Chapter 170 Điều kỳ lạ dưới đáy biển
Vừa bơi tới nơi này, cảnh sắc đột nhiên trở nên tuyệt mĩ, dưới đáy biển xuất hiện nhiều tia sáng màu tím chói mắt. Loại tia sáng tím này rất kỳ dị, không ngừng chớp nháy dưới đáy biển tối đen, tạo nên một cảm giác mộng ảo.
Hơn nữa, còn có rất nhiều loại sinh vật kỳ lạ bơi qua bơi lại. Chúng không chỉ có kích thước to như hai con tôm hùm khổng lồ hắn đã từng bắt trước đó, còn có những con cua khổng lồ gần 2 mét, ốc biển cao gần 3 mét, thậm chí còn có 1 con bạch tuộc tới 7, 8 mét.
Sinh vật nơi đây không chỉ đa dạng hơn nơi khác mà còn rất lớn, có rất nhiều loại Dương Thiên cũng chưa từng thấy qua. Thấy hắn bơi tới, những sinh vật này bắt đầu trở nên cảnh giác, nhìn chằm chằm hắn, tùy thời huy động xúc tua cùng thân hình khổng lồ của mình.
Dương Thiên hết sức kinh ngạc, không ngờ ở đây lại có nhiều sinh vật to lớn như vậy.
Tuy nhiên, đại dương vốn dĩ là một nơi thần bí, cho tới bây giờ nhiều khu vực của đại dương vẫn chưa được con người biết đến, xuất hiện loại sinh vật như vậy chỉ có thể cảm khái sự kỳ diệu của nó, nên cũng không suy nghĩ gì nhiều.
Nhưng thấy được những con tôm hùm và cua khổng lồ như vậy làm cho Dương Thiên rất vui. Lần này ko làm San San thất vọng rồi.
Sau khi bắt hết mấy con tôm hùm và cua khổng lồ này vào lưới, Dương Thiên liền rời khỏi đây.
Không lâu sau khi Dương Thiên rời khỏi, tất cả những tia sáng màu tím dưới đáy biển đột nhiên tập trung lại vào một chỗ, sau đó một cánh cổng ẩn ẩn xuất hiện nơi đây. Các cự vật xung quanh nhìn chằm chằm cánh cổng, thân thể phủ phục, trong ánh mắt kích động. Nhưng cánh cổng chỉ xuất hiện trong khoảng một phút rồi sau đó biến mất.
Dương Thiên trở lại lên bờ, kéo cái lưới của hắn lên!
San San và mấy đứa nhỏ liền vây xung quanh hắn, nhìn thấy những con tôm hùm và cua khổng lồ, điều rất kinh ngạc “Oa! Có nhiều tôm hùm và cua khổng lồ quá!”
San San lúc đầu cũng rất ngạc nhiên, nhưng sau đó liền tự hào nói “Mình đã nói rồi! anh mình nhất định sẽ bắt được tôm hùm khổng lồ, mình không lừa mấy bạn đúng không!”.
“San San, anh bạn lợi hại quá, con tôm hùm lớn vậy, cả con cua nữa, còn lớn hơn cả tụi mình!” Mấy đứa nhỏ vui vẻ vây quanh những con tôm hùm và cua khổng lồ, nhưng lại không dám giơ tay đụng vào vì sợ bị cắn.
Động tĩnh của Dương Thiên đã thu hút sự chú ý của những người trên biển, một lúc sau đã có rất nhiều người tới gần, nhìn những con tôm hùm và cua khổng lồ này đầy kinh ngạc.
Mấy đứa nhỏ không biết, nhưng họ vừa nhìn đều biết giá trị của chúng.
Có người đàn ông giàu có hỏi Dương Thiên “Tiểu huynh đệ, tôm hùm và cua này anh bán không, giá cả nhất định sẽ làm anh vừa ý”
Từ trước tới giờ ông chưa bao giờ thấy qua loại tôm hùm lớn như vậy, muốn mua 1 con về ăn thử.
San San vừa nghe có người muốn mua tôm hùm và cua khổng lồ của anh mình, trên mặt lộ vẻ tiếc nuối.
Trước đó bé cũng thấy anh mình bắt được 2 con tôm hùm khổng lồ, bán được 600 ngàn. Tưởng là Dương Thiên cũng muốn bán mấy con tôm hùm và cua mới bắt được.
Dương Thiên sờ đầu em gái hắn, cười nói với người đàn ông đó “Ngại quá, cái này chúng tôi không bán.” Hắn bây giờ căn bản là không thiếu tiền. bắt mấy con tôm cua khổng lồ này cũng chỉ vì em gái hắn.
San San không nở bán, hắn đương nhiên không bán rồi.
“Tiểu huynh đệ, giá cả nhất định sẽ làm anh vừa ý. Anh chỉ cần bán 1 con cho tôi là được!” người đàn ông đó còn muốn nài nỉ thêm.
Dương Thiên trực tiếp lắc đầu.
Hắn cầm lấy cái lưới của mình, phía sau đi theo 7, 8 đứa nhỏ đang rất hưng phấn, đưa chúng về nhà. Trên đường về, họ bắt gặp rất nhiều ánh mắt kinh ngạc, một số người có tiền liền bước tới hỏi Dương Thiên bán hay không, Dương Thiên điều từ chối hết.
“Mẹ ơi, mẹ ơi! Anh lại bắt được rất nhiều tôm hùm và cua, còn lớn hơn cả con nữa!” vừa về tới nhà liền chạy tới khoe với Thẩm Tân Lan.
“Đứa nhỏ này, chỗ nào mà có tôm hùm và cua khổng lồ như vậy?” Thẩm Tân Lan cười nói, tưởng là con gái bà nói giỡn.
Nhưng khi Dương Thiên đi vào, Thẩm Tân Lan thấy đồ hắn cầm trên tay, bà không khỏi kinh ngạc.
Bốn con tôm hùm này con nào con nấy dài gần cả mét, còn bốn con cua nữa, thân dài gần 2 mét rồi, nhìn vào rất đáng sợ!
“Tiểu Thiên, này... này đều là con bắt hả?” Thẩm Tân Lan ngạc nhiên hỏi.
Dương Thiên gật đầu cười.