Sau khi Ninh Khiết San và Vera về đến nhà thì họ đã nhìn thấy Ôn Tề cùng Tích Hiệu đang ngồi ở sofa chờ họ, nhìn sắc mặt của anh thì hình như không được tốt lắm, cái biểu cảm này của anh lại khiến cho cô thấy bắt đầu lo lắng, cũng chẳng biết là anh có nhận ra điều gì bất thường ở chỗ của cô hay không.
Vừa nhìn thấy cô thì ngay lập tức Ôn Tề đã kéo tay của vợ mình lên phòng để lại không gian cho đôi bạn trẻ Vera và Tích Hiệu nói chuyện riêng. Khi thấy tổng tài và phu nhân nhà mình đều đã về phòng thì cô ấy cũng không còn chuyện gì ở đây nữa nên đã muốn rời đi, tuy nhiên thì ngay tức khắc Tích Hiệu đã nắm lấy tay của cô ấy lại, nói:
- Chúng ta nói chuyện riêng một chút được không?
- Giữa chúng ta còn có chuyện gì để nói sao? Nếu chuyện không gấp thì để sáng mai rồi nói, tôi đang mệt lắm rồi.
Nhưng mà Tích Hiệu dường như biết là cô không phải là đang mệt, chỉ là cô đang cố ý muốn tránh mặt anh mà thôi, nhưng một người như Tích Hiệu thì làm gì có chuyện để người con gái này rời đi dễ dàng như thế chứ. Anh hiện tại thật sự không thể nghĩ nhiều làm sao mềm mỏng với cô nữa, chỉ mạnh tay kéo cô rời khỏi nhà họ Ôn vì anh biết chắc Vera sẽ không phản kháng.
Đi ra ngoài sân, hiện tại trời cũng đã sập tối, vừa ra khỏi nhà chính thì cô ngay lập tức hất tay của anh ra, sau đó còn bày ra một vẻ mặt vô cùng bất mãn, nói:
- Anh muốn làm gì?
- Cô thật sự muốn đứng ở đây để nói chuyện sao?
Vera híp mắt nhìn Tích Hiệu, nhưng cuối cùng thì cô cũng bị thuyết phục mà lên xe, anh cũng vì thế mà mỉm cười hài lòng.
Lúc này Tích Hiệu cũng nhanh chóng lái xe đi, tránh để có ai đó lại tìm thời cơ rồi nhảy xuống xe thì thật sự không còn lời nào để nói. Ai thì không dám chứ một người như Vera thì chắc chắn có thể đấy.
- Anh có chuyện gì nói luôn đi.
- Ôn tổng đã tra rõ thân phận của Dục Linh rồi, cô ta thật sự là Dục Linh Nhi, là chị gái của cô. Nhưng mà thời gian qua cô ta vẫn luôn làm việc bên cạnh Lục Xán, nếu như tôi đoán không lầm thì rất có thể tháng sau họ sẽ kết hôn.
Nghe đến đây bất giác đôi mày đẹp của Vera liền nhíu lại, cô không phải tức giận vì chị gái của mình làm việc cho đối thủ, mà chuyện khiến cô không chấp nhận được chính là chuyện chị gái của cô năm nay cũng chỉ mới có ba mươi tuổi lại sắp kết hôn với một lão già hơn sáu mươi như Lục Xán? Đây là do chị ấy tự nguyện hay có chuyện gì đó khó nói nên chị ấy mới phải như vậy chứ? Rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu cơ chứ?
Tích Hiệu nhìn gương mặt xinh đẹp của cô đang bắt đầu khó coi thì cũng không biết là cô đang tức giận hay khó suy nghĩ nữa. Nhưng không đợi cô nghĩ ngợi xong thì Tích Hiệu lại nói tiếp:
- Nguyệt Nhi, thật sự mà nói thì chuyện này cũng khiến cho Ôn tổng suy nghĩ rất nhiều, nhưng anh ấy vẫn quyết định nghe theo ý kiến của cô, nếu cô không muốn đối đầu với Dục Linh…Ýt tôi là Dục Linh Nhi thì cũng không cần gượng ép làm gì.
- Tôi không nghĩ nhiều như vậy. Dù sao thì cũng chỉ có tôi biết thân phận của chị ấy, đối mặt trực diện thì khó nhưng mà tôi là người có nguyên tắc, có ân báo ân, có oán báo oán, tôi đã thề sẽ trung thành với Ôn tổng thì cả đời này cũng sẽ trung thành với anh ấy.
Tích Hiệu cũng không biết nên nói gì với người con gái này nữa. Nếu nói Ninh Khiết San cứng đầu, ương bướng thì cô cũng chẳng kém cạnh gì đâu.
Sau đó thì anh cũng đưa cô đi dạo một vòng để đầu óc của cô có thể khuây khỏa một chút, dù sao thì hiện tại cũng có thời gian rảnh rỗi, hoặc đây là tâm cơ của chính Tích Hiệu, anh không phải người giỏi biểu đạt giỏi, càng chẳng phải hạng nam nhân miệng lưỡi ngọt ngào nên cho dù anh biết người con gái bên cạnh mình đang buồn lắm nhưng anh cũng không thể nào mở miệng an ủi được, nhưng anh chắc chắn biết rằng cô gái đang ngồi bên cạnh mình sẽ không bao giờ khóc trước mặt một người quá hai lần. Mà hôm kia cô đã khóc trước mặt anh rồi, nên chắc chắn lần này cho dù có đau lòng đến mấy thì cũng sẽ tự mình kiềm chế và chịu đựng.
- Cô có dự tính gì không?
- Có, tôi đang nghĩ đến một chuyện.
- Có thể nói với tôi hay không?
Vera nghĩ ngợi một lúc rồi cũng nói cho anh biết, dù sao hiện tại thì họ cũng đã đứng trên một chiến tuyến rồi nên cô cũng chẳng ngần ngại mà chia sẻ cho anh biết. Kế hoạch của cô thật ra cũng rất đơn giản, cô muốn tận dụng lần này nói thẳng cho Linh Nhi biết, cho chị ấy lựa chọn là giúp cô hay giúp Lục Xán, qua đó thì cô cũng có thể xác nhận lại được tình cảm chị em qua mười năm liệu có như xưa.
- Cô... Chắc chứ?
#Yu~