"Tiểu Thiên!", Dương Gia Quốc, Thẩm Tân Lan nghe được tiếng hô của mọi người, vội vàng chạy ra.
"Anh!" San San cũng liếc nhìn Dương Thiên ở trên không trung, mừng rỡ kêu lên.
Dương Thiên thấy được người nhà của mình, bay thẳng xuống dưới, nhìn mọi người vây quanh, cười nói: "Mọi người cứ tiếp tục làm chuyện của mình, không cần phải để ý đến tôi!"
Người vây xem cũng không tiện, sau đó dần tản đi.
"Cha mẹ.", Dương Thiên nhìn cha mẹ mình cười nói.
"San San, em cao hơn rất nhiều đấy!", Dương Thiên lại nhìn về phía em gái mình, cưng chiều xoa lên đầu San San.
"Tiểu Thiên, nửa năm nay còn làm gì vậy? Tại sao đến điệ thoại cũng không gọi về?" Thẩm Tân Lan có chút bất mãn nói. Cho dù Dương Thiên ra ngoài, ít nhất cũng phải gọi điện thoại về báo bình an.
"Cha mẹ, vấn đề này trong thời gian ngắn không nói hết được, trở về rồi con nói cho mọi người biết!"Dương Thiên suy nghĩ một chút nói. Hắn chuẩn bị kể lại chuyện của của mình cho cha mẹ hắn biết.
"Được! Được! Mau về thôi, mẹ qua chợ bán thức ăn mua chút đồ ăn Tiểu Thiên thích ăn!" Thẩm Tân Lan nhanh chóng chạy về hướng chợ bán đồ ăn.
Tràn đầy một bàn đồ ăn, Dương Thiên ăn rất nhiều, còn thỉnh thoảng gật đầu.
Hắn ở trong vũ trụ nửa năm, cơ hồ tất cả thời gian đều là dùng để tu luyện, đến ăn cơm cũng là trực tiếp thông qua dịch dinh dưỡng đến giải quyết.
"Tiểu Thiên! Ngươi nửa năm nay rốt cuộc là con đã đi đâu?" Chờ sau khi cơm nước xong xuôi, Dương Gia Quốc, Thẩm Tan Lan mới hỏi .
Dương Thiên nhìn sự quan tâm của người một nhà, nói: "Con nửa năm này đi vũ trụ một chuyến!"
"Vũ trụ?"Ánh mắt Dương Gia Quốc, Thẩm Tân Lan lộ ra vẻ chấn kinh.
Dương Thiên không có ý định giấu diếm người nhà mình, giải thích nói: "Ở bên trong hệ ngân hà, ngoại trừ trái đất có tồn tại sự sống ra, còn có hơn trăm nghìn hành tinh có sự sống khác, nửa năm nay con đi tới chính là hai hành tinh tên Linh Ngân Tinh và Lâm Hoa Tinh."
Dương Thiên đem mọi chuyện trong nửa năm qua nói hết cho người nhà nghe. Đương nhiên, hắn chỉ nói một chút kiến thức về hành tinh hệ ngân hà, che giấu rất nhiều chuyện. Sợ bọn họ lo lắng
Hắn còn phải rời khỏi Trái đất sớm, tiến về hệ ngân hà, không để người nhà biết mình đi tới đâu.
Nửa giờ sau, trên mặt Dương Gia Quốc, Thẩm Tân Lan còn vẻ kinh hãi, nghe Dương Thiên kể lại, toàn bộ hệ ngân hà vậy mà có nhiều hành tinh có sự sống như vậy.
"Anh! Lần sau anh vào vụ trụ có thể đưa em đi cùng không?" San San một mặt mong đợi hỏi.
Dương Thiên chưa hề nói trong vũ trụ nguy hiểm, ngược lại khiến cho San San đối với vũ trụ tràn đầy mong chờ.
Dương Thiên lắc đầu, nói: "Thực lực không đạt tới cấp S đỉnh phong trở lên, không được đi vũ trụ!"
Dương Thiên trực tiếp từ chối ý nghĩ của em gái mình.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của San San lập tức trầm xuống.
Dương Thiên không hề mềm lòng, chính hắn ở trong vũ trụ cũng như giẫm trên băng mỏng, chú ý cẩn thận, cũng không dám đem người nhà của mình cùng đi.
"Con qua một thời gian ngắn nữa còn phải đi trong vũ trụ một chuyến! Cho nên, cha mẹ, mọi người không cần gấp gáp , chờ tới khi thực lực mọi người đạt tới cấp S đỉnh phong, con sẽ đưa mọi người tiến vào trong vũ trụ!" Dương Thiên nói.
Qủa Tân Tinh cùng lắm chỉ có thể đem thực lực của Dương Gia Quốc, Thẩm Tân Lan đề cao đến cấp S, muốn đạt tới cấp S đỉnh phong rất khó, Dương Thiên cũng là vì để tránh cho cha mẹ suy nghĩ nhiều, mới nói như vậy.
Về phần San San, muốn đạt tới cấp S đỉnh phong , chờ mấy năm nữa rồi nói sau!
" Tiểu Thiên này, con vào trong vũ trụ nhất định phải cẩn thận a!", Thẩm Tân Lan sau một lúc lâu mới tiếp nhận được những điều Dương Thiên nói.
"Con biết rồi, mẹ, con hứa sẽ cẩn thận! Các loại thực lực của con đã lớn mạnh rồi, mang thế giới ảo bao trùm toàn trái đất, đến lúc đó mọi người cho dù ở trên địa cầu, cũng có thể gặp mặt trực tiếp với con!", Dương Thiên cười nói.
...
Tin tức trở về Dương Thiên rất nhanh được truyền ra ngoài, ba giờ sau, một người đàn ông tóc trắng trung niên đi tới huyện A.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!