Nhưng khi năm đấm đó chuẩn bị nện lên người Dương Thiên thì đột nhiên bị ngăn lại.
Dương Thiên bắt lấy nắm tay đó, chậm rãi đứng lên: “Hoàng Đại Nghĩa đúng không? Lâm tổng đúng không? Hai người có thể nể mặt Dương Thiên này mà thả các cô ấy đi không?”
Dương Thiên khẽ cười, ấm áp giống cậu thanh niên nhà hàng xóm, nhưng lời nói của hẳn lại khiến trong phòng lập tức yên lặng.
Câu nói của Dương Thiên khiến căn phòng lập tức yên tĩnh.
Dương Thiên là ai? Hoàng Đại Nghĩa bối rối nghĩ ngợi. “Xin hỏi, cậu là?” Hoàng Đại Nghĩa cẩn thận hỏi.
“Tôi là Dương Thiên.” Dương Thiên mỉm cười, nhưng lại không nói thêm gì nữa.
“Dương Thiên?” Hoàng Đại Nghĩa nghĩ mãi mà không ra Dương Thiên là ai. Nhưng con người ông ta làm việc lúc nào cũng vô cùng cẩn thận, không đánh người không rõ nguồn gốc, nếu như không may chọc phải người nào không nên chọc thì nguy rồi.
Hai bên lập tức lâm vào tình thế khó xử.
Đám người Lưu Thiếu Đông đứng ở bên ngoài, khó chịu mà nhìn Dương Thiên. Tại sao bọn họ lại như những con rùa rụt đầu chạy ra ngoài này, còn Dương Thiên lại ở bên trong làm anh hùng chứ?
Lưu Thiếu Đông ra hiệu cho Lý Kiến Hoa, Lý Kiến Hoa lập tức hiểu ý. Anh ta thì thầm to nhỏ gì đó với một người thuộc hạ của Hoàng Đại Nghĩa, sau đó người này lập tức chạy tới nói với ông ta
Hoàng Đại Nghĩa nghe xong thì lập tức biến sắc, có phải hôm nay ông ta đã cẩn thận quá mức rồi không? Ông ta nhìn về phía Dương Thiên, lạnh lùng nói: “Giỏi lắm! Thằng ranh này, mày biết cách giả vờ thật đấy! Tao cho mày cơ hội cuối cùng, mày có ra ngoài hay không?”
Dương Thiên lắc đầu, mỉm cười: “Ông thả các cô ấy ra thì tôi sẽ ra.”
“Được läm! Rất có can đảm! Anh em đâu, đánh nó!” Hoàng Đại Nghĩa thấy Dương Thiên rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt thì tức giận nói
Hơn hai mươi người lập tức vọt vào tấn công Dương Thiên.
“AI” Mấy nữ sinh nào đã gặp phải chuyện như thế này bao. giờ, hoảng sợ hét lên, cuộn tròn lại một góc.
Dương Thiên nhíu mày, thân hình khẽ lóe lên, nhanh chóng đánh ngã những kẻ xông đến.
Chưa đến một phút, tất cả thuộc hạ của Hoàng Đại Nghĩa đã bị hắn ném ra ngoài.
Dương Thiên cũng thuận thế đi ra.
Nhóm người Trương Thi Ninh không ngờ Dương Thiên có thể đánh nhau như vậy. Mọi người nhìn thấy Dương Thiên ra ngoài thì cũng vội vàng đi theo, bây giờ bọn họ chỉ có thể dựa vào Dương Thiên mà thôi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!