Trên người anh ta có một luồng khí thế mạnh mẽ âm thầm truyền tới, luồng khí thế này mạnh hơn nhiều so với Phệ Tâm vương.
Phệ Tâm vương nhìn Trung Lăng vương liền dừng bước, trong mắt lộ ra vẻ dè chừng.
Cường giả vương cảnh đỉnh phong cũng có chia ra mạnh yếu, thực lực của Trung Lăng vương quả thật là mạnh hơn ông ta, trọng bảo cũng mạnh hơn ông ta, ông ta không phải là đối thủ của Trung Lăng vương.
“Hừ! Trung Lăng vương, ta xem ngươi có thể bảo vệ Hồn Hiên vương đến khi nào?” Phệ Tâm vương hừ lạnh một tiếng, không cam lòng liếc mắt nhìn Dương Thiên một cái, trong lòng tràn ngập sát ý.
Ông ta hạ quyết tâm, trong di tích này nhất định sẽ tìm cơ hội giết chết Hồn Hiên vương.
Trung Lăng vương nhìn Phệ Tâm vương rời đi, quay đầu nhìn Dương Thiên, anh ta và Phệ Tâm vương đã đánh với nhau vài lần, biết được ông ta khó đối phó, không ngờ rằng Dương Thiên có thể thoát được khỏi tay ông ta.
“Đa tạ Trung Lăng vương.” Dương Thiê cảm ơn nói.
“Không cần nói gì cả, loài người chúng ta có nhiều cường giả ở đây như vậy, Phệ Tâm vương đó cũng không dám làm gì cậu.” Trung Lăng vương phất tay nói.
……
Thời gian trôi qua, di tích vẫn chưa được mở ra mà cường giả vương cảnh của các tộc lớn vẫn không ngừng bay đến đây.
Nửa ngày sau, cường giả vương cảnh của tộc loài ngừi đã đến được bốn mươi ba người, số lượng người của những tộc khác cũng rất nhiều, tổng số lượng đã lên đến hơn sáu tram người.
Số lượng người đã rất nhiều rồi, dù sao thì chiến trường Hư Vô cũng vô cùng lớn, hơn nữa chỉ mới có nửa ngày, có một số cường giả chưa kịp đến, cũng có rất nhiều cường giả thăm dò di tích ở những nơi khác, hoặc là do có việc nên chậm trễ.
“Vù…”
Dương Thiên đang nói chuyện với một cường giả vương cảnh loài người, đột nhiên có một cái gì đó kì lạ lướt qua, sau đó trong không trung dần dần xuất hiện một chút ánh sáng, tiếp đó liền xuất hiện một cánh cửa vô cùng lớn.
“Di tích xuất hiện rồi!” Hơn sáu tram cường giả lập tực đứng lên, trong mắt đều lộ ra vẻ mong đợi.
Nói không chừng trong bí cảnh này là báu vật quý giá không gì sánh được, có thể nâng cao thực lực của bọn họ.
“Đi!” Rất nhiều cường giả trực tiếp bay lên không trung, sau đó bay về hướng phía xa kia.
Dương Thiên theo đội ngũ loài người cũng nhanh chóng bay vào phía bên trong.
Trước mắt mọi người là một cảnh tượng vô cùng hoang vu, mặt đất khô cằn, không biết nơi này đã tồn tại được bao lâu rồi.
Mọi người không ngừng đi về phía trước, trong một thời gian ngắn đều không hề tách nhau ra, bọn họ nhìn khắp bốn quanh để xem có thể phát hiện ra được cái gì không.
Trên mặt mỗi người đều mang vẻ cẩn thận, mỗi nơi trong di tích, đi đôi với thăm dò bảo vật cũng kèm theo rất nhiều nguy hiểm.
Những cường giả chết bên trong di tích cũng nhiều vô số kể.
Nhưng mỗi một cường giả đều cảm thấy vô cùng hứng thú với việc thăm dò di tích. Bởi vì đây cũng là cơ hội cực kỳ lớn.
Sau khi tiến về phía trước được nửa tiếng, đột nhiên tất cả mọi người đều dừng lại, nhìn về phía xa, trong mắt hiện lên vẻ chấn động.
“Đó là cái gì vậy?”
Tất cả mọi người đều nhìn về phía xa.
Trước mắt của bọn họ, xuất hiện một tấm màng mỏng cực lớn ngăn cản tầm nhìn của bọn họ. Kế bên tấm màng mỏng lớn đó lại có luồng ánh sáng yếu ớt bao trùm lên tất cả mọi người.
Luồng ánh sáng chỉ có khoảng mười centimet lại đang không ngừng chuyển động, dường như nó có sinh mệnh của mình vậy.
Đột nhiên một tia sáng trong số đó vụt tắt, cảnh tượng bên trong luồng sáng đó trong phút chốc được mọi người nhìn thấy rõ rang.
Bên trong luồng sáng đó có một quả nhỏ màu xám.
Quả đó chỉ khoảng năm centimet, khắp cả quả đều hiện lên màu xám, ngoài cái đó ra thì chẳng còn điểm khác biệt nào hết.
Ánh sáng bọc xung quanh nó cũng vô cùng yếu ớt, dừng như có thể tan biến bất cứ lúc nào.
Nhưng sau khi nhìn thấy quả này, có một số cường giả vương cảnh trong mắt đột nhiên lộ ra vẻ vô cùng kích động.
Đặc biệt là những cường giủa vương cảnh như Trung Lăng vương, Phệ Tâm vương, lại càng hứng thú hơn. Trong chớp mắt bọn họ liền nhận ra loại bảo vật này.
“Trời ơi, đây là quả Vạn Nguyên!”
Đột nhiên một số cường giả hết lên thất thanh. Trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.
“Quả Vạn Nguyên?”
“Quả Vạn Nguyên là gì?”
Tức khắc trong mắt rất nhiều cường giả vương cảnh lộ ra vẻ nghi hoặc.
Sau khi những cường giả vương cảnh kia nói xong, liền ẩn mình vào trong đám người, không nói them gì nữa. Không biết có phải cố ý nói ra không.
Trung Lăng vương, Phệ Tâm vương và những cường giả biết về quả Vạn Nguyên, đều âm thầm nhăn mày lại.
Quả quý như vậy càng ít người biết càng tốt, nhưng tên của quả này đã được nói ra thì chỉ cần tra hỏi một chút liền sẽ biết được tác dụng của nó.
Dương Thiên nhìn vào quả đó, nghe thấy lời nói của người khác, trong mắt lộ ra vẻ hứng thú.
“Vậy mà lại có thể gặp được quả Vạn Nguyên ở đây!”
Dương Thiên biết tác dụng của quả Vạn Nguyên.
Quả Vạn Nguyên là một loại quả vô cùng quý giá, hiếm gặp trong vũ trụ.
Vũ trụ xoay chuyển đều sẽ có quy luật của nó, cảnh giới tu luyện, bắt đầu từ giới Sơ Sinh, tuổi thọ liền không ngừng tăng lên.
Đột phá đến cấp Tân Tinh, có thể sống được hai trăm năm, đột phá đến cấp Tinh Vực, có thể sống được một ngàn năm, đột phát đến cấp Tinh Chủ, có thể sống được mười ngàn năm, đột phá đến cấp Hắc Động, có thể sống được một trăm ngàn năm. Đạt đến cấp Lĩnh Chủ, có thể sống đến trên mười triệu năm.
Thực lực càng mạnh tuổi thọ cũng càng dài, nhưng nếu như không đột phá cảnh giới, thì đến hạn kết thúc của tuổi thọ sẽ chết đi. Cho dù có nghịch chuyển dòng thời gian cũng không thể nào sống lại được.
Nhưng cũng có một số linh quả có sức mạnh cực lớn, chúng có thể ảnh hưởng đến tuổi thọ.
Giống như quả Vạn Nguyên, chỉ cần ăn một quả liền có thể tăng thêm mười ngàn năm tuổi thọ!
Trên người anh ta có một luồng khí thế mạnh mẽ âm thầm truyền tới, luồng khí thế này mạnh hơn nhiều so với Phệ Tâm vương.
Phệ Tâm vương nhìn Trung Lăng vương liền dừng bước, trong mắt lộ ra vẻ dè chừng.
Cường giả vương cảnh đỉnh phong cũng có chia ra mạnh yếu, thực lực của Trung Lăng vương quả thật là mạnh hơn ông ta, trọng bảo cũng mạnh hơn ông ta, ông ta không phải là đối thủ của Trung Lăng vương.
“Hừ! Trung Lăng vương, ta xem ngươi có thể bảo vệ Hồn Hiên vương đến khi nào?” Phệ Tâm vương hừ lạnh một tiếng, không cam lòng liếc mắt nhìn Dương Thiên một cái, trong lòng tràn ngập sát ý.
Ông ta hạ quyết tâm, trong di tích này nhất định sẽ tìm cơ hội giết chết Hồn Hiên vương.
Trung Lăng vương nhìn Phệ Tâm vương rời đi, quay đầu nhìn Dương Thiên, anh ta và Phệ Tâm vương đã đánh với nhau vài lần, biết được ông ta khó đối phó, không ngờ rằng Dương Thiên có thể thoát được khỏi tay ông ta.
“Đa tạ Trung Lăng vương.” Dương Thiê cảm ơn nói.
“Không cần nói gì cả, loài người chúng ta có nhiều cường giả ở đây như vậy, Phệ Tâm vương đó cũng không dám làm gì cậu.” Trung Lăng vương phất tay nói.
……
Thời gian trôi qua, di tích vẫn chưa được mở ra mà cường giả vương cảnh của các tộc lớn vẫn không ngừng bay đến đây.
Nửa ngày sau, cường giả vương cảnh của tộc loài ngừi đã đến được bốn mươi ba người, số lượng người của những tộc khác cũng rất nhiều, tổng số lượng đã lên đến hơn sáu tram người.
Số lượng người đã rất nhiều rồi, dù sao thì chiến trường Hư Vô cũng vô cùng lớn, hơn nữa chỉ mới có nửa ngày, có một số cường giả chưa kịp đến, cũng có rất nhiều cường giả thăm dò di tích ở những nơi khác, hoặc là do có việc nên chậm trễ.
“Vù…”
Dương Thiên đang nói chuyện với một cường giả vương cảnh loài người, đột nhiên có một cái gì đó kì lạ lướt qua, sau đó trong không trung dần dần xuất hiện một chút ánh sáng, tiếp đó liền xuất hiện một cánh cửa vô cùng lớn.
“Di tích xuất hiện rồi!” Hơn sáu tram cường giả lập tực đứng lên, trong mắt đều lộ ra vẻ mong đợi.
Nói không chừng trong bí cảnh này là báu vật quý giá không gì sánh được, có thể nâng cao thực lực của bọn họ.
“Đi!” Rất nhiều cường giả trực tiếp bay lên không trung, sau đó bay về hướng phía xa kia.
Dương Thiên theo đội ngũ loài người cũng nhanh chóng bay vào phía bên trong.
Trước mắt mọi người là một cảnh tượng vô cùng hoang vu, mặt đất khô cằn, không biết nơi này đã tồn tại được bao lâu rồi.
Mọi người không ngừng đi về phía trước, trong một thời gian ngắn đều không hề tách nhau ra, bọn họ nhìn khắp bốn quanh để xem có thể phát hiện ra được cái gì không.
Trên mặt mỗi người đều mang vẻ cẩn thận, mỗi nơi trong di tích, đi đôi với thăm dò bảo vật cũng kèm theo rất nhiều nguy hiểm.
Những cường giả chết bên trong di tích cũng nhiều vô số kể.
Nhưng mỗi một cường giả đều cảm thấy vô cùng hứng thú với việc thăm dò di tích. Bởi vì đây cũng là cơ hội cực kỳ lớn.
Sau khi tiến về phía trước được nửa tiếng, đột nhiên tất cả mọi người đều dừng lại, nhìn về phía xa, trong mắt hiện lên vẻ chấn động.
“Đó là cái gì vậy?”
Tất cả mọi người đều nhìn về phía xa.
Trước mắt của bọn họ, xuất hiện một tấm màng mỏng cực lớn ngăn cản tầm nhìn của bọn họ. Kế bên tấm màng mỏng lớn đó lại có luồng ánh sáng yếu ớt bao trùm lên tất cả mọi người.
Luồng ánh sáng chỉ có khoảng mười centimet lại đang không ngừng chuyển động, dường như nó có sinh mệnh của mình vậy.
Đột nhiên một tia sáng trong số đó vụt tắt, cảnh tượng bên trong luồng sáng đó trong phút chốc được mọi người nhìn thấy rõ rang.
Bên trong luồng sáng đó có một quả nhỏ màu xám.
Quả đó chỉ khoảng năm centimet, khắp cả quả đều hiện lên màu xám, ngoài cái đó ra thì chẳng còn điểm khác biệt nào hết.
Ánh sáng bọc xung quanh nó cũng vô cùng yếu ớt, dừng như có thể tan biến bất cứ lúc nào.
Nhưng sau khi nhìn thấy quả này, có một số cường giả vương cảnh trong mắt đột nhiên lộ ra vẻ vô cùng kích động.
Đặc biệt là những cường giủa vương cảnh như Trung Lăng vương, Phệ Tâm vương, lại càng hứng thú hơn. Trong chớp mắt bọn họ liền nhận ra loại bảo vật này.
“Trời ơi, đây là quả Vạn Nguyên!”
Đột nhiên một số cường giả hết lên thất thanh. Trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.
“Quả Vạn Nguyên?”
“Quả Vạn Nguyên là gì?”
Tức khắc trong mắt rất nhiều cường giả vương cảnh lộ ra vẻ nghi hoặc.
Sau khi những cường giả vương cảnh kia nói xong, liền ẩn mình vào trong đám người, không nói them gì nữa. Không biết có phải cố ý nói ra không.
Trung Lăng vương, Phệ Tâm vương và những cường giả biết về quả Vạn Nguyên, đều âm thầm nhăn mày lại.
Quả quý như vậy càng ít người biết càng tốt, nhưng tên của quả này đã được nói ra thì chỉ cần tra hỏi một chút liền sẽ biết được tác dụng của nó.
Dương Thiên nhìn vào quả đó, nghe thấy lời nói của người khác, trong mắt lộ ra vẻ hứng thú.