Hư Tuyệt nhìn thấy thông tin của Dương Thiên, mắt sáng lên.
“Dương Thiên này vậy mà chỉ đến từ đế quốc văn minh cấp thấp, một trái đất vô cùng nghèo khó lạc hậu, Dương Thiên cũng không có tài nguyên bồi dưỡng tốt, so với các thiên tài của các đế quốc thần quốc văn minh cao cấp kia, điều kiện tu luyện thật sự kém rất nhiều. Được, là một hạt giống tốt!”. Hư Tuyệt nở nụ cười.
Ốc Khảm Lý nghe những lời của Hư Tuyệt, hỏi: “Vậy ý của Hư Tuyệt đại nhân là?”
“Ha ha, Hư Tuyệt ta đã lâu rồi không có thu nhận đệ tử. Đợi đến khi Dương Thiên qua được cửa ải thứ ba, Hư Tuyệt ta sẽ nhận cậu ta làm đệ tử!”, khuôn mặt Hư Tuyệt tràn đầy nụ cười, lời này của ông ta không những nói với Ốc Khảm Lý mà còn nói với những cường giả cấp Viên Mãn khác.
Trong số những cường giả cấp Viên Mãn, Hư Tuyệt chính là sự tồn tại vô cùng lợi hại.
“Cậu trai trẻ này không tồi, luôn nhớ đến tình nghĩa quê hương, rất hợp ý của ta!”, nguyên nhân chính khiến Hư Tuyệt chủ động có suy nghĩ thu nhận đồ đệ là ông ta nhìn thấy Dương Thiên không ngừng phấn đấu vì hành tinh mẹ trái đất của mình.
Ông ta cho rằng, một cường giả có tâm hướng về quê nhà, mới là một cường giả chân chính.
Thực lực của Hư Tuyệt bây giờ vô cùng cường đại, thân là cấp cao của công ty lỗ sâu ảo, đệ tử đông đảo, nhưng cứ cách một đoạn thời gian sẽ quay về hành tinh mẹ thăm một chuyến.
Với thực lực của ông ta, cho dù có là thiên tài như Côn Lạc, cũng không chắc chắn được nhận. Trừ khi những đệ tử của ông ta có thể trưởng thành đến cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong, như vậy mới thực sự giúp được ông ta.
Tư tưởng này rất kỳ quái, đôi khi có chuyện gì hơi kích động, liền sẽ ra một quyết định rất nông nổi. Thần chủ Hư Tuyệt lúc này chính là như thế, bị việc của Dương Thiên kích động liền sản sinh ra chủ ý thu nhận Dương Thiện làm học trò.
Quyết định của Hư Tuyệt cũng đã truyền đến tai phần lớn cường giả cấp Viên Mãn và Lĩnh Chủ đỉnh phong.
“Cái gì, Hư Tuyệt muốn nhận Dương Thiên làm đệ tử?”
“Thiên phú của Dương Thiên rất tốt, mạnh hơn nhóm Tạp Kim La một chút, nhưng so với Côn Lạc vẫn chênh lệch quá lớn.’
“Không biết Hư Tuyệt nghĩ như thế nào?”
…
Những cường giả chân chính cấp Viên Mãn xôn xao thảo luận.
Trước đó tồn tại cấp Viên Mãn chuẩn bị thu nhận Dương Thiên làm đệ tử đều là tồn tại cấp Viên Mãn sơ kỳ, khi lời của Hư Tuyệt vừa truyền xuống, những suy nghĩ trong lòng này đành phải buông bỏ rồi.
Họ vẫn còn thời gian quan sát, không đến mức phải vì Dương Thiên mà xảy ra mâu thuẫn với thần chủ Hư Tuyệt.
Trong bí cảnh Hỗn Độn, một thanh niên có bí văn màu vàng trên má phải đứng thẳng, đó là thiên tài tuyệt thế Côn Lạc.
Có điều, anh ta đang cung kính đứng sang một bên, trước anh ta có một người đàn ông trung niên thân thể gầy gò, khuôn mặt lạnh lùng, trên thân có lông màu vàng óng, cả người toát ra khí chất vô cùng khủng bố, theo hô hấp của ông ta, không trung xuất hiện các vết nứt.
Đây chính là thần chủ Nhân Diệt, cường giả nghịch thiên nắm giữ hoàn chỉnh ba loại pháp tắc.
“Côn Lạc, bây giờ ta sẽ thể hiện thức thứ hai kiếm pháp, ngươi nhớ nhìn kỹ.” Trong tay thần chủ Nhân Diệt xuất hiện một thanh trường kiếm, sau đó một kiếm công kích ra.
“Rầm!”
Không gian bí cảnh lưu chuyển, cả không trung bí cảnh Hỗn Độn xuất hiện một vết nứt lớn. Trong vết nứt, khí lưu hỗn độn tràn ra rồi lại tan biến, xung quanh vết nứt không ngừng xuất hiện những vết nứt nhỏ rồi lại liên tục khép lại.
Côn Lạc cảm ngộ cẩn thận.
“Được rồi! Ngươi từ từ lĩnh ngộ, đợi đến khi ngươi nắm giữ hoàn toàn thức thứ hai thì có thể thông qua cửa ải pháp tắc thứ bảy!”, thần chủ Nhân Diệt nhìn xuống Côn Lạc, thân ảnh nhanh chóng biến mất.
Đợi sau khi thần chủ Nhân Diệt rời đi, trong mắt Côn Lạc hiện ra vẻ vui mừng: “Trời ạ, cái này hoàn toàn dung hợp với kiếm pháp của pháp tắc không gian, thật sự kinh khủng! Kiếm pháp như vậy mà sư phụ thuận tay có thể sáng tạo ra.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!