thiên nhìn những người này, lại không thấy bóng dáng của Khúc Hân. Trước đó Khúc Hân tiến vào không gian đầu tiên, cũng không thấy bóng người Khúc Hân trong khi vực một nghìn mét.

"Lẽ nào Khúc Hân đã đến khu vực ba nghìn mét?" Dương Thiên ngẩng đầu nhìn, lại rất khó nhìn rõ.

Chỗ thấp nhất có thể nhìn thấy toàn bộ cảnh vật, nhưng một khi tiến vào trong bốn khu vực lớn này, rất khó nhìn rõ cảnh vật trong khu vực khác.

Bây giờ hắn hoàn toàn nhìn không thấu thực lực của Khúc Hân, hơn nữa Khúc Hân chính là thiên tài số hai của trụ sở Thánh cung Linh Tinh, chắc chắn còn mạnh hơn Viêm Luân rất nhiều, muốn đến khu vực ba nghìn mét cũng là chuyện rất bình thường.

Hai trăm ba mươi viên Tụ Tinh Châu mà chưa đến hai trăm người, cạnh tranh ở đây thấp hơn cạnh tranh trong khu vực một nghìn mét.

Dương Thiên xem xét một lúc, nhìn thấy một viên Tụ Tinh Châu nhưng chưa có ai qua đó.

Ánh mắt Dương Thiên khẽ động, liền bay qua đó.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!