“Chạy được sao?” Tốc độ của Nguyệt Ảnh Dương Thiên vô cùng kinh người, chưa tới một giây đã có thể đuổi kịp Hư thần Triều Mộc. Kiếm Không Vân trong tay hắn không ngừng vung lên, từng đạo kiếm quang không hề có bất cứ kỹ xảo nào nhưng lại có tốc độ kinh người, tất cả đều chém lên thân thể Hư thần Triều Mộc.
“Hư thần Ma Dụ, mau chạy đi!” Hư thần Triều Mộc lúc này đã tràn đầy tuyệt vọng, ông ta quay đầu nhìn về phía cường giả cấp Hư thần mạnh nhất của tộc mình, rống lên một tiếng, sau đó hoàn toàn mất đi ý thức. Căn nguyên pháp tắc trong người ông ta đã bị tiêu hao hết.
Cường giả Hư thần đỉnh cấp của tộc Cơ giới- Hư thần Triều Mộc đã chết!
Vút!
Nguyệt Ảnh Dương Thiên vung tay lên, nhanh chóng thu hồi thi thể và cả bảo vật của ông ta.
Bùm!
Tất cả những cường giả còn lại đều biến sắc.
“Hư thần Triều Mộc ngã xuống rồi! Ông ta có khải giáp chí bảo pháp tắc cao cấp, thế mà Hư thần Dật Hiên chỉ cần dùng tám lần công kích là đã có thể đánh chết ông ta!”
“Sao lại có thể cường đại như vậy chứ?”
“Chạy mau! Chúng ta không phải đối thủ của hắn!”
...
Tám vị cường giả cấp Hư thần đỉnh cấp còn lại lập tức tràn đầy vẻ khiếp sợ, nhanh chóng bỏ chạy về khắp bốn phía.
Nhưng mà một lĩnh vực khổng lồ xuất hiện, lập tức trói buộc bọn họ, mấy vị cường giả này cũng ở trong phạm vi khống chế của tháp Không Lạc.
Tất nhiên, sức ảnh hưởng của tháp Không Lạc đối với bọn họ nhỏ hơn những cường giả cấp Hư thần hậu kỳ kia, nhưng cho dù vậy thì tốc độ của bọn họ cũng giảm đi một phần ba.
Thực lực hiện tại của Nguyệt Ảnh Dương Thiên vô cùng khủng bố, pháp tắc dung hợp lại am hiểu tốc độ, thế nên tốc độ của hắn rất nhanh. Chỉ trong nháy mắt, Nguyệt Ảnh Dương Thiên đã đi tới bên cạnh một vị cường giả của Trùng tộc. Bảy kiếm quang xuất hiện, vị cường giả Hư thần đỉnh cấp này lập tức tử vong.
Hắn lại tiếp tục nhắn đến cường giả Hư thần đỉnh cấp tiếp theo, Kim Giáp Nguyên Trùng Dương Thiên cũng đang không ngừng dây dưa với bọn họ, ảnh hưởng đến tốc độ chạy trốn của bọn họ.
Ở phía xa, trong mắt của Hư thần Ma Dụ lần đầu tiên xuất hiện vẻ hoảng sợ. Ông ta không giống như Hư thần Huyết Kim, không có phân thân, nếu ông ta chết ở đây thì nhóm cường giả cấp Thánh thần trong tộc cũng không có cách nào hồi sinh ông ta được.
Chỉ tám kiếm quang đã đánh chết được Hư thần Triều Mộc, thực lực mạnh mẽ như vậy, đến bản thân ông ta cũng không có cách nào ngăn chặn được. Nếu như cứ kéo dài thế này mãi thì một lát nữa ông ta cũng sẽ bị giết chết thôi.
“Trốn!” Ánh mắt của Hư thần Ma Dụ khẽ lóe lên, sau đó nhanh chóng xoay người muốn rời đi.
Bùm!
Một thân ảnh với tốc độ kinh người lập tức xuất hiện trước mặt hắn, giọng nói lạnh như băng: “Hư thần Ma Dụ, ngươi muốn đi đâu thế?”
Bóng dáng này là Tinh Lạc Dương Thiên.
“Nhân loại Dương Thiên!” Hư thần Ma Dụ hét lên, tức giận nói: “Ngươi đúng là nham hiểm, để Hư thần Dật Hiên trốn ở trong nhẫn không gian, sau đó nhân lúc hỗn loạn xông ra đánh chết hoàn toàn những cường giả cấp Hư thần hậu kỳ. Ngươi làm như thế không sợ sẽ khiến cho các tộc quần trong vũ trụ bất mãn sao?”
“Ha ha ha, Hư thần Ma Quân, ngươi chỉ cho phép các ngươi tới vây quét ta, giết ta, chứ không cho phép ta đánh trả à? Ta tìm người tới giúp đỡ, các ngươi lại nói ta nham hiểm?” Dương Thiên cười lạnh.
“Lúc trước, khi ta còn ở cấp Lĩnh chủ thì các dị tộc các ngươi đã phái cường giả cấp Hư thần tới ám sát ta. Nếu như không phải ta có một số con át chủ bài thì ta đã chết từ lâu rồi. Bây giờ, cũng chính là các ngươi chủ động công kích ta, lúc trước ta cũng đã nói ngay từ đầu là các ngươi không phải là đối thủ của ta, nhưng các ngươi không chịu nghe mà cứ kiên quyết tấn công nhằm đánh chết ta. Đây chẳng qua là ta phòng vệ chính đáng.”
Dương Thiên mặt không cảm xúc, những cường giả bị hắn giết chết hôm nay đều là do bọn họ tự chuốc lấy!
Sắc mặt của Hư thần Ma Dụ vô cùng khó coi: “Hư thần Dật Hiên và ngươi liên thủ đánh chết mấy trăm cường giả cấp Hư thần hậu kỳ, bọn họ đều thuộc những tộc quần lớn trong vũ trụ. Hành vi này của các ngươi chắc chắn sẽ khiến cho những tộc quần đó bạo nộ, các ngươi cứ chờ hứng chịu cơn thịnh nộ của bọn họ đi.”
“Đừng nói nhảm nữa, Dương Thiên này từ khi trưởng thành đến giờ chưa từng sợ hãi điều gì! Tộc quần khác muốn trút giận thì cứ đến đi, Dương Thiên này tiếp hết!” Dương Thiên lạnh lùng nói.
Vút!
Hắn vung chiến đao trong tay lên, trực tiếp chém về phía Hư thần Ma Dụ. Tốc độ của hắn vô cùng kinh người, Hư thần Ma Dụ cứ chạy về phía nào thì hắn sẽ lập tức đứng trước phía đó, hoàn toàn không cho ông ta cơ hội chạy trốn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!