Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cường Gia Hàng Lâm Ở Đô Thị - Duơng Thiên (FULL)

Trong nhẫn không gian của hắn đều là bảo vật cực mạnh, lấy ra một món cũng sẽ dẫn đến sự chấn động rất lớn, nói không chừng sẽ thu hút một vài phiền phức.  

             Mà ở trong rừng Thú Tâm này hắn có thể dễ dàng săn bắt một ít hung thú, sau đó coi như là bồi thường.  

             Dù sao hắn ở trong nhà của Tân Cách Lâm cũng không phải trả giá gì cả, một mạnh ở tận hai tháng, hơn nữa hắn cũng là được Tân Cách Lâm cứu, trong lòng Dương Thiên cũng rất cảm kích.  

             Dương Thiên tiếp tục đi về phía trước, ý đồ muốn phát hiện gì đó trong rừng Thú Tâm, không ngừng đi vào sâu bên trong.  

             “Rống!” “Rống!”  

             Từng con hung thú phẫn nộ rít gào, chẳng qua Dương Thiên giải phóng ra một chút thế giới ảo cảnh, thì bọn chúng liền không dám lại gần.  

             Những con hung thú này vô cùng mẫn cảm đối với nguy cơ, biết Dương Thiên sẽ gây nguy hiểm đến bọn chúng, nên tất nhiên sẽ lựa chọn rời đi.  

             Phía xa, một con hung thú dài mấy nghìn mét đang đứng, ánh mắt lóe lên sự lạnh lùng, nhìn về phía Dương Thiên, chẳng qua chỉ một giây sau cũng quay người rời đi.  

             Trên người con hung thú này có một hố đen khổng lồ, rất rõ ràng, đây là là một con hung thú cảnh giới cấp Hắc Động.  

             Lúc trước, Dương Thiên cũng đã thấy ba con hung thú cảnh giới cấp Hắc Động rồi.  

             Dương Thiên cẩn thận quan sát, không hề sử dụng công kích linh hông. Với thực lực của hắn, đủ để dễ dàng giải quyết sạch sẽ toàn bộ hung thú trong rừng Thú Tâm này, chẳng qua, công kích những hung thú cần phải hao tổn linh hồn, Dương Thiên không định ra tay.  

             “Hửm? Có gì đó kỳ lạ!”, trong mắt Dương Thiên lộ ra một tia hoài nghi, dù sao hắn vẫn cảm thất hung thú ở đây có gì đó không đúng.  

             Dương Thiên cẩn thận quan sát, bỗng nhiên hắn phản ứng lại, trong lòng đã biết được nguyên nhân.  

             “Là thời gian! Thời gian những hung thú này tồn tại không dài!”, Dương Thiên nhìn về phía những hung thú này.  

             “Những hung thú cấp Hắc Động mình nhìn thấy đều mới chỉ sống được hơn 10.000 năm, hung thú cấp Tinh Chủ cũng sống không quá 5000 năm, còn hung thú cảnh giới khác thì đều rất ngắn.”  

             Giống như ở trong vũ trụ căn nguyên, đột phá lên cấp Tân Tinh cần thời gian 200 năm, cấp Tinh Vực cần 1000 năm, cấp Tinh Chủ cần 10.000 năm, cấp Hắc Động cần 100.000 năm.  

             Nói chung, cường giả ở giai đoạn trung đẳng tương đối nhiều, lấy ví dụ như rừng Thú Tâm, hung thú có thời gian tu luyện trên 500 năm cấp Tinh Vực tương đối nhiều, hung thú có thời gian tu luyện trên 5000 năm cấp Tinh Chủ cũng nhiều, hung thú có thời gian tu luyện trên 50.000 năm cấp Hắc Động cũng có lẽ tương đối nhiều.  

             Bởi vì cho dù là hung thú thì cũng có bình cảnh, đã chìm vào trong bình cảnh thì rất khó đột phá, thời gian dài thì năng lực bảo mệnh cũng càng mạnh.  

             Nhưng bây giờ những hung thú này tương đương với những cảnh giới giai đoạn trước, không hề có một con hung thú nào có có thọ mệnh hậu kỳ.  

             “Là trùng hợp, hay là thế giới bí cảnh này có hạn chế với sinh mệnh?”, Dương Thiên thầm nói trong lòng.  

             Hắn nghĩ đến ba vị trưởng lão của bộ lạc Tạp Đốn, bây giờ bọn họ đều là cấp Hắc Động đỉnh phong, nhưng sinh mệnh đã ở giai đoạn sau cùng, bây giờ Dương Thiên nghĩ lại, vết tích sinh mệnh của mấy vị trưởng lão đó hình như cũng không dài.  

             “Không biết bí cảnh này có tồn tại vĩnh hằng không?”, Dương Thiên nghĩ.  

             Nếu thế giới bí cảnh này là do Trụ Huyền truyền thừa lại, thì đến bây giờ cũng đã trôi qua vô số kỷ nguyên, nếu đạt đến cấp Viên Mãn là sinh mệnh vĩnh hằng, thì đến bây giờ số lượng cường giả sẽ là một con số cực kỳ kinh người.  

             Một lúc sai, Dương Thiên vẫn không nghĩ ra điều gì cả, đành áp xuống hoài nghi trong lòng.  

             “Đi thôi, lâu như vậy mà vẫn không phát hiện gì cả, bây giờ trở về thôi!”, Dương Thiên lắc đầu.  

             Ngoài phát hiện sự dị thường về tuổi thọ của những con hung thú này ra, Dương Thiên không còn có phát hiện nào khác nữa.  

             Chẳng quam hắn ở đây bị Tân Cách Lâm phát hiện, điều này nói rõ của động màu trắng lúc trước hắn tiến vào có liên quan đến nơi này, nhưng hắn lại không cảm ứng được và cũng không biết vị trí cụ thể.  

             Dương Thiên trở lại, men theo con đường những dược thảo, linh quả mà hắn nhìn thấy cũng bị ngắt lấy, thu vào trong nhẫn không gian.  

             Hắn ở trong bộ lạc Tạp Đốn hai tháng, cũng biết một chút đối với được thảo và linh quả.  

             “Rống!”  

             Phía xa, bỗng nhiên truyền đến một âm thanh trầm thấp, sau đó có một con hung thú cả người được bao phủ bởi lân giáp màu đen, cái đuôi thô dài, đầu thì lại rất nhỏ, thân dài mấy trăm mét, nhưng chỉ cao mười mấy mét đang nhìn Dương Thiên.  

             “Thú Huyền Giáp?”, Dương Thiên nhìn thấy con hung thú này, khẽ mỉm cười.  

             Tân Vũ thích nhất là uống canh trứng thú Huyền Giáp, chẳng qua trong hai tháng qua, Tân Cách Lâm cũng chỉ lấy được một quả.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!