So với những người khác, Lâm Đình cảm thấy khó chịu nhất. Ba nữ sinh kia tính ra thì vẫn chưa có bạn trai, Lý Kiến Hoa là bạn trai cô ta, thế mà vừa rồi lại có thể vứt bỏ cô ta như vậy.
“Tất nhiên rồi! Tiểu Đình, tình yêu anh dành cho em trời đất chứng giám!" Lý Kiến Hoa thề son sắt: “Anh làm sao có thể mặc kệ em được chứ?”
Ngoại trừ Lý Kiến Hoa thì cho dù Lưu Thiếu Đông và Ngô Cường muốn giải thích với Trương Thi Ninh và Chu Noãn thế nào thì hai cô đều không muốn nghe.
Trương Thi Ninh không thèm nhìn Lưu Thiếu Đông một cái, cô đã nhận rõ bản chất của Lưu Thiếu Đông.
Chu Noãn cũng trốn sau lưng Dương Thiên, không muốn nói chuyện với Ngô Cường.
Sắc mặt Lưu Thiếu Đông và Ngô Cường khó coi vô cùng, đồng thời trong lòng cũng có một tia hối hận. Nếu sớm biết Dương Thiên có thể đánh nhau như vậy thì vừa rồi bọn họ đã lựa chọn ở lại, có khi bây giờ Trương Thi Ninh và Chu Noãn đã đồng ý lời theo đuổi của bọn họ rồi.
Nhưng ngoài một tia hối hận thì hầu hết vẫn là căm ghét
Dương Thiên!
Nếu không phải vì Dương Thiên thì bọn họ đã không bị người khác chê cười như thế.
Một lát sau, cha của Lưu Thiếu Đông tới.
Cha của Lưu Thiếu Đông là Lưu Nham Thanh, kinh doanh địa ốc mười mấy năm, gây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay. trắng, tài sản lên tới hàng trăm triệu, rất có năng lực.
“Cha! Cha đã đến rồi!" Lưu Thiếu Đông chạy nhanh lên đón, vô cùng hưng phấn đi tới trước mặt một người đàn ông trung niên mặc tây trang thẳng thớm.