Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cường Gia Hàng Lâm Ở Đô Thị - Duơng Thiên (FULL)

Hắn cảm nhận được một luồng khí thế dao động khổng lồ, đây chính là máu của thú Quang Diễn phía trên cấp Viên mãn, nó đã tiến hành lột xác, còn chưa cả một tia quy tắc trong trời đất.

Tâm niệm Dương Thiên khẽ động, mười giọt máu lập tức biến mất, đã bị hắn thu vào bên trong Long phượng nguyên châu.

Lần này hắn lại không hề bị ngăn cản, cảm thấy vô cùng nhẹ nhàng.

Mười giọt máu này vẫn tỏa ra một luồng khí thế, nhưng hắn có thể dễ dàng ngăn chặn được.

“Ngoại trừ máu của thú Quang Diễn phía trên cấp Viên mãn thì mình còn cần phải thu thập thêm một số xác của thú Quang Diễn khác. Hòn đá màu vàng kia chắc cũng là máu, mình có thể trực tiếp lấy nó.” Dương Thiên nói thầm.

Máu của thú Quang Diễn có uy thế rất lớn, chỉ cần mười giọt máu này là đã chứa uy thế vượt qua cả phân thân Cây sinh mệnh của hắn. Hắn sợ xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn, cách tốt nhất là đi tìm xác của những con thú Quang Diễn đủ các cấp độ.

Theo như những gì Dương Thiên đang làm thì hắn chắc chắn đồng ý dùng thú Quang Diễn phía trên cấp Viên mãn này làm thành phân thân thứ ba của mình. Nếu như thế thì phân thân của hắn sẽ vô cùng cường đại, chỉ sợ là không tạo ra được thôi.

“Xem ra mình vẫn phải ở trong bí cảnh Quang Diễn thêm một thời gian.”

Dương Thiên nhìn thoáng qua đôi cánh khổng lồ kia một chút.

“Cứ ra ngoài trước vậy, chờ khi nào mình lấy được những thứ cần thiết thì sẽ quay lại nghĩ cách đối phó với đôi cánh khổng lồ này sau.” Dương Thiên nghĩ thầm.

Đôi cánh khổng lồ này vô cùng quý giá, nhưng đáng tiếc là Dương Thiên lại không có cách nào đưa nó vào trong Long phượng nguyên châu.

Mặc dù phế tích Quang Diễn quy định người nào tìm được bảo vật nào thì bảo vật sẽ thuộc về người đó, nhưng cũng có quy định là không thể mang thi hài đi. Những thi hài đó thuộc quyền sở hữu của sáu thế lực lớn.

Đôi cánh khổng lồ này đúng là một thi hài, nhưng Dương Thiên lại không cam lòng giao nó ra như thế. Hắn sợ sau khi giao đôi cánh khổng lồ này ra thì hắn không nhận lại được gì.

Hơn nữa, trong lòng Dương Thiên có một loại cảm giác, nếu như hắn có thể tạo ra được phân thân thú Quang Diễn thì đôi cánh khổng lồ này nhất định sẽ giúp ích rất nhiều cho thực lực của phân thân thú Quang Diễn của hắn.

Tạm thời bây giờ hắn cũng không biết phải giải quyết chuyện này như thế nào, chỉ đành phải ra ngoài trước rồi tính tiếp. Hắn cũng không lo lắng có người khác phát hiện ra nơi này, dù sao thì nơi này đã tồn tại bao nhiêu năm tháng mà cũng không có ai phát hiện ra, Dương Thiên không tin mọi chuyện trùng hợp đến như thế.

Dương Thiên bắt đầu bay về phía mặt đất, chờ đến khi chỉ còn cách mặt đất khoảng chừng hai mươi mét thì hắn dừng lại. Sau đó, linh hồn của Dương Thiên bắt đầu tản ra.

Hắn muốn dò xét một chút xem xung quanh đây có người nào không.

Nếu như có thì hắn ra ngoài thế này thì người đó nhất định có thể phát hiện ra có thứ gì đó trong lòng đất.

Sau khi hoàn toàn xác định xung quanh không có người, bóng dáng Dương Thiên hơi lóe lên, quét dọn sạch sẽ mọi dấu vết.

Nơi này là một vùng đồng bằng không có gì đặc biệt, cũng không có dao động pháp tắc gì mà chỉ là một khu vực nhỏ bé của phế tích Quang Diễn mà thôi.

Những thi hài ở phía xa hầu hết là thú Quang Diễn cấp Tân tinh hoặc là cấp Tinh vực.

Lúc trước Dương Thiên không có thèm để ý đến những thi hài thú Quang Diễn cấp thấp, nhưng bây giờ hắn muốn tạo ra phân thân thú Quang Diễn nên chuẩn bị đi thu thập càng nhiều huyết nhục của thú Quang Diễn càng tốt.

Dương Thiên không chút do dự, nhanh chóng lấy ít máu của thú Quang Diễn, sau đó lại nhanh chóng bay về phương xa.

...

Thời gian trôi qua rất nhanh, chẳng mấy chốc đã trôi qua mấy ngày.

Dương Thiên đang đi xung quanh một khu vực, lúc này hắn đã thu thập được không ít máu và thi hài của những thú Quang Diễn cấp Sơ sinh, cấp Tân tinh, cấp Tinh vực, cấp Tinh chủ, cấp Hắc động... chỉ còn thiếu huyết nhục của thú Quang Diễn cấp Lĩnh chủ và cấp Viên mãn.

“Ồ? Ba trăm mét phía trước có thi hài của thú Quang Diễn cấp Lĩnh chủ.” Bóng dáng Dương Thiên lóe lên, nhanh chóng bay về nơi đó.

Trong tộc đàn thú Quang Diễn, mặc dù thú Quang Diễn cấp Lĩnh chủ vô cùng đông đảo, nhưng nơi này đã cách lúc đó mấy vạn năm ánh sáng, thế nên muốn tìm thấy chúng cũng không phải chuyện đơn giản.

Dương Thiên thu thập mấy chục giọt máu và một ít da, vảy, tổng thể mà nói thì những thứ này đối với thú Quang Diễn mà nói chỉ là một bộ phận nhỏ không đáng kể, có lấy cũng không ảnh hưởng gì.

“Bây giờ chỉ còn thiếu thi hài của thú Quang Diễn cấp Viên mãn nữa thôi.” Dương Thiên thầm nghĩ trong lòng.

Thực ra hắn cũng không cần phải lo lắng đến chuyện này, hắn biết vài chỗ có thú Quang Diễn cấp Viên mãn, đồng bằng Cự La cũng là một trong những nơi đó. Ở đồng bằng Cự La đã từng có một thi hài của thú Quang Diễn cấp Viên mãn rơi xuống đó, lưu lại rất nhiều mảnh thi hài nhỏ, cũng có rất nhiều máu.

Dương Thiên thông qua lỗ sâu để đến nơi này.

Đồng bằng Cự La toàn thân màu đỏ, đó đều là do máu của thú Quang Diễn cấp Viên mãn thấm vào bùn đất tạo thành.

Dương Thiên đi đến một khu vực không người, quan sát xung quanh một chút rồi vung tay lấy mấy mét khối bùn đất màu đỏ ở đây.

Hắn có thể nén bùn đất nơi này để ép lấy máu của thú Quang Diễn, có một số bảo vật có thể làm được chuyện này, nhưng Dương Thiên cần phải trao đổi mới có được.

Sau khi lấy được xong xuôi, gương mặt Dương Thiên lộ ra vẻ tươi cười.

“Bây giờ mình đã có được huyết nhục của thú Quang Diễn đủ các cấp độ và phân thân Cây sinh mệnh rồi, chắc chắn một phần cấp độ nào đó có thể tạo ra được phân thân thú Quang Diễn.” Dương Thiên hơi mỉm cười.

Chờ hắn rời khỏi nơi này, tương lai đột phá đến cấp Hắc Động thì sẽ không có cách nào tiến vào thêm được nữa, thế nên hắn phải chuẩn bị đầy đủ mọi chuyện.

Dương Thiên đứng dậy, chuẩn bị rời đi.

Hắn cảm nhận được một luồng khí thế dao động khổng lồ, đây chính là máu của thú Quang Diễn phía trên cấp Viên mãn, nó đã tiến hành lột xác, còn chưa cả một tia quy tắc trong trời đất.

Tâm niệm Dương Thiên khẽ động, mười giọt máu lập tức biến mất, đã bị hắn thu vào bên trong Long phượng nguyên châu.

Lần này hắn lại không hề bị ngăn cản, cảm thấy vô cùng nhẹ nhàng.

Mười giọt máu này vẫn tỏa ra một luồng khí thế, nhưng hắn có thể dễ dàng ngăn chặn được.

“Ngoại trừ máu của thú Quang Diễn phía trên cấp Viên mãn thì mình còn cần phải thu thập thêm một số xác của thú Quang Diễn khác. Hòn đá màu vàng kia chắc cũng là máu, mình có thể trực tiếp lấy nó.” Dương Thiên nói thầm.

Máu của thú Quang Diễn có uy thế rất lớn, chỉ cần mười giọt máu này là đã chứa uy thế vượt qua cả phân thân Cây sinh mệnh của hắn. Hắn sợ xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn, cách tốt nhất là đi tìm xác của những con thú Quang Diễn đủ các cấp độ.

Theo như những gì Dương Thiên đang làm thì hắn chắc chắn đồng ý dùng thú Quang Diễn phía trên cấp Viên mãn này làm thành phân thân thứ ba của mình. Nếu như thế thì phân thân của hắn sẽ vô cùng cường đại, chỉ sợ là không tạo ra được thôi.

“Xem ra mình vẫn phải ở trong bí cảnh Quang Diễn thêm một thời gian.”

Dương Thiên nhìn thoáng qua đôi cánh khổng lồ kia một chút.

“Cứ ra ngoài trước vậy, chờ khi nào mình lấy được những thứ cần thiết thì sẽ quay lại nghĩ cách đối phó với đôi cánh khổng lồ này sau.” Dương Thiên nghĩ thầm.

Đôi cánh khổng lồ này vô cùng quý giá, nhưng đáng tiếc là Dương Thiên lại không có cách nào đưa nó vào trong Long phượng nguyên châu.

Mặc dù phế tích Quang Diễn quy định người nào tìm được bảo vật nào thì bảo vật sẽ thuộc về người đó, nhưng cũng có quy định là không thể mang thi hài đi. Những thi hài đó thuộc quyền sở hữu của sáu thế lực lớn.

Đôi cánh khổng lồ này đúng là một thi hài, nhưng Dương Thiên lại không cam lòng giao nó ra như thế. Hắn sợ sau khi giao đôi cánh khổng lồ này ra thì hắn không nhận lại được gì.

Hơn nữa, trong lòng Dương Thiên có một loại cảm giác, nếu như hắn có thể tạo ra được phân thân thú Quang Diễn thì đôi cánh khổng lồ này nhất định sẽ giúp ích rất nhiều cho thực lực của phân thân thú Quang Diễn của hắn.

Tạm thời bây giờ hắn cũng không biết phải giải quyết chuyện này như thế nào, chỉ đành phải ra ngoài trước rồi tính tiếp. Hắn cũng không lo lắng có người khác phát hiện ra nơi này, dù sao thì nơi này đã tồn tại bao nhiêu năm tháng mà cũng không có ai phát hiện ra, Dương Thiên không tin mọi chuyện trùng hợp đến như thế.

Dương Thiên bắt đầu bay về phía mặt đất, chờ đến khi chỉ còn cách mặt đất khoảng chừng hai mươi mét thì hắn dừng lại. Sau đó, linh hồn của Dương Thiên bắt đầu tản ra.

Hắn muốn dò xét một chút xem xung quanh đây có người nào không.

Nếu như có thì hắn ra ngoài thế này thì người đó nhất định có thể phát hiện ra có thứ gì đó trong lòng đất.

Sau khi hoàn toàn xác định xung quanh không có người, bóng dáng Dương Thiên hơi lóe lên, quét dọn sạch sẽ mọi dấu vết.

Nơi này là một vùng đồng bằng không có gì đặc biệt, cũng không có dao động pháp tắc gì mà chỉ là một khu vực nhỏ bé của phế tích Quang Diễn mà thôi.

Những thi hài ở phía xa hầu hết là thú Quang Diễn cấp Tân tinh hoặc là cấp Tinh vực.

Lúc trước Dương Thiên không có thèm để ý đến những thi hài thú Quang Diễn cấp thấp, nhưng bây giờ hắn muốn tạo ra phân thân thú Quang Diễn nên chuẩn bị đi thu thập càng nhiều huyết nhục của thú Quang Diễn càng tốt.

Dương Thiên không chút do dự, nhanh chóng lấy ít máu của thú Quang Diễn, sau đó lại nhanh chóng bay về phương xa.

...

Thời gian trôi qua rất nhanh, chẳng mấy chốc đã trôi qua mấy ngày.

Dương Thiên đang đi xung quanh một khu vực, lúc này hắn đã thu thập được không ít máu và thi hài của những thú Quang Diễn cấp Sơ sinh, cấp Tân tinh, cấp Tinh vực, cấp Tinh chủ, cấp Hắc động... chỉ còn thiếu huyết nhục của thú Quang Diễn cấp Lĩnh chủ và cấp Viên mãn.

“Ồ? Ba trăm mét phía trước có thi hài của thú Quang Diễn cấp Lĩnh chủ.” Bóng dáng Dương Thiên lóe lên, nhanh chóng bay về nơi đó.

Trong tộc đàn thú Quang Diễn, mặc dù thú Quang Diễn cấp Lĩnh chủ vô cùng đông đảo, nhưng nơi này đã cách lúc đó mấy vạn năm ánh sáng, thế nên muốn tìm thấy chúng cũng không phải chuyện đơn giản.

Dương Thiên thu thập mấy chục giọt máu và một ít da, vảy, tổng thể mà nói thì những thứ này đối với thú Quang Diễn mà nói chỉ là một bộ phận nhỏ không đáng kể, có lấy cũng không ảnh hưởng gì.

“Bây giờ chỉ còn thiếu thi hài của thú Quang Diễn cấp Viên mãn nữa thôi.” Dương Thiên thầm nghĩ trong lòng.

Thực ra hắn cũng không cần phải lo lắng đến chuyện này, hắn biết vài chỗ có thú Quang Diễn cấp Viên mãn, đồng bằng Cự La cũng là một trong những nơi đó. Ở đồng bằng Cự La đã từng có một thi hài của thú Quang Diễn cấp Viên mãn rơi xuống đó, lưu lại rất nhiều mảnh thi hài nhỏ, cũng có rất nhiều máu.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!