Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cường Gia Hàng Lâm Ở Đô Thị - Duơng Thiên (FULL)

"Dương Thiên huynh đệ, ngươi cũng nếm thử một chút đi!” Tân Cách Lâm cười nói.  

             Dương Thiên gật đầu, nếm một chút, cười gật gật đầu, nói: "Đúng là ngon vô cùng, hơn nữa có ẩn chứa một chút linh lực."  

             Canh trứng thú Huyền Giáp này uống vào hương vị có chút giống với canh gà, có điều ngon hơn một chút.  

             "Ha ha, thú Huyền Giáp sau khi trưởng thành có thể đạt tới cấp Hắc Động sơ kỳ, sào huyệt của chúng nó được che dấu rất kỹ, cực hiếm khi gặp được, thú Huyền Giáp con vừa ra sinh đã có thực lực cấp Tân Tinh, trứng của chúng nó đương nhiên ẩn chứa linh lực rất lớn.” Tân Cách Lâm cười nói.  

             Mấy người cùng nhau ăn, rất nhanh đã ăn xong.  

             "Dũng sĩ! Dũng sĩ!"  

             Bỗng nhiên, bên ngoài truyền đến một trận tiếng vang, lập tức trở nên huyên náo lên, còn có tiếng hoan hô của rất nhiều cường giả.  

             "Chẳng lẽ là Tháp Tang và mọi người đã trở lại?” Tân Cách Lâm nghe được tiếng động bên ngoài, liền đứng dậy.  

             "Cha, chúng ta nhanh đi ra bên ngoài xem một chút!” Trên gương mặt nhỏ nhắn vẫn bình tĩnh của Tân Tuyệt cũng lộ ra vẻ vô cùng vui thích.  

             "Con cũng muốn đi!” Tân Vũ cũng nói.  

             "Ha ha, được!” Tân Cách Lâm cười gật đầu.  

             Ánh mắt của ông ta nhìn về phía Dương Thiên, nói: "Dương Thiên, ngươi vừa đến chỗ của chúng ta vài ngày, còn chưa có hiểu biết về Bộ lạc của chúng ta phải không? Ta mang ngươi đi ra ngoài xem một chút."  

             Trong lòng Dương Thiên vừa động, gật gật đầu.  

             Mấy ngày này hắn vẫn luôn ở bên trong nhà đá tu dưỡng linh hồn của mình, cũng chưa có đi ra ngoài. Hắn cũng không có lãng phí linh hồn đi thăm dò xem tình cảnh bên ngoài.  

             Mấy người cùng đi ra khỏi nhà đá, cuối cùng Dương Thiên cũng nhìn thấy được thế giới này.  

             Đây là một mảnh thế giới u ám, toàn bộ hư không đều bị một tầng sương mù mênh mông bao phủ, nham thạch khô vàng, không biết rốt cuộc đã tồn tại bao lâu.  

             Không trung cố định không thay đổi, giống như vĩnh viễn đều như thế, không có bất kỳ đám mây nào di chuyển cả.  

             Dương Thiên xoay người, nhìn về phía vị trí nhà đá của mình, diện tích nhà đá không lớn, được xây hoàn toàn từ nham thạch, có điều cũng không có bất kỳ khe hở nào.  

             Ở xa xa, còn có rất nhiều nhà đá cùng loại giống như vậy, phân bố ở các khu vực khác nhau, hoàn toàn bất quy tắc.  

             Có điều, những nhà đá bất quy tắc này phân bố ở hai bên, ở vị trí trung ương hoàn toàn trống không, lúc này trên mảnh đất trống có đầy người, số lượng chừng mấy ngàn.  

             Có một người đàn ông vô cùng vạm vỡ được đám người vây quanh, đi nhanh về phía trước, trong tay của ông ta còn có một con mãnh thú giống với loài trâu, chiều dài đạt tới hơn một ngàn mét, có điều lúc này con mãnh thú đã hoàn toàn tử vong.  

             "Đây là Hỗn Ký ngưu, mãnh thú cấp Hắc Động trung kỳ, Tháp Tang vậy mà lại có thể chém chết nó!” Tân Cách Lâm nhìn mãnh thú trong tay người đàn ông vạm vỡ, tán thưởng nói.  

             "Thúc Tháp Tang quá lợi hại.” Ở bên cạnh, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tân Tuyệt tràn đầy vẻ kích động.  

             "Mãnh thú này thật lớn, này cần bao lâu mới có thể ăn xong chứ?” Tân Vũ cũng hiếu kỳ nói.  

             "Ha ha, tiểu Tuyệt, không phải con vẫn rất sùng bái Tháp Tang sao, chỉ cần một tháng sau nếu con có thể chiếm được vị trí đầu, thì sẽ có cơ hội nhận được hướng dẫn của Tháp Tang.” Tân Cách Lâm cười nói.  

             "Con nhất định sẽ cố gắng!” Tân Tuyệt kiên định nói.  

             Ngoại trừ Tân Tuyệt, còn có rất nhiều đứa bé nhìn về phía người đàn ông vạm vỡ kia cũng lộ ra vẻ kích động, sùng bái.  

             "Dương Thiên, Tháp Tang là cường giả đỉnh cấp của Bộc lạc Tạp Đốn chúng ta, thực lực chỉ dưới trưởng lão, hơn nữa thời gian tu luyện ngắn ngủi, là đệ nhất thiên tài của Bộc lạc Tạp Đốn chúng ta, cho nên khiến cho rất nhiều đứa bé sùng bái.” Tân Cách Lâm cười nói.  

             Dương Thiên gật đầu, lúc này trong lòng của hắn cũng chấn động.  

             Vừa rồi Tân Cách Lâm nói Hỗn Ký ngưu ở vào cấp Hắc Động trung kỳ, nghĩa là phân chia cảnh giới ở nơi này hoàn toàn giống với vũ trụ căn nguyên, Dương Thiên cảm nhận được hắc động trên người mãnh thú và Tháp Tang, nhưng mà lại không cảm nhận được bất kỳ dao động pháp tắc nào.  

             "Không phải là cấp Hắc Động phải tu luyện pháp tắc tới trình độ nhất định mới có thể đột phá sao? Cường giả nơi này không thuận theo dựa vào pháp tắc, vậy mà có thể ngưng tụ ra Hắc Động?” Trong lòng Dương Thiên khiếp sợ.  

             "Chẳng lẽ toàn bộ cường giả ở nơi này đều tu luyện thân thể?” Trong lòng Dương Thiên xuất hiện một ý nghĩ kinh người.  

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!